Bách Luyện Thành Thần

Chương 291 : Dù địch không lại cũng phải đấu!

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Tướng mạo Yêu Dạ cũng không hoàn toàn giống con người.



Tóc của nàng mềm mại, tóc mái chéo được cắt gọn gàng lại càng khiến cho nàng nhìn trông có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái hơn.



Dưới sợi tóc mềm mại tinh tế đó là khuôn mặt trắng nõn đến cực hạn, các tỉ

lệ trên khuôn mặt đều là tỉ lệ vàng, khuôn mặt tuyệt mĩ dù không cười

cũng thấy hoàn hảo, nếu cười, đương nhiên sẽ làm mê đảo chúng sinh.



Trang phục của nàng hoàn toàn khác với quần áo và trang sức của loài người ở

Đông Vực. Trang phục phóng khoáng mà mạnh bạo hơn, ví như bộ áo giáp chỉ vừa vặn bao trọn bộ ngực, mà chỗ không có áo giáp lại làm nổi bật lên

vòng eo thon nhỏ. Đôi chân ngọc thon dài khiến cho nàng thoạt nhìn

trông càng cao hơn, nhưng trên thực tế nàng cũng chỉ cao gần bằng La

Chinh mà thôi.



Bởi vì kiếm linh Yêu Dạ này của La Chinh dường

như phác họa nên vẻ đẹp hoàn mỹ của cô gái Yêu Dạ tộc kia, cho nên nhìn

qua trông rất sống động. Ngoại trừ vẻ mặt hơi cứng ngắc thì đã dọa rất

nhiều người ở đây một phen. Mọi người đều đang buồn bực, không biết vì

sao trên sàn đấu lại bỗng nhiên xuất hiện một cô gái xinh đẹp như vậy?



Tại Ngọc Nữ Phong, một hòn Tín Khuê to đùng đặt ngay chính giữa Thanh Tâm Điện.



Nữ đệ tử Thanh Vân Tông thì lịch sự hơn các nam đệ tử một chút. Đệ tử một

vài phong như Tiểu Vũ Phong thì phủi phủi bụi trên sàn một chút rồi đặt

mông xuống ngồi quan sát Tín Khuê.



Còn nữ đệ tử Ngọc Nữ Phong thì quét dọn sạch sẽ Thanh Tâm Điện, trong điện bày ra lần lượt từng cái

đệm cói, phần đông nữ đệ tử ngồi trên đệm cói quan sát đại hội toàn phong. Thậm chí bên cạnh đệm cói còn có không ít đồ ăn vặt như nhân

hạt thông ngũ vị hương, nước trà xanh, hạt dưa các loại...



Chu Thiên Ngưng dựa trên đệm cói, toàn bộ quá trình đều quan sát biểu hiện của La Chinh ở đại hội toàn phong.



Mấy vị tỷ muội cũng đều biết tâm ý của nàng, ngay từ đầu đã cười đùa ầm ĩ,

nếu La Chinh thắng, các nàng sẽ trêu Chu Thiên Ngưng bằng tiếng nói du

dương uyển chuyển: “A! La Chinh ca ca của chúng ta lại thắng!”



Trên mặt Chu Thiên Ngưng tuy giận dữ, nhưng thực ra trong lòng lại ấm áp dễ chịu. Thiếu nữ khi yêu đều đơn giản như vậy.



Nhưng từ khi La Chinh nhanh chóng quật khởi ở đại hội toàn phong đã khiến

toàn bộ Thanh Vân Tông đều chấn kinh. Ánh mắt phần lớn các nữ đệ tử nhìn về phía La Chinh đã có điểm gì đó đặc biệt. Là con gái ai chẳng mộng

mơ? Trong suy nghĩ của phần lớn nữ đệ tử ở Ngọc Nữ Phong, địa vị của La Chinh không ngừng tăng cao.



Loại nhân vật như La Chinh, tương lai chắc chắn sẽ tạo ra thành tựu xuất sắc!
Đông Vực, cái chuyện hai canh giờ đã ngưng kết ra được kiếm linh hơn

nữa còn hóa hình này, căn bản không thể lý giải. Vậy nên, ghi lại một

trang sử mới cũng là chuyện đương nhiên.



“Tẩy Kiếm Trì mà ta tiến vào chính là nơi chỉ kém thánh địa có nửa bước, không biết khi La Chinh huynh lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn đã đến được nơi nào? Nhìn thấy gì?” Hoa

Thiên Mệnh hỏi liền mấy câu, đồng thời nói thêm: “Nếu cảm thấy không

tiện nói thì không nói cũng được.”



La Chinh lắc đầu, có gì không tốt đâu mà phải giấu: “Một ngọn núi được gọi là Sát Lục Kiếm Sơn.”



“Sát Lục Kiếm Sơn!” Đồng tử Hoa Thiên Mệnh nhanh chóng co rút.



Tẩy Kiếm Trì chỉ có thể coi bán thánh địa! Phía trên Tẩy Kiếm Trì còn có

rất nhiều thánh địa khác! Với trí nhớ của Hoa Thiên Mệnh, đương nhiên

hắn nhớ rõ trong sách cổ có ghi lại Sát Lục Kiếm Sơn, Triều Tịch Kiếm

Chủng và Thiên Kiếm Bi chính là những thánh địa kiếm đạo đứng đầu, được

xưng là ba thánh địa kiếm đạo lớn!



Nếu như có thể lựa chọn, Hoa

Thiên Mệnh muốn lựa chọn Thiên Kiếm Bi nhất, bởi vì nó ăn khớp nhất với

công pháp Thiên Kiếm mà hắn tu luyện, cũng là thứ hắn hiểu rõ nhất.

Nhưng thứ này hoàn toàn phải dựa vào cơ duyên, từ trước tới nay chỉ có

thánh địa chọn người chứ không ai có thể chọn lựa thánh địa, Hoa Thiên

Mệnh hắn căn bản không đủ tư cách!



“Ngươi quá mạnh mẽ, La Chinh. Trước đây tuy ta cảm thấy mình không bằng Bùi Thiên Diệu, nhưng cuối

cùng có thể đuổi kịp hắn, thế nhưng ngươi... là người đầu tiên khiến ta

cảm thấy mình không thể đuổi kịp.” Mặt Hoa Thiên Mệnh toát ra vẻ thê

lương: “Thiên tài trên thế giới này nhiều lắm, nhiều đến mức ta không

thể tưởng tượng được. Có lẽ trong Đông Vực ta được coi là thiên tài,

nhưng ở Trung Vực thì chưa chắc đã là gì! Nhưng ta muốn đuổi theo ngươi, cho dù đuổi không kịp cũng đủ giúp ta lấy được thành tựu lớn hơn rồi!”



Nếu không đuổi kịp một thiên tài, vậy thì cứ chăm chú đi theo bước chân của hắn!



Không thể không nói tính tình Hoa Thiên Mệnh cực kỳ tốt, ít nhất sẽ không

giống những người hay nổi điên lên mà ghen tị, thậm chí còn sinh ra tâm

ma.



“Cho nên dù ta biết rõ không địch lại thì vẫn muốn so đấu một kiếm này!” Sau khi nói xong, Thực Huyết Kiếm đầy tia sấm sét trong tay

Hoa Thiên Mệnh bắt đầu khởi động, kiếm ý viên mãn rít lên. Một kiếm này

tích thế đã lâu, giờ đây đâm về phía La Chinh.