Bách Luyện Thành Thần

Chương 31 : Ma tộc

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Bên ngoài Huyết Sắc Sơn, bỗng có một tràng thanh âm vang lên.



Có thể trở thành đạo sư trong Thanh Vân Tông, hiển nhiên là phải có kiến thức không tệ.



Nhiều năm như vậy, có loại thiên tài nào mà bọn họ chưa từng gặp qua sao?



Thậm chí, một vài thiên tài tài năng nổi danh khắp thiên hạ cũng là do bọn họ một tay bồi dưỡng.



Thế nhưng, ngay lúc này đây, những vị đạo sư nào vẫn không nhịn được kinh ngạc mà hô lên.



Thực lực của Phương Ngọc Thư thế nào, bọn họ đều hiểu rõ. Thanh Linh Khí, Trảm Không Nhận, trên tay hắn có uy lực thế nào, bọn họ càng hiểu rõ hơn!



Những sợi thiết tơ bằng năng lượng kia lợi hại vô cùng, cực kỳ sắc bén, có thể dễ dàng cắt Linh Khí hạ phẩm thành hai. Muốn ngăn cản nó, coi như là Linh Khí trung phẩm chỉ sợ cũng không đủ sức, ít nhất cần phải là Linh Khí thượng phẩm mới có thể.



Thế mà, khung cảnh này không ngờ lại có thể quỷ dị đến vậy.



La Chinh vậy mà dùng chính thân thể của hắn để chặn đứng những sợi tơ kia!



Tất cả mọi người đều cho rằng, hành động đó của La Chinh chỉ là chút giãy giụa cuối cùng trước khi bị đào thải mà thôi, mà làm vậy chẳng khác gì tốn công vô ích. Đối mặt với Phương Ngọc Thư với Linh Khí được cầm trong tay, La Chinh không có bất kì một cơ hội thắng nào. Kết quả duy nhất có thể xảy ra, chính là bị những sợi thiết tơ kia cắt thành từng mảnh mà thôi.



Tuy nhiên, La Chinh không những chỉ phá nát những sợi tơ kia, mà còn tận dụng khoảnh khắc Phương Ngọc Thư đang bàng hoàng, kinh ngạc, đánh chết Phương Ngọc Thư, đào thải hắn ra ngoài.



Nhìn thấy một màn này, cũng khó trách những vị đạo sư kia lại kinh ngạc, sợ hãi than:



“Tên tiểu tử này rốt cuộc là đã rèn luyện như thế nào? Độ cường hãn của thân thể không ngờ lại có thể so sánh với Huyền Khí thượng phẩm?”



Phương Ngôn Chí nhìn vào hình ảnh lộn xộn ở trước Tin Khuê, miệng đầy vị đắng cay. Hắn vạn lần không thể ngờ rằng Phương Ngọc Thư sẽ thực sự bị loại. Lần này Phương gia đưa đến bốn đệ tử sĩ tộc, một lần liền bị đào thải tận ba người. Mặc dù vẫn còn một, nhưng tên này thực lực lại tầm thường, sợ rằng cũng khó có thể thông qua khảo hạch Huyết Sắc Thí Luyện. Hơn nữa, trong bốn người còn có một người là dòng chính, là thiếu gia của Phương gia. Xem ra, lần trở lại Phương gia lại hắn nhất định sẽ bị gia tộc quở trách rồi.



Mặc dù người của Phương gia muốn tiến vào Thanh Vân Tông cũng không khó khăn gì mấy. Thế nhưng, việc bốn đệ tử của Phương gia lại không thể thông qua, ngay cả một người cũng không. Đối với Phương gia mà nói, điều này làm bọn họ cực kì mất mặt.


Ma tộc, là một chủng tộc, so với nhân loại còn mạnh mã hơn rất nhiều. Tại thời Thượng Cổ, Ma tộc vẫn luôn là tử địch của Nhân tộc. Truyền thuyết về Ma tộc được ghi chép khá đầy đủ ở trong sách vở.



Thị sát, khát máu, tàn bạo, ăn thịt người…



Những loại chuyện về Ma tộc, dù chỉ là truyền miệng mà thôi, nhưng cũng đủ để làm cho người lớn mặt biến sắc, trẻ em miệng khóc thét.



Nhưng đây không phải là mấu chốt của vấn đề. Điều trọng yếu là tên Ma tộc này chắc hẳn không thể nào xuất hiện xuất hiện ở tầng ảo cảnh thứ ba này được!



Tên Ma tộc lao người tới, nhắm vào một đệ tử Thử Luyện tát một cái. Ngay lập tức người này liền bị đánh bay đi, thân thể còn chưa có chạm mặt đất đã có vô số điểm sang bao phủ, hiển nhiên người này đã bị đào thải ra ngoài.



Một đệ tử sĩ tộc khác còn có kết cục bi thảm hơn, trực tiếp bị tên Ma tộc kia bắt lấy. Chỉ có thể nghe được một tiếng kêu bén nhọn, thảm thiết vang lên mà thôi, sau đó hắn liền bị đưa vào miệng đầy răng nanh. Ngay sau đó, trong miệng tên Ma tộc xuất hiện vô số điếm sáng. Lại thêm một người nữa bị đào thải!



Vào lúc này, La Chinh rốt cuộc cũng kịp thời phản ứng.



“Tên Ma tộc này ít nhất cũng phải là Huyễn Thú Ngũ cấp!”



Về phần vì sao Huyễn Thú Ngũ cấp lại có thể xuất hiện ở tầng thứ ba, La Chinh tạm thời cũng không có tâm tư nghĩ đến. Hiện tại, suy nghĩ duy nhất của hắn chính là nghĩ cách để có thể chạy thoát mà thôi!



La Chinh không ngờ rằng tới chuyện chạy thôi mà hắn cũng xui xẻo đến như vậy. Ngay lúc hắn chạy đi, tên Ma tộc liền không thèm để ý những người khác nữa. Đôi chân to lớn kia lập tức hướng về phía hắn mà đuổi tới.



Thoạt nhìn tên Ma tộc này hành động có vẻ chậm chạp, nhưng mỗi một bước của nó cũng phải bằng bảy, tám bước của La Chinh. Tốc độ so với La Chinh còn nhanh hơn nhiều.



Trong một khoảng thời gian ngắn, La Chinh điều chỉnh hô hấp của bản thân đến trạng thái tốt nhất, cố gắng lấy hết sức chạy nhanh nhất có thể, bỏ tên Ma tộc lại hít khỏi phía sau.



Hiện tại, hắn coi như là đã thông qua Huyết Sắc Thí Luyện rồi. Nếu như ngay giai đoạn mấu chốt này, lại bị Ma tộc chụp chết, vậy cũng quá oan uổng đi!



Tuy nhiên, dù cho La Chinh có lấy toàn lực, chạy với tốc độ nhanh nhất của hắn đi chăng nữa, khoảng cách giữa hắn và tên Ma tộc vẫn càng ngày càng gần hơn. Thực lực của cả hai căn bản không cùng một đẳng cấp, tốc độ theo đó cũng có một khoảng cách rất lớn!



Ngay khi tên Ma tộc còn cách La Chinh khoảng năm, sáu trượng, hắn đột nhiên nhảy lên một cái. Đồng thời, bàn tay to lớn vẫy lên, hướng về phía La Chinh chụp xuống.