Bách Luyện Thành Thần

Chương 271 : Thiêu đốt tinh huyết

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Kiếm pháp căn bản...



Giờ phút này, tất cả mọi người trong Thanh Vân Tông đang chú ý tới trận tỷ thí đều ngây ngẩn cả người.



Chỉ có một người dáng vẻ có chút hả hê, đó chính là Triệu Chiêu của Cửu Trượng Phong.



Ngày trước, hắn từng bị cái gọi là “kiếm pháp căn bản” của La Chinh dọa sợ mất mật, cho nên có thể hiểu mức độ kinh hãi của mọi người.



“Chẳng lẽ mấy người này bị dọa đến chấn động tinh thần rồi sao?” Triệu Chiêu độc ác nghĩ thầm.



Hơn nữa ngày ấy La Chinh sử dụng kiếm pháp căn bản trong đài Thất Tinh Kiếm Quang chứ không phải nghênh chiến với đối thủ mạnh như vậy. Hiện giờ La Chinh lại thi triển kiếm pháp căn bản thì hắn cũng hiểu bọn họ khiếp sợ tới mức nào. À không, hẳn là còn khiếp sợ hơn cả mình khi đó...



Kiếm pháp căn bản là bộ kiếm pháp đầu tiên mà hầu hết võ giả đều phải tu luyện, tương tự còn có thương pháp căn bản, quyền pháp căn bản…



Lúc còn nhỏ, các võ giả sẽ tập trung tu luyện bộ kiếm pháp này một cách nhuần nhuyễn, dựa vào nó để xây dựng một nền móng vững chắc, sau đó tiếp tục tu luyện những bộ kiếm pháp khác.



Các chiêu thức của kiếm pháp căn bản cực kỳ đơn giản, khi đối đầu với cao thủ thực lực cao cường hơn chẳng khác nào lấy trứng chọi đá. Dù là biến đổi của chiêu thức hay uy lực đều không đủ dùng, cho nên trong trường hợp này, không ai lại sử dụng nó. Điều này chẳng khác nào sử dụng phép tính một cộng một để giải quyết bài toán cửu cung(1) phức tạp, vậy nên khó tới mức nào thì tưởng tượng thôi cũng thấy.



(1)Bài toán cửu cung: gồm chín ô vuông tượng trưng cho chín ngôi sao trên trời và quẻ vị bát quái, thường được ứng dụng trong lĩnh vực phong thủy, tử vi…



“La Chinh không phải bị đánh đến ngu người rồi chứ? Cầm tiên khí để thi triển kiếm pháp căn bản, đây là đang trêu chọc Mạc Vũ Hinh sao?”



“Dùng kiếm pháp căn bản chiến đấu ở đại hội toàn phong của Thanh Vân Tông, đây chắc là truyền kỳ từ lúc Thanh Vân Tông thành lập tới nay!”



“Ôi trời, ta không biết nói gì cho phải. Nhìn bộ dạng La Chinh sợ là muốn lành làm gáo vỡ làm muôi rồi, sử dụng kiếm pháp căn bản chẳng qua để chống đỡ tượng trưng một chút thôi!”



Lúc này, ngay cả Ngô Tà đang đứng quan sát trận tỷ thí ngoài võ đài và Tạ Vân đang ngồi dưới đất chữa thương, sắc mặt đều cực kỳ quái dị.



Ngô Tà liếm môi, kinh ngạc nói: “La Chinh đang làm gì vậy? Hắn thật sự định dùng kiếm pháp căn bản để đối phó với thân thể Thanh Loan của Mạc Vũ Hinh?”
Dĩ nhiên, bọn họ không tìm ra sơ hở không có nghĩa sẽ thua dưới tay La Chinh, bởi vì thực lực của La Chinh chênh lệch quá lớn với họ, họ chỉ cần dùng thực lực tuyệt đối là có thể dễ dàng áp chế hắn.



Chỉ có điều, bọn họ không cách nào thắng được La Chinh về mặt chiêu thức mà thôi.



