Bách Luyện Thành Thần

Chương 445 : Tiểu tâm tư

Ngày đăng: 13:01 30/04/20


Mặc dù bà lão này có dáng vẻ tuổi già sức yếu, thế nhưng trong đôi mắt lờ mờ kia lại có một loại khí thế thu hút tâm hồn người khác, cho dù bước chân chỉ đang lững thững đi lại thôi cũng ẩn chứa một loại ý cảnh nào đó.



Nghe thấy Ninh vũ Điệp gọi bà lão ấy là sư phụ, La chinh mới biết được thân phận của bà. Bà chính là lão quái vật chổng lưng cho Vân Điện!



Mặc dù thiên phú của Ninh Vũ Điệp rất cao, đến loại công pháp như Cửu Thiên Huyền Nữ Tâm Kinh cũng cố gắng luyện được, chỉ thiếu chút nữa là có thể đại thành, thế nhưng cuối cùng vì căn cơ còn quá thấp nên có thể làm được vị trí Điện chủ, hoàn toàn là nhờ bà lão này đây.



Bà lão nghe thấy tiếng gọi của Ninh Vũ Điệp cũng không đáp, mà lại nói tiếp với La chinh: “Hơn nữa, ngươi cũng chỉ là một tên đệ tử Tinh Anh Đường của vân Điện mà thôi, ta thật không biết là ai cho ngươi lá gan, dám đứng trước mặt chất vấn Điện chủ!” Nói xong, bà lão lại nói với Ninh Vũ Điệp: “Tiểu Điệp, cả con cũng thế. Một tên đệ tử Tinh Anh Đường thôi, vậy mà cũng có thể đứng trước mặt chất vấn con sao? vậy Điện chủ như con còn mặt mũi nào mà tồn tại hả? còn uy nghiêm nào mà tồn tại? vậy mà con còn nói xin lồi với hắn ta!”



Miệng Ninh Vũ Điệp hơi giật, nàng vốn định nói với sư phụ, thật ra La chinh không giống thế, thê nhưng lại sợ sư phụ hỏi La Chinh có chỗ nào không giống?



La Chinh không giống ở đâu? vấn đề này nàng thật sự không trả lời được, nhưng thân là Điện chủ vân Điện đúng là nàng không có chút uy nghiêm nào trước mặt La chinh cả. chồ không giống nhau mấu chốt nhất là ở đây… có điều nếu như nàng thật sự dám trả lời như vậy, chỉ sợ sư phụ sẽ mắng chết nàng ngay.



“Thôi Tà muốn bố trí đại trận Thiên Ma HỢp Hoan, đột phá giới hạn sinh tử của hắn nên phải gom đủ ba võ giả Thần Đan cảnh. Hơn nữa mỗi một võ giả đều phải có Âm Thể Tử Cực vô cùng hiếm gặp.” Bà lão dùng giọng nói khàn khàn giải thích: “Loại thể chất đặc biệt như Âm Thể Tử Cực này, rất hiếm trong thiên hạ. Nêu muốn tìm đủ ba người thì khó càng thêm khó! Có điều Thôi Tà tìm được hai người rồi, một người là muội muội La Yên của ngươi, một người khác nữa chính là Tư Diệu Linh! Chỉ còn một người nữa thôi là đại trận Thiên Ma HỢp Hoan có thể bày ra được rồi. Lần này Tư Diệu Linh sẽ lấy thân phận đệ tử của Thôi Tà để tham gia đại hội võ đạo, nếu như ngươi có bản lĩnh thì có thể đánh chết Tư Diệu Linh trong đại hội này!”



Nghe lời bà lão nói, ánh mắt La chinh loé sáng lên!



Hoá ra có một võ giả Âm Thể Tử Cực khác sẽ tham gia đại hội võ đạo sao?



Chuyện tìm Âm Thể Tử Cực thì vô cùng khó khăn, nếu không cũng không có khả năng Thôi Tà đã chuẩn bị nhiều năm như thế, mà vẫn khổ sở đi kiêm người có Âm Thể Tử Cực cuối cùng.



Nêu như mình có thể đánh chết Tư Diệu Linh, chắc chắn sẽ khiến kê hoạch của Thôi Tà bị kéo chậm lại rất nhiều!



