Bách Luyện Thành Thần

Chương 557 : Chặn đường

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Cho dù sóng ngầm đã bắt đầu, nhưng La Chinh thân ở trong đó lại không hề sợ hãi.



Tháp Tội Ác là một nơi tương đối an toàn.



Mặc dù không chịu ảnh hưởng của vùng đất nguyền rủa, nhưng trong tháp cũng tuân theo một bộ quy tắc của mình.



Ngoài sàn đấu ra, những nơi khác đều nghiêm cấm đấu đá.



Dù là tranh chấp2giữa các chủng tộc hay là thù hận sống chết thì đều phải giải quyết trên sàn đấu, bên ngoài sàn đấu là khu vực an toàn, nếu có sinh linh nào vi phạm quy tắc, chiến đấu ở bên ngoài thì sẽ bị tất cả các tộc khác liên thủ lại đuổi giết!



“Bên này là khu vực sinh hoạt.” Phỉ Nhi kiên nhẫn5giới thiệu: “Mật thất tu luyện ở đây cần một điểm tích lũy là có thể thuê dùng một ngày. Có điều, đây chỉ là mật thất tu luyện bình thường nhất, ngoài ra còn có loại mật thất tu luyện 100 điểm tích lũy một ngày.”



“Mật thất tu luyện 100 điểm tích lũy một ngày?” Hiện giờ La Chinh mới chỉ thắng hai6trận tỉ thí, nên trong tay chỉ có 20 điểm tích lũy, rõ ràng không đủ thuê dùng loại mật thất này.



“Ừm, tốc độ thời gian của loại mất thật tu luyện này là 10:1.” Phỉ Nhi nói.



“Tốc độ thời gian?” Lông mày La Chinh dựng lên.



“Đúng.” Phỉ Nhi gật đầu.



Việc thay đổi tốc độ trôi của thời gian ở một khu vực bất5kì nào đó, thì chỉ có quy tắc thời gian mới có thể làm được.



Lúc trước, sau khi La Chinh nhận lễ tẩy trần quy tắc, lĩnh ngộ chín loại quy tắc cơ bản trên Thượng Giới, nhưng lại thiếu duy nhất quy tắc thời gian.



Thời gian là Vương, không gian là Tôn, hai loại lực quy tắc này là quy tắc lớn mạnh3nhất trong trời đất. Tộc Long mạch không có bia phương tiêm về quy tắc thời gian, có lẽ là vì trong tộc không hề có cường giả có sở trường về quy tắc ấy, vậy nên cũng không cách nào chế tạo ra loại bia phương tiêm này.



Loại mật thất tu luyện này là một tin tức tốt đối với La Chinh.



Thời gian của hắn không nhiều.
“Tạm thời thì không.” La Chinh định ra bên ngoài tháp Tội Ác, làm theo phương pháp mà Xích Long nói, để thử xem hắn có dẫn động được sức mạnh của ngôi sao hay không.



“Vậy sao? Mới chỉ một lúc vừa rồi thôi mà đã có mấy nhóm người đợi ngươi rồi…”



Phỉ Nhi vừa dứt lời, phía trước La Chinh đã bị sáu bảy tên Ma tộc chặn đường. Thân hình người Ma tộc cao lớn gần như chặn kín lối đi, căn bản không cho La Chinh đi qua.



“Nhóc con Nhân tộc…”



“Ta không có thời gian.”



Chiến Giả Ma tộc đó còn chưa mở miệng thì La Chinh đã cướp lời từ chối.



“Không có thời gian? Ngươi không có quyền lựa chọn. Hắc hắc!” Một tên Ma tộc trong số đó cười lạnh lùng nói.



Ánh mắt La Chinh sáng lên: “Các người định ra tay ở đây?”



“Bọn họ không dám đâu. Có điều lại có thể khiến ngươi không đi ra ngoài được.” Phỉ Nhi ở phía sau cười cười, chuyện như thế này nàng đã gặp nhiều rồi.



Tháp Tội Ác không cho phép chiến đấu ở khu vực an toàn, nhưng quy tắc này cũng có không ít kẽ hở!



Một kiểu thường gặp nhất là phái tử sĩ ám sát! Dù sao thì hai từ “tử sĩ’ cũng chính là đại diện cho bản thân họ, dù ám sát thất bại hay thành công thì cuối cùng, tử sĩ đó vẫn phải chết, và đương nhiên họ cũng sẽ không sợ chuyện các tộc liên thủ truy sát. Nhưng nếu dùng mạng của một tử sĩ để đổi lấy mạng của một thiên tài tộc khác, thì mạng tử sĩ cũng coi như đáng giá. Vì vậy, gần như tộc nào cũng đều bồi dưỡng tử sĩ chuyên dùng để đi ám sát, để diệt trừ thiên tài của tộc đối địch!



Chỉ có điều, biểu hiện của La Chinh lúc này chưa cần dùng đến tử sĩ mà thôi.



Mà cách thứ hai cũng chính là cách cực đoan nhất, chính là khiêu khích. Nếu khiêu khích không thành công, vậy thì có thể bỉ ổi hơn một chút, đó chính là chắn đường!



Mặc dù tháp Tội Ác vô cùng rộng lớn, nhưng khu sinh hoạt vẫn phân thành những con đường không rộng lắm, thân hình to lớn của những người Ma tộc này gần như có thể chạm nóc nhà, hầu như đã chặn kín lối đi. Nếu không đồng ý khiêu chiến của đối phương thì những người Ma tộc này sẽ giống như những tên vô lại, chặn chết cả đoạn đường. Tuy chuyện này cũng chẳng có chút đạo lý gì, nhưng rốt cuộc vẫn là không hề ra tay…