Kể từ khi kích hoạt thân thể Thanh Loan, sắc mặt Mạc Vũ Hinh vẫn luôn lãnh đạm, hững hờ, tỏa ra uy áp vô tận như một nữ thần cao quý uy phong. Giờ khắc này, đối mặt với sự truy kích của La Chinh, gương mặt lạnh như băng của nàng rốt cuộc cũng có thay đổi!



Mạc Vũ Hinh trời sinh tính ham chơi không thích tu luyện, đó là bởi vì nàng có thân thể Thanh Loan, thiên phú mạnh mẽ vượt xa người bình thường, cho nên dù tu luyện không ra sao thì nàng vẫn có thể chiến thắng đa số đối thủ cùng cấp bậc. Ngay cả phải đối đầu với Bùi Thiên Diệu thực lực kinh người, Mạc Vũ Hinh vẫn có tự tin đánh một trận.



Vốn sau khi kích hoạt thân thể Thanh Loan, Mạc Vũ Hinh cho rằng có thể giải quyết La Chinh chỉ trong nháy mắt. Nhưng bây giờ sát chiêu Thanh Loan Thần Trảo mạnh nhất nàng vừa tung ra đã bị La Chinh dùng một kiếm phá vỡ, mà La Chinh còn thừa cơ phản kích!



Trong lòng Mạc Vũ Hinh vẫn cho rằng La Chinh chỉ là một món đồ chơi nho nhỏ! Nhưng món đồ chơi này lại không nghe lời, không hề coi nàng ra gì. Với tính cách kiêu ngạo dị thường của Mạc Vũ Hinh mà nói, đây là sự thật khó mà chấp nhận, cũng là nguyên nhân khiến Mạc Vũ Hinh nổi giận.



Có lẽ những người khác sẽ cảm thấy không thể hiểu được sự tức giận vô cớ này, bản thân La Chinh cũng cảm thấy vậy, nhưng đây chính là tính cách của Mạc Vũ Hinh. Từ trước tới giờ nàng luôn như vậy, cho nên Mạc Vũ Hinh muốn dạy dỗ hắn, muốn đâm thủng một lỗ trên người La Chinh...



Nàng quả thật đã thành công. Sau khi kích hoạt thân thể Thanh Loan, nàng đã cắm hai cây Nga Mi Thích vào vai La Chinh chỉ trong nháy mắt.



Nhưng sau khi La Chinh rút kiếm, tình huống biến chuyển đột ngột. Sao nàng lại có cảm giác mình không phải đối thủ của người này?



Một cao thủ Tiên Thiên Nhị Trọng mà thôi, có lẽ đặc biệt hơn đôi chút, nhưng có thể so sánh với mình sao? Bản thân mình có thân thể Thanh Loan, là đệ tử thân truyền, là con cưng của trời!



La Chinh này dựa vào cái gì? Hắn chẳng qua chỉ là một tên đệ tử mờ nhạt trong mấy chục vạn đệ tử của Thanh Vân Tông! Là một hạt cát trong mấy chục vạn hạt cát thôi! Không biết học được cái kiếm pháp căn bản rách nát ở đâu, tại sao có thể thắng mình?



“Ta tuyệt đối sẽ không bại dưới tay ngươi!”



Mạc Vũ Hinh cắn răng, hai mắt đỏ bừng, chuẩn bị thiêu đốt tinh huyết Thanh Loan!



Bùi Thiên Diệu đứng cạnh võ đài chứng kiến cảnh tượng Mạc Vũ Hinh bị kiếm pháp căn bản của La Chinh dồn ép phải liên tiếp lui về phía sau, vừa thấy trên mặt Mạc Vũ Hinh toát ra vẻ tàn nhẫn, hắn tức thì biến sắc: “Mạc sư muội, không nên làm chuyện điên rồ! La Chinh huynh, nàng muốn thiêu đốt tinh huyết, việc này sẽ khiến nàng bị tổn hại rất lớn, thậm chí ảnh hưởng tới tuổi thọ! Ngăn nàng lại!”