Bách Luyện Thành Thần

Chương 259 : Hai nàng so đấu

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Vừa rồi khi đứng trên võ đài, Mạc vũ Hinh có thể không cần bận tâm đến tên Tần Cương miệng tiện kia. Đệ tử nam ở ba mươi ba phong xưa nay đều vậy, có điều sở dĩ nàng tìm tới Tần Cương là vì đoán chắc La Chinh sẽ đứng ra ngăn cản.



Dựa theo biểu hiện của La Chinh trên sàn đấu, để tăng thêm hứng thú cho Mạc Vũ Hinh, nàng cảm thấy nếu chỉ đâm thủng hai lỗ trên người La Chinh thì không thể thỏa mãn, cho nên mới nghĩ ra biện pháp như vậy.



“Chao ôi, thắng rồi thì nên xử lý La Chinh thế nào đây?” Mạc Vũ Hinh vừa đi vừa nghĩ.



Theo lý mà nói, Mạc Vũ Hinh tùy ý rời khỏi võ đài như vậy, nhất định phải bị xử thua. Nhưng Thanh Vân Tông rốt cuộc vẫn phải nương tay với đệ tử thân truyền. Huống chi Mạc Vũ Hinh có lai lịch rất lớn, những trọng tài kia sẽ không tự làm mất mặt, chọc giận Mạc Vũ Hinh xui xẻo lại rước họa vào thân nên chỉ có thể làm như không thấy.



Tuyền Tiểu Yên đã chờ lâu lắm rồi, nhưng nàng là một cô gái ngoan ngoãn, rất ít khi nổi giận, đối với ai cũng hết sức hòa ái. Vừa rồi nàng thật sự giận dữ trước những lời thô lỗ của đám đệ tử kia, nhưng nàng không có thủ đoạn ác liệt như Mạc Vũ Hinh mà thôi.



Mạc Vũ Hinh lạnh nhạt nhìn Tuyền Tiểu Yên, sau đó lắc đầu nói: “Ngươi có thiên phú rất cao, thực lực cũng rất mạnh, nhưng không phải là đối thủ của ta.”



“Vì sao?” Ánh mắt Tuyền Tiểu Yên toát ra vẻ không phục.



Mạc Vũ Hinh nhếch môi: “Từ biểu hiện vừa rồi của ngươi là có thể nhìn ra, ngươi không đủ tàn nhẫn. Đặc biệt là đối với đàn ông, nhất định phải tàn nhẫn một chút. Ngươi không làm được điều đó thì nhất định không phải là đối thủ của ta.”



Tuyền Tiểu Yên nhướng mày: “Chưa chắc. Ta không tàn nhẫn với đám đàn ông, nói không chừng lại cực kỳ tàn nhẫn với phụ nữ thì sao?”



“Tàn nhẫn với phụ nữ?” Nụ cười của Mạc Vũ Hinh càng nở rộ: “Ta không tin!”



“Không tin, ngươi có thể thử xem.” Tuyền Tiểu Yên vừa dứt lời, ngọc kiếm tinh xảo liền nhảy vào trong tay nàng. Công pháp của Tuyền Tiểu Yên đi theo hướng linh động, sát khí không hề nồng nặc, hơn nữa trong mỗi cuộc chiến, Tuyền Tiểu Yên đều sử dụng tốc độ cực nhanh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã làm tan rã tuyến phòng ngự của đối thủ, kề thanh ngọc kiếm bên cổ đối phương liền giành được thắng lợi.



Gặp Mạc Vũ Hinh, Tuyền Tiểu Yên biết bản thân không thể hạ thủ lưu tình được nữa. Nàng nhất định phải dốc hết toàn lực. Cho nên Tuyền Tiểu Yên vừa ra tay đã sử dụng chiêu thức cực kỳ ác liệt, tựa như lời nàng nói vậy, quả thật tàn nhẫn với phụ nữ.



“Ngọc Nữ Bách Hoa Kiếm!”



