Bách Luyện Thành Thần

Chương 252 : Niêm hoa nhất chỉ

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


La Chinh vừa lùi một bước, hoa sen ngay phía trước đột nhiên nở ra, trong khoảnh khắc đó liền sinh ra từng đường Hồng Liên Dị Hỏa. Độ nóng của Hồng Liên Dị Hỏa cực kì cao, dường như có thể thôn tính vạn vật của thế gian!



Cho dù La Chinh rất nhanh đã kịp thời lùi lại nhưng cũng khó tránh khỏi phải chịu một chút ảnh hưởng, bị sóng chấn động khi hoa sen nở ra đẩy lùi khoảng hai trượng, cho đến khi La Chinh va chạm nặng nề lên kết giới mới dừng lại.



“Ta biết chân nguyên của ngươi rất quỷ dị, gần như có thể chiếm đoạt hoa sen của ta. Lần trước ở Luyện Ngục Sơn từng bị ngươi chiếm đoạt một lần, làm sao có thể phạm sai lầm lần hai chứ?” Vương Yến Diêu cười lạnh: “Ngươi cho rằng chỉ dựa vào loại chân nguyên quỷ dị đó thì có thể thắng được ta? Ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi đang nằm mơ! Ta nói ba năm là ba năm, ngươi của hiện tại vẫn chưa có tư cách làm đối thủ của ta. Xử lý ngươi còn chẳng cần đến một nén nhang!” Vương Yến Diêu vừa không ngừng triệu hồi hoa sen để va chạm với sáu Thiên Ma Mị Ảnh của La Chinh, vừa ung dung nói. Trong lúc đó, Liên Hoa Sát Ý phát ra từ trong cơ thể hắn càng ngày càng mãnh liệt, đồng thời, giữa võ đài lại có một đóa hoa sen từ từ tách nở.



Hoa sen thông thường mà Vương Yến Diêu triệu hồi chỉ cỡ khoảng một bàn tay, màu sắc thì cực kỳ khác nhau. Ví như sen đỏ có thể sinh ra hiệu quả bùng nổ rất mạnh, còn sen băng thì sinh ra hiệu quả đóng băng, nhưng hoa sen đang không ngừng to ra giữa võ đài kia, cũng không giống bình thường. Đó chính là đóa hoa sen màu trắng.



Đóa sen trắng này vừa xuất hiện liền bắt đầu phát triển điên cuồng, càng ngày càng to. Từ cỡ chỉ khoảng một bàn tay đã biến thành cỡ khoảng thùng nước, sau đó biến thành một vật to lớn rộng khoảng một trượng, cao nửa trượng!



Vương Yến Diêu nhìn chằm chằm La Chinh, nở một nụ cười nhàn nhạt, bước chân tùy ý đạp lên cánh của đóa sen trắng mà lên. Khi hắn đứng giữa cánh hoa, khí thế hắn phát ra đột nhiên mạnh hơn mười lần.



Khí thế trong cơ thể Vương Yến Diêu phát ra lập tức giống như ngưng kết thành thực chất!



“Ầm, ầm, ầm…”



Một số tấm đá trên võ đài lập tức bị ép vỡ, giống như bị mấy con voi lớn ép xuống nặng nề, nứt thành những vết chằng chịt.



Những áp lực này đến từ khí thế của Vương Yến Diêu!



Vương Yến Diêu cao cao tại thượng đứng giữa hoa sen giống như Vương giả giữa đám người, phát ra một luồng khí thế rầm rộ. Khoảnh khắc hắn đứng lên hoa sen màu trắng giống như một vị Đế Vương đăng cơ vậy!



“Đối phó với ngươi, vốn dĩ ta không định dùng chiêu này. Có điều ta thấy ngươi không phục như vậy nên ta sẽ khiến ngươi thua một cách tâm phục khẩu phục. Để ngươi hiểu rõ, dù cho ngươi thời gian ba năm cũng đã là xem trọng ngươi. Lúc ngươi lớn mạnh ta cũng lớn mạnh, đừng nói ba năm, cho dù là ba mươi năm ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.” Vương Yến Diêu từ trên nhìn xuống, hờ hững nói với La Chinh.



Đài tỉ thí trên đấu trường đều đã được tăng cường trận pháp, mặc dù nhìn qua thì võ đài này được tạo thành bằng đá, nhưng độ cứng và độ mạnh thì còn hơn cả sắt thép!




Vương Yến Diêu giơ ngón tay chỉ một cái, một chỉ này lại rơi vào không khí, chỉ chỉ vào một tàn ảnh của La Chinh. Trọng lực to lớn trực tiếp ép mặt đất thành một cái hố lớn!



Lại một chỉ nữa, Vương Yến Diêu vẫn không chỉ trúng La Chinh, trên mặt đất lại xuất hiện một cái hố khác.



“Ầm!”



“Ầm!”



“Ầm!”



Theo tay Vương Yến Diêu không ngừng chỉ về phía La Chinh, trên võ đài không ngừng hình thành từng cái rồi lại từng cái hố. Cả võ đài trở nên gồ ghề, nhìn qua giống như một công trường bị đào lên, làm gì còn dáng vẻ của một võ đài?



Trong tiếng hét kinh ngạc của mọi người, kiếm bộ của La Chinh đã di chuyển đến cực hạn. Có điều do La Chinh vẫn ẩn giấu kiếm ý nên kiếm bộ của hắn lại không thể dùng để tấn công giống như Hoa Thiên Mệnh.



Vương Yến Diêu dĩ nhiên là kẻ địch mạnh của La Chinh, nhưng La Chinh không chỉ có một kẻ địch mạnh. Trên con đường tiến tới danh hiệu đệ nhất của đại hội toàn phong vẫn còn không ít đối thủ khiến La Chinh khó có thể đối phó, cho nên hắn buộc phải có chiêu để dành.



“Chỉ biết chạy giống một con thỏ vậy thôi sao?” Vương Yến Diêu vừa đuổi theo La Chinh vừa thi triển Niêm Hoa Nhất Chỉ.



Ngay khi hắn vừa phóng ra một chỉ thì lại thấy tốc độ của La Chinh đột nhiên tăng nhanh gấp đôi, một đạp từ trên cao nhảy xuống, đồng thời sáu Thiên Ma Mị Ảnh đang đợi lệnh ở bốn phương tám hướng ngay gần đó cũng cùng lúc bao vây lấy Vương Yến Diêu ở giữa đóa sen trắng.



“Ai nói ta chỉ biết chạy?” La Chinh xông đến trước mặt Vương Yến Diêu, cười nhạt.



Sau đó một quyền ảnh cực lớn đột nhiên được tạo ra, đánh về phía Vương Yến Diêu!