Bách Luyện Thành Thần

Chương 323 : Đàm phán

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


“Muốn chúng ta trả lại sản nghiệp La gia? Hắn con mẹ nó nằm mơ giữa ban ngày!” Gia chủ Trần gia lạnh giọng mắng.



Tài nguyên quận Sùng Dương có hạn, ta nhiều thêm một phần thì ngươi sẽ ít

đi một phần, cho nên mọi người đều tính toán rất chi li, không chịu

nhường nhịn gì!



Bởi vậy, lúc đầu là Tề Sơn muốn liên kết lại để

giết chết La Tiêu nên sản nghiệp La gia chia cho hắn đương nhiên không

ít! Nhờ đó mà gia tộc hắn nhảy lên trở thành đại gia tộc đứng thứ hai

quận Sùng Dương, ngay sau Hoàng gia!



Nhưng Trần gia, Hà gia và

Trương gia cũng nhận được không ít lợi ích, giờ này đương nhiên bọn họ

không muốn trả lại những lợi ích này. Mỗi một gia tộc nhà lớn nghiệp

lớn, đều có rất nhiều người đi theo gia chủ để ăn thịt ăn canh, nếu như

trả lại sản nghiệp của La gia thì chẳng khác gì là cắt thịt của bọn họ.



Ngược lại Tề Sơn cũng muốn trả lại, nhưng hắn biết rõ dù mình có trả lại thì

La Chinh cũng sẽ không bỏ qua cho mình. Vậy nên đương nhiên hắn phải xúi giục mấy đại gia tộc hợp lại để đối kháng với La Chinh: “Đúng! La gia

thực lực không đủ nên sản nghiệp đương nhiên bị chúng ta ngầm chiếm!

Hiện tại chỉ một mình La Chinh mà muốn lấy hết về thì không thực tế chút nào! Chỉ là chúng ta ứng phó với hắn thế nào đây?”



“Hắn có thể

đánh bại Huyết Tù chắc cũng chỉ là may mắn thôi? Huyết Tù thân bị trọng

thương nên có lẽ thực lực chỉ bằng một, hai phần so với trước kia,

thua La Chinh cũng không phải chuyện gì quá kỳ lạ hiếm thấy. Dù sao

cũng chỉ là một cao thủ Tiên Thiên, một mình hắn có thể là đối thủ của

tất cả chúng ta sao?” Gia chủ Hà gia phân tích.



Bọn họ quả thực rất kiêng kị thực lực của La Chinh.



Gia chủ Hà gia vừa nói như vậy thì mấy vị gia chủ cũng bắt đầu phân tích

thực lực chân chính của La Chinh, hơn nữa còn phân tích rõ ràng đâu ra

đấy!



Cuối cùng ra được kết luận là Tiên Thiên Tam Trọng thì

không thể chiến thắng Huyết Tù được, Huyết Tù bị trọng thương mà chạy

trốn nên có lẽ thực lực chỉ còn lại một phần của lúc đầu, đây cũng là nguyên nhân La Chinh có thể đánh bại Huyết Tù.



“Hừ! Đã như vậy
và Tề Sơn đều khiếp sợ. Thời gian cánh tay bị chặt đứt quá ngắn, bọn họ

tạm thời vẫn không cảm nhận được đau đớn.



Trên mặt gia chủ Hà gia, Trần gia và Trương gia tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.



Hai người Hoàng Trần và Tề Sơn là hai vị gia chủ lợi hại nhất trong

quận Sùng Dương! Nhưng mới chỉ một chiêu đã bị La Chinh phế bỏ tay

phải? Hơn nữa nhìn bộ dạng thì La Chinh đã hạ thủ lưu tình rồi, nếu

không thì thứ bị đứt cũng không phải là tay mà là thân thể bọn họ!



Gia chủ ba nhà lập tức cảm thấy mình rất may mắn vì vừa rồi không ra tay,

nếu ra tay cùng Hoàng Trần và Tề Sơn, chắc cánh tay của bọn họ cũng sẽ rơi trên mặt đất như vậy! Tốc độ xuất kiếm của chàng trai này quá

nhanh, căn bản không thấy rõ được. Không thấy rõ được chiêu kiếm thì

biết phá thế nào?



Thực tế bọn họ lại không biết, cho dù La Chinh

có xuất kiếm với tốc độ chậm thì bọn họ cũng vẫn không thể phá giải kiếm pháp cơ bản được “tối giản hết sức” của La Chinh. Đến đại đệ tử Lý Dật

Phong của Thanh Vân Tông còn không thể phá được thì làm sao có thể

trông cậy vào những gia chủ ở quận Sùng Dương này?



“Hoàng

Trần, ta giết con của ngươi là vì hắn muốn giết đệ tử La gia ta ở võ

đường La gia! Trong mắt ngươi Hoàng Tinh rất quan trọng, nhưng các đệ tử La gia trong mắt ta cũng quan trọng như vậy. Ta giết Hoàng Tinh là vì

con của ngươi đáng chết!” La Chinh nhìn chằm chằm vào Hoàng Trần nói.



Lúc này Hoàng Trần cảm thấy mình trở thành một kẻ nực cười, hắn thật sự không dám phản bác!



Thực lực là lời giải thích tốt nhất cho việc có quyền nói chuyện hay

không. Lúc này Hoàng Trần đã hiểu rõ, thực lực Tiên Thiên Ngũ

Trọng của hắn có thể xưng vương xưng bá ở quận Sùng Dương, nhưng trong mắt La Chinh lại chẳng là gì!



La Chinh giơ ba ngón tay ra lần

nữa: “Hiện tại đã tăng giá rồi, gấp ba! Nhắc nhở các vị thêm một lần,

nếu không thống nhất đồng ý thì lập tức sẽ tăng gấp bốn!”



Gấp ba! Vậy thì không chỉ ngang với sản nghiệp La gia lúc trước họ nuốt vào mà còn phải lỗ vốn mất hai phần để trả La gia.



Yêu cầu này hơi quá đáng!