Bách Luyện Thành Thần

Chương 18 : Vượt qua thử luyện

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Chỉ là, hiện tại đang ở trong Thanh Vân Tông. Bọn hắn hẳn cũng chẳng dám làm quá phận. Sau khi suy nghĩ một hồi, La Chinh liền bước đến chỗ Mạc Xán.



Mạc Xán nằm trên mặt đất, mặt mũi đều trắng bệch ra, thở khò khè hổn hển, nhìn La Chinh nói:



- La Chinh huynh, huynh chạy tiếp đi! Có lẽ ta không đứng dậy nổi nữa rồi. Thật là đáng tiếc! Đối với Luyện Cốt Cảnh, chỉ cần chạy hơn mười dặm là được, chỉ cần kiên trì một dặm đường nữa thôi là ta sẽ được thông qua Thử Luyện rồi…



- Thật xin lỗi! Là tại ta làm liên lụy đến huynh!



La Chinh áy náy nói. Đúng thật là có người tìm hắn gây phiền phức nên mới liên lụy tới Mạc Xán.



Mạc Xán khoát khoát tay, mặt buồn bã nói:



- Được rồi. Đây có lẽ là số mệnh của ta, theo vận mệnh của ta, từ khi sinh ra đã làm nhiều việc sai trái. Những năm này có lẽ cũng đã thành thói quen mất rồi…



Lời Mạc Xán vừa nói tựa hồ như ẩn chứa một hàm ý gì đó khác, có lẽ cũng đã trải qua không ít khó khăn.



- Đứng lên đi!



La Chinh nghiêm mặt nói.



Mạc Xán lắc đầu, cười khổ:



- Giờ ta không đứng lên nổi nữa rồi.



- Huynh còn chưa thử thì làm sao biết là không thể? Chúng ta luyện võ, chính là muốn ép cơ thể đi đến cực hạn của mình. Liệu có ai an nhàn tu luyện mà có thể leo lên đỉnh phong hay không?



La Chinh cao giọng nói.



Lời La Chinh vừa nói, nghe cũng thật dễ lọt vào tai.



Tu luyện võ đạo, tuyệt đối không phải là vì vinh hoa phú quý, cũng không phải là vì nắm quyền nắm thế, mà là vì đi đến cực hạn của võ đạo. Con đường này khắc khổ, đầy chông gai, gian nan vạn lần! Vì vậy, một trong những điều quan trọng nhất chính là phải vượt lên chính mình, ép buộc bản thân phải vượt qua các giới hạn.



Nghe được La Chinh lời nói, Mạc Xán trầm tư một hồi. Khuôn mặt mang theo nụ cười tươi, trông có vẻ cực kỳ nghiêm nghị.



Sau đó Mạc Xán liền nhẹ gật đầu:



- Ngươi nói chí phải! Nếu như ta dễ dàng từ bỏ như vậy, e là lần tới cũng khó có thể bước vào cửa Thanh Vân Tông! Ta phải nắm lấy cơ hội lần này, chỉ cần có thể tiến vào Thanh Vân Tông, Mạc Xán ta mới có hi vọng trở mình, mới có thể trở nên nổi bật!



Dứt lời, Mạc Xán liền cắn răng một cái, từ dưới đất đứng lên. Mặc dù bước chân trông có vẻ thất tha thất thểu, nhưng cuối cùng cũng có thể ổn định thân hình, chậm rãi bước tới trước.


- Ha ha, chẳng thể chạy được thêm hai bước nữa đâu, sẽ đập đầu xuống đất ngay thôi!



Tên thư sinh thành công đánh ra một chưởng, liền cười lên, lộ ra vẻ đắc ý.



Thật không may, cảnh tượng mà hắn tưởng tượng lại chưa từng xuất hiện ra.



- Sao… Làm sao có thể…



Tròng mắt của tên thư sinh mở to ra, gần như bị nghẹt thở.



Một chưởng kia của hắn hoàn toàn vận dụng toàn lực, với thực lực của Luyện Tủy Cảnh, hẳn có thể dễ dàng đánh nát nội tạng của tên La Chinh kia. Hơn nữa, một chưởng kia lại còn chứa thêm chất kịch độc.



Vậy mà tên La Chinh này hiện tại vẫn như không có chuyện gì, vẫn chạy đi như bay. Thậm chí còn mượn lực từ một chưởng này tăng tốc độ lên hai phần.



“Tên tiểu tử này là quái vật sao?”



Cả bốn đều mắt lớn trừng mắt nhỏ, trên mặt đều hiển lộ ra vẻ chấn kinh.



Giờ phút này, La Chinh cảm thấy cực kì thư thái.



Từ khi bị Tà Lang dùng Chân Hỏa rèn luyện, độ cường hãn của thân thể cũng tăng vọt hẳn lên.



Hiện tại, nếu để cho người có thực lực Luyện Cốt Cảnh, Luyện Tạng Cảnh đánh vào, chỉ sợ khó mà có thể sản sinh ra dòng nước ấm kia nữa.



Chỉ có tu luyện giả Luyện Tủy Cảnh đánh vào mới có thể phát huy hiệu quả.



Nhờ một chưởng vừa nãy, dòng nước ấm kia lại bắt đầu được sản sinh ra, tẩy rửa nội tạng cho hắn, làm hô hấp trở thông thuận vô cùng. Cứ như là ăn vào tiên đan vậy.



Về phần kịch độc ẩn chứa trong một chưởng kia, đối với La Chinh cũng chẳng tạo thành bất cứ tổn thương gì. Hiện tại thân thể của hắn giống như một kiện Huyền Khí, hiển nhiên cũng bách độc bất xâm. Liệu có ai nghe nói rằng một kiện Huyền Khí lại sợ đụng phải chất độc hay chưa?



Cơ hội khó cầu. Nghĩ đến việc bốn tên Luyện Tủy Cảnh đằng sau đánh vào chính mình, có thể giúp bản thân tẩy rửa lục phủ ngũ tạng. La Chinh thậm chí còn muốn đứng lại để cho mấy tên kia đánh hắn một trận tơi bời.



Chỉ là, vào lúc này La Chinh đã nhìn thấy tấm bia đá ở phía trước. Tấm bia đá này cũng chính là đích đến của những người có thực lực Luyện Tạng Cảnh. Chỉ cần vượt qua tấm bia đá này là có thể thông qua Thử Luyện rồi.



- Cứ chạy qua tấm bia, đem miếng ngọc bội biến thành màu đỏ, thông qua Thử Luyện rồi nói sau vậy. Tránh đêm dài lắm mộng.



La Chinh tạm thời gác bỏ ý tưởng dừng lại để ăn đánh trong đầu đi, chạy thẳng đến tấm bia đá.



Bốn tên ở phía đằng sau La Chinh, mặc dù hung mãnh đuổi theo, nhưng khoảng cách giữa La Chinh và tấm bia đá chỉ còn có vài trượng mà thôi, cơ hồ chớp mắt là có thể tới rồi. Bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn La Chinh vượt qua tấm bia đá mà thôi…