Bách Luyện Thành Thần

Chương 315 : Huyết tù

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy La Chinh, La Phái Hạo còn đắm chìm trong nỗi khiếp sợ nên không kịp phản ứng.



La Chinh… La Chinh… vì sao hắn lại trở lại?



Hơn nữa cảnh tiếp theo càng khiến người khác chấn kinh, hắn lại dám dùng một kiếm giết chết Hoàng Tinh?!



Hoàng Tinh cứ như vậy mà chết?



La Chinh này chỉ sợ điên rồi?



Hoàng Tinh chính là thiếu gia chủ Hoàng gia! Cứ như vậy bị giết, Hoàng gia sẽ bỏ qua sao? Hoàng Tinh chết ở đây, chỉ sợ sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho La gia!



“La… La Chinh, ngươi có biết hắn là ai không?” La Phái Hạo nói, không ngừng run rẩy.



La Chinh lắc đầu: “Không phải ta đã nói rồi sao? Ta không có hứng thú biết.”



“Ta không cần biết ngươi có hứng thú hay không, Hoàng Tinh này chính là

thiếu gia chủ của Hoàng gia. Ngươi có biết Hoàng gia không? Hiện tại

người lợi hại nhất quận Sùng Dương - gia chủ Hoàng gia đã là cường giả

Tiên Thiên Ngũ Trọng. Hoàng Tinh chết ở đây, La gia chúng ta sẽ bị diệt

môn!” La Phái Hạo gào thét.



Nghe La Phái Hạo nói, có không ít đệ tử tỏ vẻ lo lắng.



Cảnh giới Tiên Thiên Ngũ Trọng đã là cường giả tuyệt đối tại quận Sùng Dương.



La Chinh có thể đối kháng Hoàng gia sao?



“Ngươi có thể câm miệng. Nếu không, ngươi cũng chết.” La Chinh thản nhiên liếc La Phái Hạo một cái.



Ngay khi bị La Chinh liếc mắt một cái, La Phái Hạo liền cảm thấy chính mình

bị một con rắn độc nhìn chằm chằm, cả người đều rùng mình. Nhưng La Phái Hạo vẫn cắn răng nói: “Ngươi… Ngươi dám giết ta, cha ta… Cha ta sẽ

không bỏ qua cho ngươi?”



“Ta không giết ngươi, La Bính Quyền sẽ bỏ qua ta?” La Chinh cười lạnh nói.



“Nói cũng đúng. Lần này ngươi trở về, chính là muốn chết!” La Phái Hạo lành

lạnh nói. Nghĩ đến cha mình, trong lòng hắn nhất thời bình tĩnh lại. Bởi vì thực lực La Bính Quyền đã có tiến bộ rất lớn, đột phá Luyện Tủy

Cảnh, đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Tam Trọng!



“Muốn chết?” La

Chinh thản nhiên cười nói, nhìn một ngôi đình bên cạnh võ đường, sau đó

hắn giẫm một bước lên trên vách tường, cả người giống như một con mèo,

nhảy phắt lên, sau hai ba lượt đã dừng lại tại nơi cao nhất trên ngôi

đình ấy.


Sau đó, ông ta liền tiến về phía võ đường.



Nhìn bóng dáng La Bính Quyền đi xa, La Tuấn Dật khẽ cắn môi. Gã lại chạy về hướng ngược lại.



Nơi đó cũng là hầm của La gia, chẳng qua cái hầm này thật đặc biệt, ngoại trừ La Tuấn Dật và La Bính Quyền thì không có ai biết.



La Tuấn Dật chui vào sâu bên trong hầm, dùng chìa khóa mở ra hai lớp cửa.

Trong nháy mắt vừa đẩy cửa ra, bên trong hầm liền truyền đến một mùi máu tươi nồng đậm.



“Ai?” Một giọng nói khàn khàn truyền ra từ trong hầm.



“Ta là La Tuấn Dật.” La Tuấn Dật nói.



“Là vì tên nhóc kia nên tới tìm ta?” Cái giọng nói khàn khàn kia cười cười. Giọng nói của La Chinh có chất chứa chân nguyên, lực thẩm thấu rất

mạnh, cho dù hầm sâu như thế nào thì người kia cũng nghe rõ ràng.



Đương nhiên người đó cũng nghe thấy La Chinh gọi La Tuấn Dật và La Bính Quyền là “cẩu tặc”, nói vậy là có thù oán sâu nặng với bọn họ.



“Đúng. Huyết Tù tiền bối, xin người ra tay cứu giúp chúng ta!” La Tuấn Dật khép nép nói.



“Ha ha ha. Giọng nói của tên nhóc kia vô cùng hùng hậu, các ngươi tới tìm

ta, khẳng định là bởi không ứng phó được với hắn. Chắc chắn hắn là kẻ

địch mạnh, các ngươi tưởng ta ngốc?” Huyết Tù cười nói.



“Huyết Tù tiền bối, chúng ta đã cung cấp cho ngài không ít máu thịt, ít nhất đã

cho ngài ăn hơn mười người sống… Nếu chúng ta không địch lại tên kia, về sau sợ không ai giúp ngài thu thập máu thịt người sống nữa. Hơn nữa,

nếu La Chinh phát hiện sự tồn tại của ngài, nếu ngài bị bại lộ…” La Tuấn Dật nói.



“Uy hiếp ta? Hừ! Ta có thể giúp ngươi ra tay một lần,

chẳng qua trong một tháng phải tìm cho ta một trăm người sống, cho ta

hút máu thịt!” Huyết Tù nói thêm.



“Một trăm người sống…” La Tuấn

Dật chần chừ. Tuy số người ở quận Sùng Dương không ít, nhưng nếu một

trăm người sống biến mất thì chắc chắn sẽ gây chú ý, đối với La gia có

hơi phiền phức.



“Không làm được thì thôi. Cùng lắm ta đổi nơi ở!” Huyết Tù lạnh giọng nói.



“Được, được. Huyết Tù tiền bối, mọi chuyện đều theo ý ngài!” La Tuấn Dật cúi đầu khom lưng nói.



“Ha ha ha, tốt! Máu thịt của thằng nhóc này, ta cũng muốn ăn!” Huyết Tù nói xong liền từ trong hầm đi ra. Chỉ trong nháy mắt, một mùi máu tươi mãnh liệt ập đến.