Bách Luyện Thành Thần

Chương 224 : Nguyên cực từ quang

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


La Chinh giao thẻ đệ tử cho chấp sự gác cửa. Vị chấp sự kia vẫn cúi đầu thu lần lượt từng cái thẻ đệ tử mà không hề ngẩng đầu lên, nhưng khi nhìn đến thẻ đệ tử ngoại môn của La Chinh, hắn tức thì sửng sốt. Từ bao giờ mà đệ tử ngoại môn lại đến hàng bên này góp vui vậy? Từ lúc làm chấp sự ở đây tới nay, hắn chưa từng tiếp đãi một vị đệ tử ngoại môn nào.



Vị chấp sự kia ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, liếc nhìn cái tên trên thẻ đệ tử của La Chinh, chậm rãi nói: “Vị đệ tử La Chinh này, bên này là hướng đi lên tầng thứ tám trở lên của đài Thất Tinh Kiếm Quang. Thực lực của ngươi sợ là không thích hợp để đi vào, tốt nhất ngươi nên sang bên kia xếp hàng!”



Vị đệ tử mặc trường bào đen lúc trước từng tốt bụng khuyên nhủ La Chinh vốn đã đăng kí xong, lúc này liền quay đầu nói: “Vô ích thôi, ta đã nhắc hắn rồi, hắn cố ý muốn đi vào tầng thứ tám!”



Chấp sự vốn tưởng La Chinh không biết quy định của đài Thất Tinh Kiếm Quang, đang định giải thích một chút cho hắn, nghe được lời vị đệ tử mặc trường bào đen kia mới hiểu được, thì ra La Chinh vốn định tiến vào tầng thứ tám…



“Khụ khụ… Vị đệ tử này, trong đài Thất Tinh Kiếm Quang không chỉ có ảo trận mà còn có Nguyên Cực Từ Quang của Cực Địa Linh Thạch, có thể khiến ngươi bị thương!” Chấp sự tiếp tục khuyên bảo.



“Vô ích thôi, ta cũng nói với hắn rồi, hắn vẫn muốn đi vào.” Vị kia đệ tử mặc trường bào đen kia lại nói.



Chấp sự không còn cách nào, đành nhún vai. Hắn chẳng qua chỉ là một chấp sự trong đài Thất Tinh Kiếm Quang thôi, cũng không phải là đạo sư của La Chinh, nghĩa vụ lớn nhất chính là thông báo cho đám đệ tử biết nguy hiểm và khó khăn trong đó, nếu La Chinh không nghe lời khuyên bảo, hắn còn có thể làm gì?



Cho nên chấp sự liền thu thẻ đệ tử của La Chinh, sau đó đưa cho hắn một tấm lệnh bài khác. Biết La Chinh là lần đầu tiên bước vào đài Thất Tinh Kiếm Quang, hắn liền nói: “Cầm lấy tấm lệnh bài này, có thể lựa chọn độ khó khi tiến vào đài Thất Tinh Kiếm Quang. Độ khó khác nhau sẽ trừ điểm tích lũy khác nhau…”



“Ừ, ta nhớ kỹ rồi.” La Chinh nhận lấy, sau đó theo những đệ tử mặc trường bào đen đi vào.



Đài Thất Tinh Kiếm Quang là một khu vực xinh đẹp khổng lồ, nếu nhìn từ bên ngoài sẽ giống hệt một cái đài ngắm cảnh. Trước mắt La Chinh là những mảnh sân nhỏ giống như ruộng bậc thang được bao bọc bởi dãy lan can bằng cẩm thạch, trên lan can khắc các loại mãnh thú, long xà, cực kỳ tinh xảo, tráng lệ.



Đi về phía trước một đoạn liền trông thấy một cây cầu lơ lửng giữa không trung. Độ rộng của cầu chỉ đủ để một người đi qua, vậy nên tất cả đệ tử đều nối đuôi đi vào.



