Bách Luyện Thành Thần

Chương 408 : Chèn ép

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Vẽ được bức thần văn định thần cấp một rồi nhưng La Chinh cũng không dừng lại.



Vốn hắn mua những vật liệu này để luyện tập, cho nên đã chuẩn bị rất nhiều.



Mà đã còn nhiều vật liệu như vậy thì đương nhiên La Chinh sẽ không lãng phí, tay cầm bút phù văn bắt đầu vẽ thần văn định thần tiếp theo.



Cho dù là phù văn sư cũng không thể liên tục vẽ phù văn mãi được, bởi vì trong quá trình vẽ, lực linh hồn sẽ không ngừng tiêu hao, khi lực linh hồn tiêu hao đến một mức nhất định thì con người ta sẽ cảm thấy mỏi mệt, tinh thần khó mà tập trung được.



Với lực linh hồn hiện tại của La Chinh, vẽ bảy tám thần văn là đã đến cực hạn rồi. Khi vẽ thần văn thứ tám hắn đã miễn cưỡng lắm rồi. Đến lúc chuẩn bị bắt đầu vẽ cái thứ chín thì lập tức cảm thấy không thích ứng được, đầu khó chịu như muốn nổ tung, không cách nào tập trung lực chú ý được, đồng thời bút phù văn nhẹ nhàng vạch một cái, thế nhưng lại vẽ sai. Vẽ phù văn không thể qua loa được, chỉ cần hơi xuất hiện một chút sai lầm thôi thì cả cái phù văn coi như hỏng.



“Lần đầu tiên vẽ thần văn thì không thể tiêu hao quá nhiều lực linh hồn. Nếu bởi vậy mà bị linh hồn bị tổn thương thì sẽ mất nhiều hơn được.” Giọng nói của Thanh Long vang lên, một luồng cảm giác lạnh buốt thấm vào trong óc La Chinh, lập tức khiến cho hắn dễ chịu hơn rất nhiều.



Bởi vì cắn nuốt tinh phách và uống máu Giao Long nên trong khoảng thời gian này Thanh Long cũng sôi nổi hơn rất nhiều, quả thực cũng có một chút sức để giúp La Chinh.



Nghe thấy Thanh Long cảnh cáo, La Chinh thầm rùng mình, hắn cũng cảm nhận được mình quá vội vàng, chuyện gì cũng thế, không thể giải quyết được ngay trong chốc lát, vậy nên hôm nay tạm dừng ở đây thôi.



Thời gian còn lại La Chinh tiếp tục chuyên tâm tu luyện, ngoài việc muốn học thần văn ra, theo thường lệ hắn còn phải đối mặt với nhóm đệ tử Tinh Anh Đường kia...



Khiêu chiến Tinh Anh Đường gần như trở thành bộ môn bắt buộc mỗi một ngày của La Chinh, dù sao thì cứ đến sáng sớm là thân thể hắn lại bị Đại Mộng chân nhân khống chế, sau đó ném vào trong tòa nhà màu xám kia để luận bàn với đám đệ tử Tinh Anh Đường.



Để đánh bại đám đệ tử Tinh Anh Đường, La Chinh cũng dùng hết các thủ đoạn. Ban đầu hắn dựa vào thân thể mạnh mẽ và sức mạnh vảy rồng là có thể ứng phó được, thế nhưng người khiêu chiến hắn ngày càng nhiều, bọn họ cũng bắt đầu nhằm vào những điểm đó mà áp chế được La Chinh, cuối cùng La Chinh không thể không sử dụng Kinh Hồn Thứ, thậm chí còn phải để cho Yêu Dạ xuất chiến...




Ông lão trong cửa tiệm Thiên Hạ Thương Minh lúc này đang cầm một cây bút trong tay, viết vài chữ lên khối ngọc cổ kia! Ông nhớ rõ ràng những lời La Chinh đã dịch từ chữ của Phượng tộc thượng cổ, nên đang dùng thể chữ khải(1) viết lại từng chữ từng chữ.



(1)Thể chữ khải: Là một loại thể viết của chữ trong tiếng trung. Thể chữ khải cứng cáp, thường là kiểu chữ in, có thể hiểu nó tương tự như kiểu chữ in hoa của tiếng Việt.



Lúc này La Chinh bỗng nhiên đến cửa cũng khiến ông ta rất bất ngờ, nhưng dù sao ông vẫn cực kỳ khách khí: “La thiếu hiệp! Hôm nay đến nhà, không biết muốn làm gì? Phải chăng lại cần mua thêm vật liệu?”



Nếu như La Chinh thật sự muốn học thuật phù văn, những vật liệu hôm qua mua có lẽ đã đủ để La Chinh dùng trong một khoảng thời gian rồi.



Còn không đợi La Chinh mở miệng, ngoài cửa bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến: “Thương lão đầu! Đã lâu không gặp, gần đây buôn bán được chứ?”



Ông lão trong Thiên Hạ Thương Minh này tên là Thương Lỗi, quanh năm suốt tháng làm ăn buôn bán ở chợ Vân Điện, còn Tông Duệ thân là phù văn sư nổi danh nhất Vân Điện nên cũng thường xuyên đến đây chơi, hai người coi như cũng khá quen thân.



Nghe thấy là Tông Duệ nên trên mặt Thương Lỗi hiện lên vẻ tươi cười. Trên thực tế, không phải đối với ai ông ta cũng xấu tính, nếu không ông ta cũng không thể lên được vị trí chấp sự trong Thiên Hạ Thương Minh. Loại khách hàng như Tông Duệ này, Thương Lỗi ông tuyệt đối sẽ không đắc tội.



“Làm ăn chán lắm, còn phải mong ông đến thăm nhiều một chút.” Thương Lỗi cười hắc hắc nói, vội vàng mời người tới pha trà.



Tông Duệ vừa vào cửa, ánh mắt lại rơi vào người La Chinh, khẽ mỉm cười nói: “Vị này chính là...”



“Đây là đệ tử Tinh Anh Đường của Vân Điện các ông, gần đây muốn luyện thuật phù văn. Đúng rồi!” Thương Lỗi cười tủm tỉm nhìn chằm chằm vào La Chinh nói: “Vị này chính là phù văn sư lợi hại nhất Vân Điện các ngươi. La thiếu hiệp, nếu ngươi thật sự muốn học thuật phù văn, tìm ông ấy thỉnh giáo chắc chắn không sai.”