Bách Luyện Thành Thần

Chương 498 : Tử cực giới

Ngày đăng: 13:01 30/04/20


Ngay lúc đại sư huynh của Hư Linh Tông đang không biết nên trả lời thế nào thì Thanh Hư đạo nhân lại thở dài một hơi: “Đáng tiếc, một hạt giống tốt mà chỉ sợ không sống qua nổi hôm nay. Ninh Vũ Điệp đúng là còn quá trẻ, vì sao cứ nhất định phải cho hắn tham gia đại hội võ đạo…?”



Thanh Hư đạo nhân thở dài là bởi nghĩ gì nói đó mà thôi. Rõ ràng ông ta cũng cho rằng La Chinh không phá được Lĩnh Vực Tử Cực của Tư Diệu Linh, cuối cùng vẫn2là La Chinh thua.



Trên khán đài, mặt hai người Hoa Thiên Mệnh và Bùi Thiên Diệu cũng chẳng vui vẻ gì.



Cho dù La Chinh lợi dụng quy tắc không gian có thể nhanh chóng tiến đến gần Tư Diệu Linh, nhưng lại không cách nào tạo nên uy hiếp cho cô ta được. Chuyện này phải làm sao mới được đây?



Tình thế trên võ đài vẫn vô cùng đáng lo ngại như trước.



Sau khi nắm giữ tầng đầu tiên của quy tắc không gian, La Chinh có thể di chuyển trong chớp mắt.



Có vài võ giả dựa vào tốc độ5cực nhanh cũng có thể di chuyển trong chớp mắt như vậy, nhưng chẳng qua tốc độ của họ có nhanh hơn nữa thì vẫn cần thời gian để di chuyển, có thể là thời gian một nhịp thở hay một cái nháy mắt.



Nhưng La Chinh thì có thể di chuyển ngay lập tức, trực tiếp vượt qua không gian! Về lý thuyết, khi di chuyển qua một đoạn không gian thì sẽ không tốn một giây một khắc nào.



Loại phương pháp di chuyển quỷ thần khó lường này đủ để giúp La Chinh không bao giờ rơi vào thế6yếu ngay cả khi đứng trước võ giả Thần Đan Cảnh, thế mà khi đối mặt với Tư Diệu Linh lại mất đi hiệu lực.



Trong Lĩnh Vực Tử Cực của Tư Diệu Linh, La Chinh căn bản không thể nào làm cô ta bị thương. Mỗi khi La Chinh di chuyển đến trước mặt rồi nện một quyền xuống thì cô ta liền biến thành từng luồng khói màu tím, biến mất trước mặt hắn, đồng thời còn không ngừng cất lên tiếng cười trong trẻo.



“Có ích sao?” Bóng dáng Tư Diệu Linh xuất hiện sau lưng La Chinh, khẽ5cười nói.



La Chinh quay lại đá một chân, Tư Diệu Linh lại lần nữa biến mất, xuất hiện tại chỗ xa hơn. Cô ta lắc đầu, ánh mắt đùa giỡn nhìn qua La Chinh, giống như đang khiêu khích con chó nhỏ của mình.



“Vèo vèo vèo!”



Lại là ba thanh phi đao bắn về phía La Chinh từ ba hướng khác nhau.



Lúc này La Chinh cũng không tránh né, chỉ thấy ánh sáng bạc trong tay hắn lóe lên, cũng có một thanh phi đao bắn ra, lấy La Chinh làm tâm, nhẹ nhàng chuyển động.



“Keng keng keng!”



Ba thanh phi đao3kia lập tức bị phi đao nát của La Chinh chém rơi.



Thực tế, từ lúc đầu ba thanh phi đao này cũng không thể làm La Chinh bị thương quá nặng, cho nên trước đây hắn để cho chúng xoẹt qua làm mình bị thương cũng chỉ là để Tư Diệu Linh lơ là, rồi thình lình cho cô ta một đòn trí mạng mà thôi.
“Số lượng cự kiếm đang dần tăng lên. Cứ tăng như vậy thì La Chinh căn bản đành chịu chết.”



Năm thanh cự kiếm đồng thời rơi xuống…



Sáu thanh cự kiếm đồng thời rơi xuống…



Mười thanh cự kiếm đồng thời rơi xuống…



Cự kiếm rơi xuống đỉnh đầu La Chinh ngày càng nhiều, không gian để hắn tránh cũng càng ngày càng nhỏ!



“Cô ta trốn trong Tử Cực giới nên ta không có cách nào sao?” La Chinh hỏi.



“Cũng không hẳn. Chuyện gì cũng có cách giải quyết cả.” Thanh Long không nhanh không chậm cười nói.



“Sao ngươi không nói sớm!” La Chinh nói đầy phẫn nộ.



“Ngươi có hỏi đâu…”



“Ầm!”



Một thanh cự kiếm gần như là rơi xuống trán La Chinh, kiếm cắm vào võ đài, sau đó chậm rãi biến mất trước mặt La Chinh.



“Còn không nói nữa là chết đấy!” La Chinh lại một lần nữa phá vỡ không gian, lập tức đi tới một góc khác của võ đài. Chẳng qua mấy thanh cự kiếm chết tiệt kia cứ bám hắn như hình với bóng, căn bản không cho La Chinh có cơ hội thở dốc. Hắn vừa mới xuyên qua không gian đi tới nơi này, trên đỉnh đầu lại là một đám hai mươi thanh cự kiếm chằng chịt!



“Ha ha. Tính lão Cửu thế đó! Cứ từ từ tốn tốn, không hề hoang mang gì cả. Cô ta chẳng qua mới chỉ là Thần Đan Cảnh mà thôi, đương nhiên không thể tự do xuyên thẳng qua không gian. Chỉ là người có Âm Thể Tử Cực thì có thể chế tạo ra khớp nối không gian, kết nối với Tử Cực giới! Bản thân cô ta đang ở trong không gian đó, ngươi chỉ cần tìm ra nó là được!” Xích Long vốn có tính nôn nóng nên nói rõ ràng từ đầu tới cuối luôn.



“Vèo…”



La Chinh lại xuyên thẳng qua không gian lần nữa, tránh được hai mươi thanh cự kiếm chém đến ngay trên đỉnh đầu.



Lúc này toàn bộ võ đài đã là một đống bừa bộn, khắp nơi đều là vết nứt vừa thô vừa to, không còn chỗ nào lành lặn.



“Khớp nối? Khớp nối không gian đó ở đâu?” La Chinh vừa mới hỏi xong thì trên đỉnh đầu lại xuất hiện hai mươi mốt thanh cự kiếm song song với nhau.