Đổi mặt với Thôi Tà, La chinh vẫn luôn không biết phải làm thế nào. Đối với hắn mà nói, Thôi Tà thật sự quá mạnh, vì vậy từng giây từng phút hắn đều có cảm giác thời gian vô cùng gấp gáp và không biết phải làm thê nào.


“Nếu như ta không nhìn lầm thì hình như vừa rồi La chinh đã sử dụng lực quy tắc không gian, hơn nữa… lĩnh ngộ quy tắc không gian của hắn đã tương đối thấu đáo rồi. cho dù là Đại Mộng chân nhân của vân Điện ta cũng không làm được tới bước này.” Bà lão lắc đầu nói.



Lĩnh ngộ của Đại Mộng chân nhân về quy tắc không gian cũng được coi là nổi bật trong đám võ giả Trung Vực, nhưng ông ta cũng chỉ có thể sử dụng Huyền Thần Bộ ở những chồ có không gian bị suy yếu mà thôi, còn vừa rồi La chinh lại có thể đi xuyên qua kết giới của Ninh Vũ Điệp, thoạt nhìn thì không thấy có động tác đẹp mắt nào, nhưng lại ẩn chứa sự lý giải vô cùng sâu sắc với quy tắc không gian!



Ánh mắt Ninh Vũ Điệp vô cùng phức tạp, nàng có ý muốn đuổi theo, nhưng sư phụ lại đang đứng bên cạnh nên suy nghĩ một chút rồi nàng cũng nhịn xuống.



“Thằng nhóc này… đúng là có chút thú vị. Nêu như hắn muốn tham gia đại hội võ đạo, thì cứ tuỳ hắn đi.” Bà lão thản nhiên nói, xong lại nhìn đồ đệ của mình có chút sâu xa hỏi: “Có điều Tiểu Điệp này, vì sao lúc nãy con nhất định phải cản hắn tham gia làm gì?”



Ninh Vũ Điệp nháy mắt một cái, lập tức trả lời: “Tốt xấu gì La Chinh cũng là đệ tử của vân Điện ta, nhìn thấy hắn đi chịu chết, con không đành lòng thôi!”



“A? Nêu như nói vậy, bọn Tông Mặc Tà, Hiên viên Hiểu không phải là đệ tử của Vân Điện chúng ta hay sao? Nêu như sợ chết, vậy thì còn tu luyện võ đạo để làm gì chứ?” Bà lão chất vấn, trong đôi mắt già lờ mờ kia đã có chút ý cười.



“Sư phụ nói gì vậy, học trò nghe không hiểu gì hết.” Ninh Vũ Điệp bắt đầu giả ngu.



Bà lão thở dài một hơi, vẻ mặt lại trờ nên vô cùng phức tạp. Bà sổng đã nhiều năm như vậy rồi nên ánh mắt cũng rất hiểm.



Ninh Vũ Điệp nói chuyện với La chinh, nào có nửa phần dáng vẻ và tư thái mà Điện chủ nên có? Sao bà lại không nhìn ra chút tâm tư nhỏ bé này của nàng được?



Bà lão biết rõ Ninh Vũ Điệp và La chinh cùng xông pha trong Thử Luyện Giả chi Lộ, nhưng lại không biết chuyện gì đã xảy ra trong đó. Mà cho dù đã xảy ra chuyện gì thì cũng không quan trọng. Nêu như sau này La chinh thật sự có phần thực lực như thế, thì bà hoàn toàn bằng lòng gả Ninh Vũ Điệp ra ngoài.



Trong mắt bà lão, La chinh đúng là kỳ tài ngút trời, tiềm lực không hề nhỏ hơn Ninh Vũ Điệp chút nào, cũng vô cùng đáng giá để Vân Điện dốc lòng bồi dường!



Đáng tiếc là bây giờ hắn còn quá nhỏ yêu, không phải thiên tài nào cũng có cơ hội để phát triển một cách khỏe mạnh đâu. Trước mắt hắn còn muốn đánh chết Tư Diệu Linh, làm kẻ địch với Đông Tà vương, chỉ cửa ải này thôi, còn chưa biết có qua được hay không…