Bách Luyện Thành Thần

Chương 278 : Giải thích

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Không chỉ có Văn đạo sư quan tâm tới vấn đề này.



Ngoài những đệ tử bị ngất xỉu, mọi người đều nhìn chằm chằm tình hình trên võ đài.



Cuối cùng từng luồng chân nguyên Thiên Ma cũng chậm rãi tiêu tan, trên võ đài có một bóng dáng hơi gầy đang đứng sừng sững. Bóng dáng kia không cường tráng nhưng lại tràn đầy sức mạnh, cũng không cao lớn nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác như ngước nhìn núi cao.



“La Chinh!” Vào giờ khắc này, Văn đạo sư cảm thấy nước mắt mình sắp tuôn ra. Người đứng lại là La Chinh!



“Không thể tin được, thật không thể tin được! Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao La Chinh đứng còn Vương Doãn lại nằm dưới đất?”



“Ngươi hỏi ta? Ta cũng không biết. Ta cũng không thể lý giải được trận so đấu này.”



“Rõ ràng là Vương Doãn lợi dụng tiếng rồng ngâm dũng mãnh như thế đánh vào La Chinh. Vậy mà La Chinh lại đứng? Chuyện này thật khó lý giải!”



Hiển nhiên kết quả trên võ đài hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của mọi người. Bọn họ không thể hiểu nổi tại sao lại xuất hiện biến cố này.



La Chinh cầm Lưu Quang Kiếm trong tay, lắc đầu, thở dài một hơi. Hai mắt hắn càng thêm rực rỡ, sáng ngời. Đó là bởi linh hồn hắn lại được thăng hoa.



Mới vừa rồi đối mặt với Long Cốt Loạn Quỷ Thứ, La Chinh dựa vào Lưu Quang Kiếm trong tay mình cũng có thể nghênh chiến là thật, nhưng đối mặt với long uy đi kèm theo Long Cốt Loạn Quỷ Thứ thì hắn lại khó giải quyết bội lần. Cho dù La Chinh dùng hết toàn lực của mình thì có lẽ cũng chỉ có thể đánh bại Vương Doãn trên chiêu thức chứ không thể đánh bại hoàn toàn, bởi vì uy áp của Giao Long thật sự rất khủng bố.




Nếu La Chinh đã lựa chọn nuốt cốt mâu của Vương Doãn thì cũng đã chuẩn bị tốt lí do thoái thác. Trong câu chuyện này bảy phần nói thật, ba phần nói dối, thật giả lẫn lộn, căn bản không thể phân biệt.



“Cầu vồng bảy sắc?” Suy nghĩ trong đầu Từ trưởng lão nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ xem luồng hào quang thần kỳ thế nào mà lại có thể chữa trị linh hồn bị thương chỉ trong nháy mắt. Phải biết cho dù là đan dược chuyên dùng để chữa trị linh hồn của Thanh Vân Tông thì cũng không phải có thể thấy hiệu quả ngay lập tức. Nếu linh hồn đã bị tổn thương nghiêm trọng thì đan dược cũng không có tác dụng! Linh hồn chính là thứ vô cùng yếu ớt, chữa trị cũng vô cùng phiền toái.



“Cầu vồng bảy sắc? Chẳng lẽ chính là ánh sáng được phát ra từ Thất Tinh Thảo? Không thể nào, trong Đông Vực không thể có loại bảo bối này.” Thạch Kinh Thiên cũng không rõ được. Thất Tinh Thảo cũng thuộc loại thực vật trong truyền thuyết, nghe nói chỉ cần lại gần, chúng sẽ tản mát ra ánh sáng bảy màu, có thể an dưỡng thần hồn. Nhưng loại cỏ thần này xuất hiện, nhất định sẽ khiến cho thiên địa biến sắc, muốn giấu cũng không giấu được, chắc chắn không thể có trên người La Chinh hay Vương Doãn.



Nhìn thấy Thạch Kinh Thiên bị đánh lạc hướng thành công, trong lòng La Chinh cũng cười thầm, đồng thời nói: “Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, mọi việc chính là như vậy, cũng không rõ Vương Doãn sư huynh bây giờ thế nào.”



Nhưng vào lúc này, một vị chấp sự đã kiểm tra thân thể Vương Doãn, lập tức nói: “Hồi bẩm Thạch tông chủ, Từ trưởng lão, Vương Doãn cũng không có gì đáng lo, chẳng qua là tạm thời bị ngất thôi.”



Thạch tông chủ gật gật đầu, hắn liếc mắt nhìn La Chinh một cái, mày cũng nhíu lại thật sâu. Hỏi La Chinh một hồi mà bí ẩn này đã chẳng bớt đi thì chớ, lại còn càng ngày càng nhiều!



“Ta giúp Vương Doãn tỉnh lại trước, hỏi hắn một chút!” Trong tay Từ trưởng lão lóe ra chân nguyên sáu màu, đi đến trước người Vương Doãn, không ngừng rót chân nguyên vào trong cơ thể hắn.



Chỉ chốc lát sau, Vương Doãn chớp mắt, lập tức tỉnh lại rồi mở miệng hỏi: “Ta đang ở đâu?”



Giờ phút này trong lòng La Chinh còn hơi lo lắng, dù sao Vương Doãn cũng đã giao thủ với hắn, hơn nữa cốt mâu Giao Long của hắn cũng bị mình ăn luôn, nếu bị hắn phát hiện ra manh mối thì sẽ thật phiền.