Đi thêm một đoạn nữa, trên cầu liền xuất hiện ba ngã rẽ, mỗi hướng dẫn tới một khu đài đá bằng phẳng khác nhau.



Vị đệ tử mặc trường bào đen đi trước La Chinh kia bỗng quay đầu hỏi: “Ngươi chọn đài nào?”



Cấp độ khó của mỗi đài không giống nhau. Phía bên phải ghi số “Tám” biểu thị độ khó cấp tám, bên trái ghi số “Chín” biểu thị độ khó cấp chín, còn chính giữa ghi số “Mười” biểu thị độ khó cấp mười.


“Rống!”



Cuồng Long Gào Thét là là bộ kiếm pháp cực kỳ bá đạo, uy mãnh. Mỗi chiêu kiếm tung ra đều sẽ có tiếng rồng ngâm với uy thế kinh người phát ra trên bầu trời.



Kiếm khí hình rồng tỏa ra từ thanh kiếm của Triệu Chiêu phát ra tiếng gầm giận dữ, lập tức bện xoắn với Nguyên Cực Từ Quang.



Nguyên Cực Từ Quang là một loại năng lượng vô cùng lợi hại, có thể dùng để tôi luyện kiếm ý. Nếu kiếm ý đủ sắc bén thì tốc độ cắt nát Nguyên Cực Từ Quang sẽ càng nhanh. Nhưng nếu kiếm ý không đủ sắc bén thì khó có thể làm được điều đó.



Kiếm khí của Triệu Chiêu giao chiến với Nguyên Cực Từ Quang, sau đó Nguyên Cực Từ Quang bị kiếm khí hình rồng cắt nát thành từng mảnh, từng mảnh. Chỉ chốc lát sau sau, Nguyên Cực Từ Quang đã bị kiếm khí xé thành mảnh nhỏ.



Thấy thành quả của mình, nét mặt Triệu Chiêu lộ vẻ hài lòng, hiển nhiên kiếm ý của hắn đã có tiến bộ, so với lần đối đầu trước thì tốc độ đã nhanh hơn. Với tốc độ này, thời gian hắn trụ lại ở độ khó cấp tám lần này có thể nhiều hơn một nén nhang.



Triệu Chiêu giải quyết xong Nguyên Cực Từ Quang của mình liền nhìn về phía La Chinh, hắn cũng muốn xem La Chinh làm sao có thể phát huy uy lực của tiên khí!



La Chinh vẫn lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ. Khi Nguyên Cực Từ Quang tiến tới gần, Lưu Quang Kiếm chợt vung lên, vẫn là một chiêu Phách Kiếm cực kỳ đơn giản.



“Phách Kiếm?” Triệu Chiêu lộ ra vẻ mặt cực kỳ quái dị.



Làm một kiếm khách, hắn sao có thể không nhận ra kiếm pháp căn bản quen thuộc đó? La Chinh không tu luyện kiếm pháp khác sao? Chỉ biết dùng kiếm pháp căn bản? Dùng một thanh tiên khí để thi triển kiếm pháp căn bản?



Trời ạ!… Triệu Chiêu cảm giác toàn thân nhức nhối.



“Vèo!”



Một kiếm với ánh sáng màu bạc hình bán nguyệt xuất hiện trong nháy mắt, mang theo hào quang lấp lánh cực kỳ chói mắt bổ xuống. Theo hướng La Chinh chém ra, kiếm kia chính xác cắt vào chính giữa Nguyên Cực Từ Quang.



Khác với kiếm khí hình rồng của Triệu Chiêu, kiếm quang của La Chinh và Nguyên Cực Từ Quang khi giao chiến không phát ra bất cứ âm thanh hay khí thế nào, chẳng qua là trong thời gian cực ngắn, kiếm quang đã chém nát Nguyên Cực Từ Quang to bằng miệng chén. Sau đó Nguyên Cực Từ Quang liền biến mất hoàn toàn…