Bách Luyện Thành Thần

Chương 402 : Nắm đấm

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


*Xôn xao*



Câu này của La Chinh giống như một que diêm đốt cháy một kho đầy thuốc nổ, lập tức làm nổ tung bầu không khí của đám võ giả trong tòa nhà này.



“Mẹ nó! Thật giống với những gì được nghe nói. Thằng nhóc này không phải là ngông cuồng không giới hạn mà căn bản là không biết bản thân họ gì tên gì thì phải?”



“Mọi người dứt khoát cùng nhau xông lên, băm vằm thằng nhóc này thành mảnh vụn là xong!”



“Giết hắn, giết thằng nhóc này đi!”



Nếu ánh mắt có thể giết người thì lúc này e là La Chinh đã chết cả trăm lần, cả nghìn lần rồi.



Đến Lý Bố Y cũng nhăn mày, hắn cẩn thận dò xét La Chinh, không biết vì sao từ lần đầu tiên nhìn thấy La Chinh hắn đã có cảm giác nhìn ra có chút gì đó không hài hòa từ người hắn, nhưng cụ thể là không hài hòa ở đâu thì hắn lại tìm không ra sơ hở trong đó.



Điều này chỉ có thể nói thuật điều khiển con rối của Đại Mộng chân nhân quá cao siêu. Sau khi bậc thầy điều khiển rối đạt đến Dung Hợp Cảnh thì gần như có thể làm đến mức tùy ý tùy tâm, cho dù Lý Bố Y là cảnh giới Chiếu Thần Chung Cực, muốn nhìn ra sơ hở vẫn có chút miễn cưỡng.



La Chinh bước một bước lớn vào trong sau đó liền cảm thấy sức mạnh của sợi tơ kia đi xa mình, quyền khống chế cơ thể của hắn lại được khôi phục.



Nhưng lúc này La Chinh thà là không lấy lại được quyền khống chế còn hơn! Hiện giờ hắn phải một mình đối mặt với cả đám đệ tử tinh anh tức giận đến mức có thể ăn thịt mình, đây quả thực chính là địa ngục!



“La Chinh, ta đến để khiêu chiến ngươi!” Một vị đệ tử đi lên phía trước, thực lực của đệ tử này là cảnh giới Chiếu Thần Lục Trọng.



La Chinh cười nhàn nhạt, cố hết sức để biểu hiện của mình bình tĩnh một chút, sau đó lắc đầu nói: “Ta… đồng ý chấp nhận khiêu chiến của ngươi, có điều ta muốn lập ra một quy tắc!”



“Làm trò? Ai thèm nghe quy tắc của ngươi? Ngươi kiêu ngạo như vậy mà vẫn cần quy tắc?”




“Đánh cho gân cốt hắn đứt thành từng đoạn, xem hắn còn dám kiêu ngạo như vậy hay không!”



Ngay trong tiếng gào thét của đám đông, 200 chiếc vảy rồng đột nhiên sáng lên, phát ra ánh sáng xanh biếc, cơ bắp toàn thân La Chinh lập tức phồng lên. Vốn dĩ cơ thể hắn nhìn có vẻ hơi gầy yếu, lúc này lại xảy ra biến đổi lớn, mỗi một thớ cơ bắp đều phình lên đến cực hạn, mỗi một đường kinh mạch đều nổi cao lên giống như con giun, gần như muốn nứt toác ra khỏi lớp da thịt!



Cùng lúc đó, năng lượng trong tinh thạch Phượng Tường ở tay phải cũng tản ra. Một quyền này, dù là sức mạnh hay tốc độ đều đạt đến cực hạn của cơ thể La Chinh.



“Thiên Ma Thần Quyền!”



“Ầm!”



Hai người đều là đấu lực với lực, chiêu thức lúc này gần như đã không quan trọng, cái quyết định kết quả chính là sức mạnh và tốc độ, còn một điểm mấu chốt chính là khả năng chịu đòn của cơ thể.



Thượng Quan Bạch Mộng và La Chinh đồng thời đánh trúng cơ thể của đối phương nhưng trong nháy mắt bị trúng quyền, trên mặt Thượng Quan Bạch Mộng lộ ra biểu cảm sợ hãi còn La Chinh thì lộ ra ý cười nhàn nhạt.



Thượng Quan Bạch Mộng này tự xưng “Thiết Thủ”, cặp nắm đấm sánh ngang với linh khí, nhưng chỉ là nắm đấm mà thôi, thân thể hắn cũng chỉ mạnh hơn vũ khí khác một chút. Còn La Chinh thì lại khác, thân thể hắn là linh khí thượng phẩm, lồng ngực có ba đường linh văn! Chỉ cần cơ thể thăng cấp một tầng nữa liền có thể bước vào cấp tiên khí! Thượng Quan Bạch Mộng này làm sao có thể so với hắn?



Vì vậy khi trúng quyền, La Chinh cảm nhận được lực quyền hung hãn của Thượng Cung Bạch Mộng đập vào cơ thể, hắn chỉ lùi về sau vài bước, trong cơ thể lập tức sản sinh ra vô số luồng khí nóng không ngừng gột rửa đan điền khiến hắn thoải mái lạ thường.



Còn Thượng Quan Bạch Mộng bị trúng một quyền ẩn chứa sức mạnh của 200 tấm vảy rồng từ La Chinh thì trực tiếp bắn ra ngoài!



Cơ thể cường tráng của Thượng Quan Bạch Mộng va phải mấy vị đệ tử của Tinh Anh Đường, sau đó lại mạnh mẽ va phải vách tường của tòa nhà, bất động nằm một góc.



Lúc này, cả một đại sảnh im lặng như không một bóng người.