Bách Luyện Thành Thần

Chương 448 : Những cường giả vòng đấu loại

Ngày đăng: 13:01 30/04/20


“Cái gì? Vậy mà cũng tính là qua được sao!”



“Rõ ràng là do đá Nguyên Từ Thần hư rồi, vậy mà cũng được tính là thông qua, Thiên Hạ Thương Minh cũng có phần mất uy tín quá rồi đấy!”



“Mắc cười thật? Vậy ta cũng đi thử xem! Nói không chừng cũng qua được ấy chứ.”



Nghe thấy câu trả lời của lão già râu cá trê, phần lớn võ giả đang đứng vây xem lập tức bùng nổ, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ không phục.



Đại đa sổ võ giả ở đây đều là võ giả chiếu Thần cảnh, hơn nữa hầu như là đều là chiếu Thần Thất Trọng đến chiếu Thần cửu Trọng.



Nhưng bọn họ cơ bản đều đứng xem cho vui thôi. Đương nhiên cũng muốn xem thử thực lực của những võ giả khác một chút, rồi so sánh với thực lực của bản thân, suy đoán và đánh giá xem mình có chút khả năng lấy được tư cách để báo danh hay không.



Kêt quả không nhìn còn đỡ, mà càng nhìn lại càng hoảng sợ, đừng nói là đám võ giả có thực lực chiếu Thần cảnh Bát Trọng, Cửu Trọng như bọn hắn, cho dù là võ giả chiếu Thần Chung Cực thì tỉ lệ thông qua cũng thấp tới đáng thương.



Không phải tất cả võ giả đều được sinh ra từ những đại gia tộc, rất nhiều võ giả độc lập, hoặc là võ giả trong những tông môn nhỏ nên cũng không có được bao nhiêu tiền. Mặc dù cũng có một nhóm người trong bọn họ thật sự có khoảng một viên đá chân nguyên cực phẩm, nhưng mà dù có nóng đầu đi nữa thì cũng không nỡ nám cho lão giả râu cá trê kia đâu.



Dù sao xác suất thông qua cũng quá thấp, tuỳ tiện ném ra rất có thể sẽ như nước đổ lá khoai. Đâu phải ai cũng có thể kiếm tiền như nước. Đối với võ giả chiêu Thần cảnh mà nói, kiêm được một viên đá chân nguyên cực phẩm là điều không dề chút nào.



Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, một thằng nhóc chiếu Thần Cảnh Tam Trọng không biết chui từ đâu ra, dùng một đòn không có tí thu hút nào, mà lực lôi điện chứa trong một quyền ấy cũng vô cùng ít, yếu ớt đến đáng thương mà lại khiến đá Nguyên Từ Thần đổi màu trong thời gian tận một nén nhang!



Loại chuyện này dù là ai cũng đều cảm thấy khó có thể tin nổi. Vậy nên bọn họ chỉ có thể cho rằng đây là vì đá Nguyên Từ Thần hư mất rồi!




Trong những võ giả tiến vào cung điện này, thực lực yếu nhất thì cũng là Chiếu Thần chung Cực, còn tu vi của phần lớn võ giả ở đây đều là Thần Đan cảnh sơ kỳ, còn một phần nhỏ khác là Thần Đan cảnh trung kỳ!



Đây đều là những người nổi bật trong đám võ giả độc lập. Không mượn dùng tài nguyên của đại tông môn mà có thể tu luyện đến trình độ như thê thì cấp bậc thiên phú ít nhất cũng được xem như thiên tài cấp Địa.



Hai vị võ giả Thần Đan cảnh trung kỳ nhắm mắt lại, dựa vào vách tường cung điện dưỡng thần, từ đầu tới cuối hai người này cũng không mở mắt ra nhìn qua, có điều bọn hắn cũng phát hiện ra sự tồn tại của La chinh.



“Đúng là kỳ lạ quá, thậm chí còn có một thằng nhóc chiếu Thần Tam Trọng vào đây được.” Một vị võ giả trong đó nói khè.



Một vị võ giả khác cũng mở to mắt, liếc nhìn đánh giá La Chinh, sau đó nhắm mắt lại không thèm đếm xỉa tới nữa:



“Đúng là Chiếu Thần Tam Trọng, hình như có chút thiên phú đặc biệt, có lẽ là có lĩnh ngộ rất sâu đổi với một loại lực quy tắc nào đó.”



“Đợi sau khi bắt đầu thi vòng loại, đi đùa bỡn hắn một chút không?” Rõ ràng vị võ giả kia có chút hứng thú với La chinh.



“Đừng buôn nừa. Mục tiêu của chúng ta là vào vòng trong, đừng gây rắc rối.” Một vị võ giả khác thản nhiên nói.



Cho dù đối mặt với nhiều cường giả Thần Đan cảnh như vậy, nhưng vẻ mặt của La chinh cũng không thay đổi chút nào. Hắn là một võ giả, nhưng cũng là một con người có máu có thịt sống sờ sờ, thỉnh thoảng trong lòng cũng sẽ thấy chấn động, trong cái tâm võ đạo cũng có chồ lỏng lẻo nhất định. Nhưng khi hắn đã xác định được mục tiêu của bản thân thì lòng sẽ cứng như tảng đá!



Hắn muốn giết chết Tư Diệu Linh thì nhất định phải vượt qua được cuộc thi vòng loại trước mắt này!