Bách Luyện Thành Thần

Chương 242 : Sát tự quyết

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Châu Đan cảm thấy đúng là Hắc Minh rất có tài trong trận pháp ảo trận, có thể xưng là nhân vật thiên tài.



Nhưng Hắc Minh rắp tâm bất chính, giết người tàn nhẫn. Thanh Vân Tông chỉ để ý tới môn quy và thực lực, lại không hề áp chế tính cách đệ tử. Đối với khuynh hướng này của Thanh Vân Tông thì thực lực có hạn của Châu Đan cũng chẳng thể thay đổi được, nhưng nếu như dính đến hắn, hắn có thể cự tuyệt.



Dư đạo sư của Hắc Nham Phong có ân trọng như núi đối với hắn nên hắn cũng không thể thẳng thắn từ chối yêu cầu, nhưng hắn vẫn có thể làm theo lựa chọn của mình, nhắc nhở La Chinh, cho La Chinh nhận thua, để La Chinh biết hắn và Hắc Minh không phải một cùng một loại người!



Trong mắt La Chinh lóe ra một tia kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới Châu Đan lại cực kỳ thật thà ngay thẳng như vậy. La Chinh gật gật đầu cười nói: “Thanh Vân Tông tiếp nhận võ giả khắp thiên hạ, nhưng chỉ dựa vào thực lực chứ không hỏi tới đạo đức, không xét phẩm hạnh. Không ít đệ tử tuy rằng có thiên phú cường đại về thực lực, nhưng tâm tính tàn nhẫn, khát máu ham giết chóc. Châu Đan huynh có thể gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, La Chinh ta bội phục. Chẳng qua nhận thua là thứ ta làm không được!”



“Nếu ngươi không nhận thua, lát nữa nếu thật sự bại, ta sợ là...” Dư đạo sư đã đề nghị, hắn không thể trực tiếp cự tuyệt, cho nên Châu Đan cũng đã đồng ý với Dư đạo sư, nếu La Chinh không chịu nhận thua thì hắn chắc chắn phải ra tay trừng trị.



“Cái này không phiền Châu Đan huynh phải lo lắng cho ta. Trước hết, thắng thua còn chưa định, cứ cho là ta bại đi nữa thì Châu Đan huynh cũng có thể khiến ta chật vật một phen rồi mới nhận thua. Nếu như vậy đạo sư Hắc Nham Phong các huynh cũng không thể nói gì hơn.” La Chinh chậm rãi nói.



Châu Đan nghe được phương án này của La Chinh thì mỉm cười: “Vậy mà ta không nghĩ ra. Nếu đã vậy, bắt đầu đi!”



Nói xong, Châu Đan liền rút trong tay ra một cây bút.



Binh khí trong thiên hạ cũng nhiều chủng loại, nhưng người dùng bút làm vũ khí thì không nhiều lắm. Cho dù là dùng bút làm vũ khí thì cũng chỉ là bút Phán Quan thôi. Bút Phán Quan có hình dạng giống như bút, nhưng trên thực tế tác dụng lại tương tự Nga Mi Thích(1), toàn thân đều dùng kim loại tạo thành.



(1)Nga Mi Thích: dài khoảng 33 cm, phần chính giữa thô to, hai đầu bẹt, nhỏ, nhọn giống với hình lăng ba cạnh, có một vòng tròn nhỏ được nối với phần giữa thân, và chiếc vòng tròn nhỏ này có thể xoay được 360 độ.



Nhưng cây bút trong tay Châu Đan lại được làm từ gỗ, ngòi bút cũng là lông sói thuần túy. Đây là một cây bút lông!



Bút lông chỉ dùng để viết chữ, nhưng Châu Đan lại lấy ra đối địch.



Đối mặt với Châu Đan lấy ra một cây bút lông, La Chinh cũng không có nửa phần coi thường. Đối phương có thể thắng liên tiếp nhiều như vậy, có thể trở thành đệ tử đứng đầu Hắc Nham Phong thì thực lực tuyệt đối không thể xem nhẹ.



Bất luận là ai coi thường Châu Đan thì đều phải trả giá thảm khốc.




Nghĩ đến đây, La Chinh vươn nắm tay đánh cực nhanh về phía ba chữ kia.



Đối mặt với đối thủ như Châu Đan, La Chinh thực sự cảm thấy khó giải quyết. Trên người hắn có nhiều Phòng Tự Quyết như vậy, mỗi cái Phòng Tự Quyết đều cần đánh tới năm lần mới phá vỡ được. Năm cái Phòng Tự Quyết có thể chống đỡ hai mươi lăm lần công kích của La Chinh, huống chi lúc hắn công kích thì Châu Đan còn có thể không ngừng bổ sung Phòng Tự Quyết.



Chỉ với điểm này, đối mặt với mình, Châu Đan có thể gọi là bất bại.



Lúc này La Chinh không chỉ phải đối mặt với ba chữ Sát mà còn cần nghĩ xem làm thế nào phá vỡ phòng ngự của Châu Đan.



“Ầm!”



Nện một quyền vào một chữ Sát, La Chinh chợt cảm nhận được một luồng phản lực mãnh liệt, cùng lúc đó chữ Sát đầu tiên cũng chợt nổ tung, tạo ra một luồng sức mạnh cường đại hơn đánh ngược vào người La Chinh.



La Chinh vốn xuất phát từ giữa võ đài, bây giờ bị luồng sức mạnh này đánh lên, cả người như viên đạn bay thật mạnh ra ngoài, nện lên trên kết giới của võ đài.



Kết giới này là dùng một ảo trận lớn của Thanh Vân Tông để bố trí ra, có thể tiếp nhận công kích tương đối lớn. Nhưng bị La Chinh va chạm vào, không ngờ kết giới lại dao động một chút.



Dù là kết giới gì thì cũng có một giới hạn nhất định, hiển nhiên sức mạnh của La Chinh và chữ Sát kia cùng đánh vào một chỗ, lực va đập khủng bố tới cỡ nào? Va chạm này đã đạt đến giới hạn của kết giới, bên trong nó xuất hiện một đường vân. Đó là một vết nứt.



Sắc mặt trọng tài đột nhiên biến đổi. Màn sáng kết giới này được bố trí để bảo vệ đệ tử đang xem trận đấu ở xung quanh, đương nhiên cũng để bảo hộ võ giả trên võ đài một chút ở mức độ thích hợp.



Ai có thể nghĩ đến La Chinh giao thủ với Châu Đan, lại gần như chỉ cần một đòn đã đủ làm kết giới sinh ra vết nứt. Đây là công kích cường đại tới mức nào?



Vị trọng tài này nhìn về phía một vị trưởng lão bên cạnh, trưởng lão thấy vậy liền vung tay lên, một luồng chân nguyên tinh thuần từ trong tay hắn phóng ra, rót vào trong kết giới. Ngay lập tức kết giới lại khôi phục nguyên trạng.



Còn La Chinh bị đánh lên kết giới thì chậm rãi trượt xuống, suy sụp ngồi dưới đất.