Bách Luyện Thành Thần

Chương 539 : Chủ nhân đệ tam Nhâm tiên phủ

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


La Chinh nhìn chằm chằm vết nứt trên quả cầu thủy tinh, sau đó nghe thấy tiếng Thiên Miểu Tiên Nhân càng ngày càng suy yếu thì lo lắng nói: “Đúng là ta có lệnh bài Tiên Phủ, nhưng quả cầu thủy tinh của ông bị phá rồi.”



“Kệ nó đi! Mau đem lệnh2bài của ngươi ra đây cho ta xem!” Thiên Miểu Tiên Nhân vội la lên.



La Chinh không nghi ngờ gì mà lấy tấm lệnh bài của Tiên Phủ từ trong nhẫn tu di ra. Lúc này đối với La Chinh mà nói, Tiên Phủ cũng chẳng có tác dụng gì. Dù sao thì5hắn cũng chẳng thể động vào nơi nào trong đó cả, tấm lệnh bài khắc chữ “Tốn” kia cũng chỉ như một tấm giấy thông hành thôi.



Quả cầu thủy tinh trôi nổi trước mặt La Chinh, hốc mắt tối om của Thiên Miểu Tiên Nhân nhìn chằm chằm tấm lệnh bài trong tay6La Chinh, sau đó thở dài một hơi: “Thì ra là thế! Ngươi cũng trở thành chủ nhân mới của cái Tiên Phủ hỗn độn kia.”



“Nói như vậy, ông…” La Chinh thực sự kinh ngạc.



Thiên Miểu Tiên Nhân cười cười, sau đó quả cầu thủy tinh nhẹ nhàng chuyển động, nhắm ngay vách5tường cách đó không xa. Ở vách tường kia phát ra một tràng tiếng ma sát, sau đó nhanh chóng được mở ra: “Ngươi đi lấy thứ phía sau vách tường kia ra đi.”



La Chinh tò mò, đi đến bên cạnh vách tường, lấy ra hai tấm lệnh bài. Một tấm trong đó3giống y đúc chiếc lệnh bài của La Chinh vừa rồi, đều được ghi một chữ “Tốn”. Thế nhưng bên cạnh lệnh bài ghi chữ “Tốn” kia còn có một tấm ghi chữ “Chấn”.



Vậy mà có tới hai tấm lệnh bài!



Nhìn hình dạng, kiểu dáng của hai tấm lệnh bài này giống nhau như đúc, chắc hẳn đều từ Tiên Phủ mà ra.



Nhìn thấy vẻ mặt La Chinh thay đổi, Thiên Miểu Tiên Nhân thản nhiên nói: “Ta là chủ nhân thứ ba của Tiên Phủ kia…”



La Chinh hít một hơi thật dài. Lúc trước khi còn ở Tiên Phủ, La Chinh cũng biết rõ Tiên Phủ từng có tới mấy đời chủ nhân rồi. Hắn thông qua khảo nghiệm nên được coi như là chủ nhân mới nhất, nhưng hắn nào có thể nghĩ ra được rằng mình lại gặp chủ nhân thứ ba của Tiên Phủ đâu.



“Tấm lệnh bài này…” La Chinh đang định hỏi tấm lệnh bài có khắc chữ Chấn kia rốt cuộc là dùng để làm gì.



Thiên Miểu Tiên Nhân thản nhiên cười nói: “Tấm lệnh bài có chữ Chấn này là lệnh bài để mở ra Chân Tuyệt Lộ. Nhưng bây giờ ngươi vẫn chưa thể vào đó được, chờ sau khi đột phá Sinh Tử Cảnh thì ngươi có thể đi vào. Về nguồn gốc của Tiên Phủ, ta cũng không thể nói cho ngươi quá nhiều. Ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi rằng Tiên Phủ còn to lớn hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều.” Thiên Miểu Tiên Nhân nói xong lại hỏi: “Nếu ngươi đã trở thành chủ nhân lâm thời của Tiên Phủ, vậy chắc hẳn cũng đã có được bức quán tưởng rồi, không biết ngươi đạt được bức quán tưởng cấp mấy?”



“Bức quán tưởng?” La Chinh gật đầu rồi nói ngay: “Là bức Nhật Nguyệt Tinh Thần.”
Trong Tử Vi đẩu số có vô số loại mệnh cách.



Ví dụ như Tam Hợp Hỏa Tham cách, Nhị Diệu Đồng Lâm cách, Lộc Hợp Uyên Ương cách…



Thiên Miểu Tiên Nhân cũng không ngừng đọc lên, bắt đầu tính toán số mệnh La Chinh, miệng cứ mấp ma mấp máy nhưng người nghe chẳng nghe rõ lắm.



Sau khoảng ba nén hương, tiếng Thiên Miểu Tiên Nhân bỗng rõ ràng hẳn lên.



“Phá cánh cửa lớn, mọc ra sao Liêm Trinh, là Thất Sát Triều Đấu cách… Không đúng, không đúng. Ngược với trời trăng, xuyên qua thiên mã, là Minh Châu Xuất Hải cách… Vẫn không đúng!”



“Đây là, đây là… Đại Thế Chi Tranh…”



Lời của Thiên Miểu Tiên Nhân còn chưa nói hết, quả cầu thủy tinh kia lại lần nữa chấn động thật mạnh, sau đó liền rơi thẳng xuống.



“Ầm!”



Phía trên, phía dưới của quả cầu thủy tinh kia đều đã có những vết nứt, hiện giờ các bộ phận bên trong cũng xuất hiện những vết rạn chằng chịt như mạng nhện. Nhưng không biết Thiên Miểu Tiên Nhân có phải dùng “mắt” để nhìn hay không, bởi nếu không, vết nứt này đã chặn tầm mắt của ông ta rồi.



“Tiền… Tiền bối, ông không sao chứ…?”



Chỉ trong chốc lát, quả cầu này đã rơi xuống tới ba lần, La Chinh cũng cạn mẹ nó lời luôn.



Sau khi lăn một vòng trên mặt đất, quả cầu thủy tinh kia mới chậm rãi bay lên trở lại, đồng thời truyền ra một tiếng cười đau khổ: “Ha ha ha…”



Chắc không phải ngã tới mức hỏng đầu luôn đâu nhỉ? La Chinh nghĩ thầm trong lòng, chẳng qua một chút linh hồn của Thiên Miểu Tiên Nhân hẳn là cũng chẳng có đầu óc gì!