Bách Luyện Thành Thần
Chương 203 : Binh khí hỗn loạn
Ngày đăng: 12:58 30/04/20
La Chinh lập tức kéo mạnh một cái, giật lấy trường thương, ngay sau đó hắn vung cán thương, đánh về phía đầu Mạc Vũ.
Lúc này Mạc Vũ đã hoàn toàn trợn tròn mắt lên như một thằng ngốc, đứng yên tại chỗ không phản kháng. La Chinh đã đánh nát tất cả sự kiêu ngạo của hắn thành tro bụi, tín niệm, niềm tin đều bị hủy hoại trong chốc lát.
Ngay lúc cây thương sắp nện xuống đầu, một luồng nguyên khí xanh lam hình thành một lá chắn che trước người Mạc Vũ.
Cán thương đập mạnh lên trên lá chắn, phát ra tiếng “rầm” vang dội.
Lá chắn này chắc chắn tới mức dù bị cán thương đập lên mà cũng không hề dao động, hơn nữa lực bắn ngược lại thậm chí còn lớn đến mức làm cong cán thương, bắn ngược về phía La Chinh.
La Chinh xoay người một cái tránh được cán thương bắn ngược, đồng thời nương theo lực bắn ngược kia, dùng cán thương đập vào lá chắn lần thứ hai.
“Rầm, rầm, rầm...”
Đánh liên tiếp bảy, tám lần La Chinh cũng không thể đánh nát lá chắn này, sau đó La Chinh mỉm cười, ném trường thương xuống đất, ánh mắt thản nhiên nhìn phía sau Mạc Vũ.
Người ra tay ngăn lại công kích của La Chinh, đúng là gia chủ Mạc gia Mạc Hưu Ngôn.
“Nhóc con, ngươi đã thắng con ta, còn muốn thế nào?” Mạc Hưu Ngôn lạnh giọng nói.
Bình tĩnh mà xét, Mạc Hưu Ngôn rất khâm phục hậu bối như vậy, Tiên Thiên Nhất Trọng đã có thực lực như thế, sau này khi trưởng thành chẳng phải là không ai địch nổi?
Nhưng không có cách nào khác, thằng nhóc này đứng về phía Mạc Xán, là phe đối địch của mình nên Mạc Hưu Ngôn cũng không có cảm giác quý trọng kẻ tài nữa.
“Thế nào? Vừa rồi hắn ra chiêu nào cũng muốn lấy mạng ta, chẳng lẽ ta không thể dạy dỗ hắn? Ngươi thân làm cha thấy con trai mình ra tay độc ác như thế cũng không quản, trái lại còn hỏi ta là thế nào? Chẳng phải là trò cười cho thiên hạ sao?” Trên mặt La Chinh mang ý cười, lời nói không chút nể nang.
Nghe La Chinh nói vậy, Mạc Hưu Ngôn cảm thấy mặt mình nóng bừng.
Hôm nay tuy đến Mạc gia tụ họp không có nhân vật lớn quan trọng nào, nhưng phần lớn đều là thương gia dựa vào Mạc gia để kiếm miếng cơm. Dù rằng trong bọn họ nhiều người không phải là người tập võ, nhưng chắc chắn cũng là nhân vật có mặt mũi.
Lão ta đường đường là cường giả Chiếu Thần Cảnh, lại bị một thằng nhóc đay nghiến ngay trước mặt, làm sao có thể không mất mặt?
“Ngươi là người ngoài lại dám càn quấy ở Mạc gia chúng ta, con ta làm thế thì có gì sai?” Làm trưởng bối, lúc này Mạc Hưu Ngôn vẫn nghĩ nên chiếm một phần đạo lý. Tuy rằng bây giờ lão ta rất muốn cứ như vậy mà ra tay giết La Chinh!
“Người này thật sự giỏi gây chuyện mà... Đến ăn bữa cơm cũng có thể đánh nhau với gia chủ Mạc gia...” Chu Thiên Ngưng bĩu môi, chẳng qua người yêu trong mắt hóa Tây Thi, Chu Thiên Ngưng vẫn rất thích chí.
Trên đời này có mấy cao thủ Tiên Thiên dám đối đầu với cường giả Chiếu Thần Cảnh?
Ít nhất cho tới nay, Chu Thiên Ngưng chỉ mới thấy một mình La Chinh.
Hơn nữa La Chinh chỉ mới là Tiên Thiên Nhất Trọng mà thôi.
Nếu sau này hắn tiếp tục tu luyện lên tới Tiên Thiên Đại Viên Mãn, chỉ sợ khi đó cường giả Chiếu Thần Cảnh cũng không phải đối thủ của hắn.
Tuy La Chinh làm vậy, Chu Thiên Ngưng thấy rất sung sướng, nhưng nàng vẫn lo lắng cho hắn.
Thực lực của Mạc Hưu Ngôn cũng không yếu, so với Hứa Hưu thì nhất định lợi hại hơn.
Để đảm bảo, nàng vẫn dùng tới Khuy Thiên Lý trong tay.
Đế Đô Phần Thiên tuy lớn, nhưng cường giả Chiến Thần Cảnh muốn chạy tới thì cũng có thể tới ngay lập tức.
Lúc này, Mạc Hưu Ngôn đã bắt đầu phát động công kích đối với La Chinh.
Công pháp của Mạc Hưu Ngôn vô cùng đặc biệt, võ giả dùng chân nguyên hóa thành vật cũng chỉ được có một món.
Người thích dùng kiếm thì chân nguyên có thể hóa thành kiếm, đương nhiên, có nhiều kiếm sĩ chọn dùng chân nguyên hóa thành kiếm quang để tăng thêm uy lực cho kiếm.
Giống như Hứa Hưu, dùng chân nguyên hóa rồng, như vậy hắn đánh ra đều là Ngũ Trảo Kim Long.
Nhưng mà Mạc Hưu Ngôn lại huyễn hóa ra vô cùng nhiều binh khí khác nhau.
Lớn có chùy gai, rìu lớn, nhỏ có ám khí, phi tiêu, hình dạng khác nhau, kích cỡ không đồng đều.
Sau khi đủ loại binh khí vừa xuất hiện, trên không trung liền hiện ra từng luồng quỹ đạo, vây hết đường lui của La Chinh, bay về phía đầu hắn.