Bách Luyện Thành Thần

Chương 269 : Thần thú thanh loan

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Nghe thấy câu này, trên mặt Mạc Vũ Hinh cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười. Lên võ đài, đôi mắt xinh đẹp của nàng cười hì hì nhìn La Chinh: “Đợi rất lâu rồi. Cuối cùng cũng đợi được! La Chinh, lần này xem ngươi chạy đi đâu!”



La Chinh liếc nhìn Mạc Vũ Hinh, cười nhàn nhạt: “Ta ngược lại với ngươi, không quá mong đợi trận đấu này.”



“Vì sao?” Mạc Vũ Hinh hỏi.



“Bởi vì ta không biết nếu thắng rồi thì nên xử lý ngươi thế nào.” La Chinh nói.



Trước đây Mạc Vũ Hinh từng khiêu khích La Chinh, nếu hai bên ai thua thì sẽ mặc cho đối phương xử lý.



“Ngươi chắc chắn ngươi có thể thắng ta?” Cặp mày liễu thanh tú của Mạc Vũ Hinh nhẹ nhướng lên.



“Có lẽ không vấn đề.” La Chinh gật đầu vô cùng chắc chắn.



“Hừ! Vậy được. Vốn ta định thắng ngươi rồi chỉ có một trừng phạt nho nhỏ, nhưng hiện giờ ta đổi ý rồi. Nếu ta thắng ngươi, ta sẽ biến ngươi thành con ngựa ngốc ở bên cạnh ta, lúc nào tứ chi cũng phải chạm đất, để ta ngồi cưỡi!” Mạc Vũ Hinh nói vô cùng nghiêm túc, không hề có một chút ý đùa cợt nào.



Sau khi nói xong, Mạc Vũ Hinh giơ tay ngọc của mình lên, vươn ra sau đầu rút hai cây Nga Mi Thích ở trên tóc xuống.



Cặp Nga Mi Thích dài một thước này khi không chiến đấu cũng chỉ là một phụ kiện cài tóc của nàng mà thôi.



“A! Cuộc cá cược này cũng lớn quá đi chứ? Để La Chinh làm ngựa cho tiểu ma nữ kia?”



“Thật quá đáng! Nếu La Chinh thực sự thua thì chỉ có thể mặc nàng ta sai khiến!”



Có điều, có vết xe đổ của Tần Cương, mọi người đều không dám châm biếm Mạc Vũ Hinh. Có trời mới biết chọc giận tiểu ma nữ này sẽ có kết cục như thế nào? Nàng ta hoàn toàn không để ý đến quy tắc trên đấu trường.



“Ta đồng ý. Có điều, điều kiện trước tiên là ngươi thật sự có thể đánh bại ta!” La Chinh trả lời.




Các loại truyền thuyết về thần thú, là một đệ tử của Thanh Vân Tông thì không thể nào chưa nghe qua.



Có điều nghe qua rất nhiều truyền thuyết về thần thú, nhưng không một ai thực sự gặp qua!



Mà bây giờ được biết đệ tử thân truyền Mạc Vũ Hinh có dòng máu thần thú Thanh Loan, điều này làm sao có thể không khiến người khác kinh ngạc.



Trong truyền thuyết, bốn chủng tộc thần thú mạnh nhất là Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, đây đều là thần thú siêu cấp. Mà bên dưới thần thú siêu cấp thì có Côn Bằng, Thanh Loan, Lộc Cửu Sắc…



Cùng với huyết khí cuồn cuộn của Mạc Vũ Hinh, chân nguyên tràn ra, chầm chậm ngưng kết thành ảo ảnh Thanh Loan nhàn nhạt ở phía sau nàng.



Luồng ảo ảnh Thanh Loan này vô cùng mờ nhạt, chỉ có một cái bóng mờ mà thôi. Nhưng một cái bóng mờ này cũng mang đến cho người khác cảm giác áp bức mãnh liệt.



Thậm chí là mấy vị trưởng lão duy trì trật tự, trên mặt cũng lộ vẻ thận trọng. Mặc dù với thực lực của Mạc Vũ Hinh thì không thể uy hiếp gì được họ, nhưng vẫn khiến trong lòng bọn họ sinh ra một cảm giác hồi hộp không hiểu làm sao. Sự uy nghiêm đến từ thần thú cường hãn như vậy, không nói lý lẽ như vậy.



“Không biết vì sao, ta rất ghét ngươi, ghét diện mạo của tên nhóc nhà ngươi, cho nên ta nhất định phải dạy dỗ ngươi!” Khí thế của Mạc Vũ Hinh lúc này đã hoàn toàn thay đổi, từ tính cách vốn dĩ quái đản nửa chính nửa tà đã trở thành nữ thần cao cao tại thượng!



La Chinh hơi cạn lời, nghe giọng điệu của Bùi Thiên Diệu, Mạc Vũ Hinh hình như không thể tùy tiện dùng thân thể Thanh Loan. Hắn cũng không biết bản thân rốt cuộc đã đắc tội với tiểu ma nữ này ở chỗ nào mà nàng cứ nằng nặc liều với mình như vậy.



Vốn dĩ hắn cho rằng trận này sẽ thắng một cách nhẹ nhàng, không ngờ cơ thể Mạc Vũ Hinh lại đột nhiên xảy ra biến đổi như vậy.



Khí thế sau khi biến thân của nàng ta áp chế La Chinh, gần như khiến La Chinh không thở nổi.



“Xem ra phải nghiêm túc rồi.” nghĩ đến đây, La Chinh móc Lưu Quang Kiếm của mình từ trong nhẫn tu di ra.



Vốn dĩ, La Chinh muốn giữ kiếm này cho Hoa Thiên Mệnh hoặc Bùi Thiên Diệu, nhưng đối diện với Mạc Vũ Hinh sau khi biến thân, La Chinh không thể không lôi thanh bảo kiếm này ra. Bởi vì hắn biết, nếu tiếp tục che giấu thực lực, rất có khả năng hắn sẽ thua!