Bách Luyện Thành Thần

Chương 367 : Con đường sống chết

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Biển lửa Phần Thiên mênh mông rộng lớn bắt đầu từ từ rút xuống, lộ ra

một cái ụ đá, cách đó không xa là đám võ giả nhảy từ trên đài cao xuống, rồi lại phi nhanh về phía trước.



La Chinh và Bách Lý Hồng Phong nhanh chóng đi xuyên qua, lướt qua đài cao, nhảy lên ụ đá, đi theo sau những võ giả này.



Trong quá trình này, La Chinh cố ý tăng nhanh tốc độ của mình, muốn bỏ rơi

Bách Lý Hồng Phong, nhưng tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả La Chinh, nếu

tốc độ của La Chinh tăng lên thì hắn lại càng nhanh hơn, nếu tốc độ của

La Chinh giảm xuống, hắn cũng giảm tốc độ xuống theo, hơn nữa còn không

ngừng lải nhải bên cạnh La Chinh.



“La Chinh, rốt cuộc trong rương màu bạc ở tầng thứ ba chứa thứ gì thế?” Bách Lý Hồng Phong hỏi.



Nghe thấy vấn đề này, La Chinh trợn mắt liếc nhìn Bách Lý Hồng Phong. Hỏi

đến chuyện này rõ ràng là cực kỳ ngu ngốc, sao La Chinh có thể nói cho

hắn biết được chứ?



Sau bị La Chinh liếc cho một cái, Bách Lý Hồng Phong cũng không ngang ngược nữa mà cười ngượng một cái rồi lại đổi chủ đề khác: “La Chinh, ngươi có cảm thấy, độ khó của cửa thử luyện ẩn kia

quá cao hay không?”



Độ khó quá cao?



Đúng là La Chinh có cảm giác này.



Toàn bộ Thử Luyện Giả Chi Lộ từ đầu đến giờ, ngoài cửa thử luyện ẩn ra thì

La Chinh cũng chưa gặp phải nơi nào khó. Có lẽ cũng có đệ tử tinh anh đã bỏ mạng, nhưng đó là do thiếu may mắn, hoặc nên nói là do không có thực lực.



Nhưng độ khó của cửa thử luyện ẩn này đúng là cao đến biến thái.



Ban đầu La Chinh nhìn thấy cửa thử luyện ẩn này, mục tiêu của hắn chính là rương màu đen ở tầng cao nhất!



Kết quả cuối cùng hắn dùng hết toàn lực cũng chỉ lấy được phần thưởng trong rương màu bạc ở tầng thứ ba mà thôi.



Về phần thực lực của con Lang Vương đen thui ở tầng thứ tư kia thì đúng là đã vượt ngoài tưởng tượng của La Chinh. Khi không hoàn toàn chắc chắn,

La Chinh buộc phải lựa chọn tạm thời rút lui.



Rõ ràng độ khó của

cửa thử luyện ẩn này được bố trí quá cao, cho dù là đệ tử tinh anh của

những tông môn lớn, muốn lấy được rương màu đỏ ở tầng thứ nhất cũng là

đã khó khăn vô cùng, tên đệ tử Vân Điện kia chính là một ví dụ. Đệ tử

Vân Điện có thể tiến vào Thử Luyện Giả Chi Lộ thì thực lực đều có thể

xếp vào nhóm đứng đầu ở tông môn nhị phẩm, nhưng đến rương ở tầng thứ

nhất cũng không lấy được, đúng là không muốn để người khác lấy những
Ụ đá này

của biển lửa Phần Thiên cũng không phải quá mức kiên cố, trên đường đi

lúc trước cũng có một hai cái bị hư, có điều chút khoảng cách này đối

với võ giả thì cũng không đáng gì, chỉ cần nhảy lên là có thể qua được.



Nhưng mà hơn trăm ụ đá phía trước đã bị phá hỏng rồi, không phải chỉ cần nhảy lên là có thể qua được, mà trong Thử Luyện Giả Chi Lộ lại cấm bay...



Chuyện này giống như ngăn tất cả những võ giả tham gia thử luyện ở lại nơi này.



Xảy ra chuyện này đúng là khiến cho người ta dở khóc dở cười. Nhưng đã đi

đến đây của Thử Luyện Giả Chi Lộ thì cũng không thể đi vòng lại đường cũ được? Vì vậy phần lớn võ giả đều ở lại trên đài cao, bàn bạc đối sách.



Nghe xong lời Hoa Thiên Mệnh nói, La Chinh cũng gật đầu, sau đó lại hỏi: “Sao Bùi Thiên Diệu không ở đây?”



Đài cao này cũng không lớn, La Chinh phát hiện Bùi Thiên Diệu không có ở

đây, mà rõ ràng hắn đã đi trước La Chinh, bây giờ không thấy đâu, chẳng

lẽ bỏ mạng rồi?



Với thực lực của Bùi Thiên Diệu thì không đến mức phải bỏ mạng trong đó.



Hoa Thiên Mệnh cười khổ nói: “Bùi Thiên Diệu đi đường khác rồi.”



“Đường khác? Còn đường nào khác à?” La Chinh ngạc nhiên nói.



“Ừ, Trác Bất Phàm của Vân Điện, Kim Xảo Ngưng của Thải Vân Tông, còn có hai người nữa cùng Bùi Thiên Diệu đều chọn con đường này. Ụ đá đầu của tiên của con đường kia bị gãy khoảng bảy tám cột, nếu muốn đi qua cũng không khó.” Hoa Thiên Mệnh nói.



“Vậy sao các ngươi... phần lớn mọi người lại không đi?” La Chinh hỏi.



“Bởi vì đó là đường chết!” Một vị đệ tử Vân Điện bỗng nhiên chen vào, lạnh lùng trả lời.



Hoa Thiên Mệnh cũng gật đầu: “Thật ra ở phía trước có một ngã rẽ, theo đám

đệ tử Vân Điện bọn họ nói thì ngã rẽ đó chia làm hai con đường, một là

đường sống, cái còn lại là đường chết.”



Đối với Vân Điện mà nói, Thử Luyện Giả Chi Lộ cũng có rất nhiều bí ẩn vẫn chưa có lời giải.



Lúc đi qua con đường này, hầu như tất cả các đệ tử đều chọn “đường sống”.



Cũng không phải không có ai chọn “đường chết”, mà chẳng qua là trong những

đệ tử chọn “đường chết”, chưa ai có thể tiếp tục sống sót. Vậy nên qua

thời gian, hầu như mọi người đều bỏ qua đường chết này, cho rằng đường

sống mới là con đường duy nhất, cái gọi là đường chết chỉ là một cạm bẫy tử vong, hoàn toàn không có cách đi qua.