Từng luồng chân nguyên vây xung quanh Tuyền Tiểu Yên lập tức ngưng kết thành đủ loại hoa, tràn vào trong ngọc kiếm, đồng thời thân thể nàng cực kỳ linh hoạt, đạp từng bước nhỏ lao về phía Mạc Vũ Hinh.




Thấy bộ dạng như gặp quỷ của Tuyền Tiểu Yên, Mạc Vũ Hinh hơi cáu kỉnh: “Gì vậy chứ? Ta cũng không phải ma.”



Tuyền Tiểu Yên nhặt ngọc kiếm lên, vội vã bước xuống khỏi võ đài, trong lòng thầm nghĩ, ngươi còn đáng sợ hơn cả ma quỷ nữa!



Cuộc chiến đấu đầy kịch tính của hai vị mỹ nữ thu hút rất nhiều sự quan tâm của quần chúng. Có điều dù sao đây cũng là trận đấu của phái nữ nên vẫn không đủ trọn vẹn và máu lửa. Nhưng nói tóm lại cũng đã khiến không ít đệ tử phải mở rộng tầm mắt, để bọn họ hiểu được, thì ra tốc độ của võ giả có thể đạt tới cảnh giới này!



Hai trận chiến sau đó khiến bầu không khí càng thêm sôi sục.



Trận thứ nhất là giữa Hoa Thiên Mệnh và đệ tử thân truyền Văn Phần Cầm, trận thứ hai là đệ tử thân truyền Viên Khiếu và đệ tử thân truyền Thạch Lỗi.



Ở những trận đấu trước, Hoa Thiên Mệnh đều không rút kiếm, đấu với đệ tử thân truyền cũng không ngoại lệ. Hành động này một lần nữa khiến mọi người vô cùng kinh hãi, đồng thời thành công chọc giận Văn Phần Cầm. Từ bao giờ mà đệ tử thân truyền phải chịu sự vũ nhục thế này?



Nhưng kết quả trận đấu nói cho mọi người biết, Hoa Thiên Mệnh có tư cách không rút kiếm, Văn Phần Cầm bại trận.



Trận thứ hai, Viên Khiếu và Thạch Lỗi đều là đệ tử thân truyền, sức chiến đấu cũng trời long đất lở, gần như phá hủy hơn nửa võ đài. Cuối cùng thực lực Thạch Lỗi mạnh hơn một chút, giành được chiến thắng.



Hai trận đấu này có thể coi là trận đấu của nhóm đệ tử cấp cao trong Thanh Vân Tông, bởi vì dù là Văn Phần Cầm, Viên Khiếu hay Thạch Lỗi đều đã vững vàng tiến vào tốp mười trên Thanh Vân Bảng!



Tốp 100 và tốp 50 trên Thanh Vân Bảng không chênh lệch gì quá lớn, nhưng so với tốp 30 đã khác biệt rất nhiều. Chênh lệch giữa tốp 15 với tốp 30 thì như trời cao biển rộng. Còn đã đứng trong tốp mười, muốn vượt lên một hạng còn khó hơn lên trời! Bởi vì đối thủ phía trước, tất cả đều là thiên tài có thiên phú trác tuyệt!



Trận thứ ba bắt đầu, trọng tài đột nhiên tuyên bố: “Tiểu Vũ Phong La Chinh đấu với đệ tử thân truyền Khương Thế Ly!”



“Khương Thế Ly! Nghe nói người đó có tư cách bước vào tốp năm, là đệ tử giỏi nhất của Tử Thanh chân nhân. Không biết La Chinh phải đối phó như thế nào? Nếu La Chinh có thể vượt qua cửa ải này thì thật phấn khích, trò hay thật sự liên tiếp!” Có đệ tử hưng phấn kêu lên.



“Sao? Đệ tử thân truyền của Tử Thanh chân nhân?” La Chinh híp mắt, thoáng vẻ cảnh giác.