Bách Luyện Thành Thần

Chương 301 : Nghiệp hỏa

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Yêu Dạ là kiếm linh của La Chinh. Đó là một cô gái có đôi chân dài, trên người luôn tỏa ra sát khí mãnh liệt.



Lúc La Chinh tránh né hai chưởng đánh tới thì cũng ra lệnh cho Yêu Dạ cầm

kiếm ra trận! La Chinh căn bản không có thời gian suy nghĩ đến những thứ khác, chỉ cần hơi phân tâm chút thôi thì hắn có thể bị hai bàn tay to

lớn kia đánh trúng!



Nhưng lúc đang tránh né hai bàn tay của Bất Động Minh Vương, La Chinh vừa liếc nhìn Yêu Dạ liền cảm thấy vô cùng kinh hãi!



Yêu Dạ cầm Lưu Quang Kiếm bắt đầu xoay tròn, sát khí trên người nàng tạo

thành hình xoắn ốc, tựa như một trận gió dữ dội thổi ào ạt bao quanh.

Sau đó, nó bắt đầu cuốn xiết về phía Bùi Thiên Diệu với tốc độ cực

nhanh.



Yêu Dạ dường như đang nhảy múa, còn thanh kiếm chẳng qua chỉ là một loại đạo cụ trong vũ điệu của nàng - vũ điệu chết chóc…



“Đây, đây là chiêu thức gì?” La Chinh ngẩn người.



Mặc dù Yêu Dạ là kiếm linh của La Chinh, nhưng bản thân hắn thật sự không

quá hiểu nàng. Từ trước đến nay hắn chỉ mới triệu Yêu Dạ ra rồi sau đó

để nàng bám vào kiếm của mình. Huống chi kiếm linh này ngoại trừ vẻ

ngoài xinh đẹp thì gần như không quá khác biệt so với những kiếm linh La Chinh từng nhìn thấy trên Sát Lục Kiếm Sơn.



Ở Sát Lục Kiếm Sơn,

La Chinh đã gặp vô số kiếm linh muôn màu muôn vẻ. Kiếm linh có đẳng cấp

thấp nhất chỉ là một đốm sáng chứ chưa có hình thể nhất định. Khi La

Chinh không ngừng lên cao thì xuất hiện càng nhiều kiếm linh cấp cao

hơn. Rất nhiều kiếm linh đã có hình thái cụ thể, trong đó phổ biến nhất

là hình thái con người.



Nhưng ngay cả như vậy, những kiếm linh

này đều không có suy nghĩ chủ quan. Kiếm linh không nói chuyện hay thể

hiện sắc mặt ra ngoài, trừ cái người trong Băng Kiếm mà La Chinh gặp gỡ

cuối cùng. Đó là bởi vì người đó đã rót một luồng linh hồn mình vào kiếm linh để điều khiển nó.



Trong kiếm linh Yêu Dạ không tồn tại bất

kỳ linh hồn nào, nhưng điều khiến La Chinh kinh ngạc là sau khi hắn ra

lệnh, nàng lại sử dụng cách thức tấn công kỳ lạ như thế! Khi tốc độ xoay tròn của Yêu Dạ càng lúc càng nhanh, từng luồng sát khí hình xoắn ốc

cũng xuất hiện càng nhiều.



Lúc La Chinh vừa phóng kiếm linh ra,

Bùi Thiên Diệu không quá bận tâm. Điều hắn cần làm là tập trung khống

chế Chính Pháp Luân Thân của Bất Động Minh Vương. Còn kiếm linh kia, cho dù nàng cầm Lưu Quang Kiếm thì cũng chẳng thể tạo thành uy hiếp quá

lớn, hắn chỉ cần né tránh một chút là được. Nhưng Bùi Thiên Diệu không

ngờ kiếm linh của La Chinh lại có thể sử dụng chiêu kiếm, hơn nữa còn là chiêu kiếm quái dị như vậy!
kiếm của mình, có thể tùy ý sử dụng sát khí của Yêu Dạ để đối phó với kẻ địch.



Vấn đề là, La Chinh không hề tu luyện công pháp sử dụng

sát khí, cho nên thật ra trình độ sử dụng sát khí của hắn mới dừng lại

mức sơ đẳng, hoàn toàn dựa vào uy lực của sát khí để chém vỡ Thiên Phạt

Kiếm.



Bản thân Yêu Dạ thông thạo chiêu kiếm, hơn nữa còn sử dụng

Kiếm Vũ kỳ dị như thế để phát huy uy lực của sát khí đến mức cực hạn,

việc này ngay cả La Chinh cũng không ngờ tới.



Nói cách khác, Yêu Dạ còn mạnh hơn La Chinh đôi chút…



Bùi Thiên Diệu bị dồn ép phải liên tục lùi về sau, cuối cùng bị dồn tới mép võ đài.



Phía sau hắn chính là màn sáng tạo thành kết giới, lùi tiếp đồng nghĩa với

thua cuộc, còn nếu không sẽ phải đối mặt với thế tấn công của Yêu Dạ.



Nói cách khác, hắn không thể lùi nữa.



Nhìn Yêu Dạ đang dần áp sát, Bùi Thiên Diệu một lần nữa khép tay, trong đôi mắt thấp thoáng một Phật ấn màu vàng.



“Đau khổ về thể xác, đặt tâm vào điều thiện, vững vàng không dao động, trong lòng không bận tâm…”



Bùi Thiên Diệu yên lặng lẩm nhẩm, Kiếm Vũ của Yêu Dạ càng lúc càng tới gần, tựa như hắn chấp nhận buông tay chịu trói.



Nhưng ngay sau đó, Phật ấn trong mắt hắn chợt vỡ tan, phủ kín con ngươi nơi

mắt phải, thoạt nhìn mắt phải của hắn đang tỏa ra một vầng ánh sáng vàng rực.



Không cần phải nhiều lời, tất cả mọi người đều phát hiện ra Bùi Thiên Diệu muốn bộc phát.



Nhưng Bùi Thiên Diệu đã sử dụng Bất Động Minh Vương, hắn còn lá bài tẩy gì có thể mạnh hơn thế?



Sau đó, mắt phải của hư ảnh Bất Động Minh Vương phía sau lưng hắn cũng tỏa

ra ánh sáng vàng như vậy. Mà dưới ánh sáng vàng rực đang chiếu rọi này,

bàn tay vốn vỡ vụn của Bất Động Minh Vương lại một lần nữa ngưng kết

lại.



Bùi Thiên Diệu chắp tay trước ngực, đến khi tách ra thì giữa hai tay hắn đã xuất hiện một ngọn lửa xanh biếc. Cùng lúc đó, trong

lòng bàn tay của hư ảnh Bất Động Minh Vương cũng xuất hiện một ngọn lửa

lớn màu xanh!



“Thanh Liên Nghiệp Hỏa!”