Bách Luyện Thành Thần

Chương 159 : Vật lộn

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Bị La Chinh nhìn chằm chằm như vậy, Tô Linh Vận cảm thấy nóng bừng như bị hai ngọn lửa thiêu đốt vậy. Một lúc sau nàng mới nói: “Người yêu cầu chính là Vân gia, người phụ trách xét xử là Thiên Khung chân nhân, còn một người khác nữa chính là Chỉ Thủy chân nhân.”



“Ồ, ta hiểu rồi!” La Chinh cười nhẹ, đến khi một lần nữa quay đầu nhìn Thiên Khung chân nhân thì trong hai mắt đã là sát ý vô tận!



Vân gia, La Chinh tất nhiên sẽ không bỏ qua.



Nhưng vị Thiên Khung chân nhân trước mắt, và cả Chỉ Thủy chân nhân kia, La Chinh hắn cũng sẽ không bỏ qua.



La Chinh rất hiểu tính cách của La Yên, nàng sẽ không vô duyên vô cớ làm sai, chắc chắn trong khai đường đại thẩm lần đó cũng phải chịu rất nhiều oan uổng và khuất nhục!



Những người này, đều phải chết!



La Chinh vừa đi về phía Tần Mộc vừa âm thầm thề.



Tần Mộc gọi người của Huấn Giới Đường đến áp giải hắn đi.



Đúng lúc hắn đi qua Huấn Giới Đường thì thấy Trác Phi vừa ngất trên mặt đất lúc này đã tỉnh lại.



Trong trận chiến trước đó, Trác Phi sử dụng phi tiêu lá liễu không ngừng tấn công, nhưng La Chinh chỉ dùng thân của cự kiếm, đập nàng ta vào tường đến mức ngất đi.



Lúc này vừa tỉnh lại, trong lòng nàng ta lại có một dự cảm không lành.



“Phong ca!”



Sau khi bò dậy khỏi mặt đất, cô ả liền nhìn thấy Gia Cát Phong đã bị La Chinh dùng cự kiếm chém làm đôi ở bên ngoài thì vô cùng đau thương. Nàng ta bật khóc nức nở, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía La Chinh đầy căm hận: “Ta, nhất định sẽ giết ngươi!”



La Chinh hờ hững nhìn qua, lắc đầu. Cô gái này khá gan dạ, xem tình trạng này thì đã không có cách gì có thể hóa giải được thù hận giữa mình và nàng ta rồi. Vậy nên La Chinh dừng chân lại, cười nói: “Có cơ hội lại nói.”



Nói xong, La Chinh mới rời đi cùng người của Huấn Giới Đường.



Trong ngọn núi phía sau Huấn Giới Đường có một nhà lao được xây nên để tạm giam.



Trong Thanh Vân Tông, có người từng gọi nơi này là “Luyện Ngục Sơn thu nhỏ”.
Từ nhỏ đến lớn, nếu so đấu sức mạnh đơn thuần, chưa ai có thể thắng được y.



Tên nhóc trước mắt lại mới chỉ là Tiên Thiên Nhất Trọng, làm sao chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể mà chống lại y được?



Nhưng sự thật lại đang xảy ra trước mắt, sau khi La Chinh túm chặt tay y thì lập tức lật ngược lại khóa chặt, chân sau nhảy lên, cả cơ thể liền vòng ra phía sau y, đồng thời vặn tay y về đằng sau, tay còn lại một mực bóp gáy y, đồng thời giọng nói vô cùng lạnh lẽo: “Đừng làm phiền ta, nếu không ta bóp nát cổ ngươi!”



Trong khi đang nói chuyện, tay La Chinh cũng dùng lực, bóp chặt phần gáy đầy mỡ của tên mập kia.



Hiển nhiên tên mập này cũng không phải một kẻ ngon ăn, đúng lúc La Chinh dùng lực thì cổ y đột nhiên rướn lên, dựa vào lớp thịt mỡ trơn trượt mà thoát khỏi tay hắn.



Đồng thời tên mập xoay mình, lợi dụng lật tay nắm chặt La Chinh, sau đó lại giơ tay lên, xoay tròn La Chinh giữa trời!



La Chinh bị tên mập dùng một tay xoay tròn trên không trung, không ngừng quay cuồng, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó y đột nhiên ném ra, làm cho La Chinh đập thẳng vào bức tường bên cạnh thao trường.



“ Ầm! Ầm! …”



Bức tường kia bị La Chinh đập cho sụp đổ, đá vụn lập tức vùi lấp hắn.



Tên mập thổi phù một cái: “Đấu sức mạnh thân thể với ta? Còn non và xanh lắm!”



Đống đá vụn lung lay một hồi, sau đó La Chinh từ đó chui ra, trên mặt nở một nụ cười, đồng thời nói to: “Từ đầu ta đã không muốn gây rắc rối, quyết định ngoan ngoãn ở đây chờ hai ngày, có điều giờ ta lại đổi ý rồi. Nếu nơi này đã nhàm chán như vậy, đánh nhau vận động một chút, cũng là một lựa chọn không tồi!”



Nói xong, La Chinh đá văng đống đá vụn bên cạnh, đi về phía tên mập.



Trong mắt tên mập, cuối cùng đã lộ ra biểu cảm thận trọng.



Tuy y hiểu rõ sức mạnh của bản thân, nhưng tên nhóc này bị đánh đập liên tiếp như vậy mà vẫn có thể đứng dậy như không có chuyện gì. Điều này cho thấy hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài.



Có điều việc này không có nghĩa là y sợ La Chinh. Với sức mạnh cơ thể của mình, tên mập vẫn rất tự tin.



Đám đệ tử trong thao trường lúc này cũng đã hiểu, hôm nay tên mập này đã đá phải một gốc rạ cứng rồi.