Bách Luyện Thành Thần

Chương 595 : Lưu Vũ

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Lăng Yên nhìn La Chinh đầy ẩn ý.



Với thủ đoạn xuất quỷ nhập thần này của La Chinh, sợ rằng không cần Yêu Dạ tộc phải ra tay thì Ma tộc đã phải bó tay chịu trói.



Giờ phút này, thậm chí nàng còn cảm thấy may mắn, may mà hắn là người bên cạnh2Vương, bởi vậy Yêu Dạ tộc mới không trở mặt với hắn. Nếu không phải vì Vương ở bên cạnh hắn thì sợ là Yêu Dạ tộc và Ma tộc trong tháp Tội Ác đã liên thủ với nhau, nhưng dù vậy cũng không thể kìm chân hắn được!



Ánh mắt Lăng Yên dừng trên5người Mạnh Thiên, thản nhiên nói: “Mạnh Thiên, giờ các ngươi còn muốn giết La Chinh ư?”



Khóe mắt Mạnh Thiên giật giật, sắc mặt cực kỳ khó coi, một lúc lâu sau mới thốt ra một chữ: “Đi!”



Không có hai gã cường giả Chiến Thánh trấn giữ, Ma tộc không chiếm được bất cứ6ưu thế nào khi đối đầu với Yêu Dạ tộc, huống chi còn thêm một La Chinh. Thủ đoạn hắn vừa bày ra, ngay cả Chiến Thánh cũng không cách nào phản kháng chứ nói gì tới những Chiến Tôn cấp cao như bọn họ!



Đông đảo các Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc5đều rối rít quay đầu, chuẩn bị rời đi cùng Mạnh Thiên.



Còn Mông Xung thì nhìn chằm chằm vào La Chinh. Rõ ràng chỉ là tên nhóc Chiến Giả cấp mười của Nhân tộc, vốn cho rằng bản thân tiện tay là có thể giết chết, nhưng lại khiến nhiều Chiến Tôn cấp cao3phải ngậm ngùi rút lui như vậy. Người này, nếu như không diệt trừ tận gốc thì tuyệt đối là tai hoạ khôn lường!



Nhưng diệt trừ như thế nào?



Không ai có thể nói cho Mông Xung biết đáp án. Lúc trước, khi chàng trai này khẽ nở nụ cười còn có thể xem là cố gắng bình tĩnh, nhưng vào thời khắc này, Mông Xung phát hiện ra quả thật hắn sâu không lường được!



Cuối cùng Mông Xung chỉ có thể cắn răng đi theo Mạnh Thiên.



Mấy võ giả đã có dự đoán trước, lúc này cũng hiểu rằng gió trong tháp Tội Ác sắp đổi chiều rồi, sợ rằng một trăm hai mươi tám chỗ ngồi trên đỉnh tháp Tội Ác phải đổi chủ.



Thân thể Ma tộc lớn như ngọn núi, sau khi nhiều Chiến Tôn Ma tộc rời đi như vậy thì tầng mười tháp Tội Ác lập tức trở nên hơi trống trải.



Lúc này, Lăng Yên mới hỏi: “La Chinh, rốt cuộc sao ngươi làm được vậy?”



Dễ dàng ném hai gã Chiến Thánh Ma tộc ra khỏi tháp Tội Ác, hơn nữa bọn chúng còn không hề có năng lực đánh trả, Lăng Yên nghĩ nát óc cũng không hiểu nổi.



“Ngươi không cần hỏi.” Huân thản nhiên nói.



Nghe vậy, Lăng Yên lập tức gật đầu: “Vâng, ngô Vương.”



Mỗi người đều có bí mật, nếu lúc này chỉ có một mình nàng đối mặt với La Chinh thì chắc hẳn nàng sẽ rất hứng thú tìm hiểu chân tướng. Nhưng nếu Vương đã không cho nàng hỏi thì nàng tất nhiên sẽ không nhiều lời.



Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc đã rút lui, Lăng Yên cũng ra lệnh cho Chiến Tôn cấp cao của Yêu Dạ tộc rời đi, nhóm Chiến Tướng đông đảo trong tầng thứ mười của tháp Tội Ác tức thì bàn luận xôn xao.



Huân bình thản nhìn La Chinh nói: “Tới thánh địa Thiên Vũ một chuyến đi. Ta có chuyện quan trọng phải làm.”



“Có thể chờ một chút được không? Chờ ta luyện hóa ánh sáng tạo hóa xong đã.” La Chinh nói.



“Được!”



Huân vừa dứt lời, ánh mắt liền nhẹ nhàng liếc sang Vân Lạc đang quan sát trên đài.




Trong lúc bay, La Chinh bỗng nhích tới gần người Huân hỏi: “Ngươi… Sao lại quen biết Vân Lạc?”



Huân bình thản nhìn La Chinh một cái, đáp: “Bởi vì ta biết.”



La Chinh liếc mắt một cái, lại hỏi: “Ta từng thấy một Vân Lạc khác ở Trung Vực, hai người giống hệt nhau, chuyện này là sao? Các nàng là một người à?”



“Ừ.” Huân gật đầu. “Đúng, các nàng đều là một người.”



“Nhưng…” La Chinh vừa định nói thì bị Huân cắt ngang: “Trên Thượng Giới có rất nhiều phương pháp tu luyện, có mấy phương pháp mà ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu. Thật ra Vân Lạc không chỉ có một người, nếu ngươi cẩn thận tìm kiếm ở Hạ Giới thì có thể sẽ tìm được hàng trăm vạn Vân Lạc.”



“Hàng trăm vạn Vân Lạc?” La Chinh há hốc miệng.



Huân gật đầu nói: “Có lẽ ta nói còn thiếu, hàng trăm vạn Vân Lạc này quả thật đều là bản thân nàng.”



“Tức là sao?” La Chinh tò mò hỏi.



“Rất đơn giản. Bởi vì Vân Lạc lợi dụng bí pháp đặc thù, chém bản thân hàng trăm vạn nhát, chia linh hồn thành hàng trăm vạn phần, sau đó thả vào nhiều Đại Thế Giới để tu luyện, tích lũy kinh nghiệm chiến đấu và rèn luyện.” Huân thản nhiên nói. “Đến lúc cần thiết, Vân Lạc lại thu hồi tất cả phân thân về, khi đó tu vi của nàng sẽ tăng tới cảnh giới cực kỳ khủng bố!”



Lời này một lần nữa khiến La Chinh câm nín.



Khó trách…



Ban đầu gặp gỡ Vân Lạc trong thành Bạch Đế ở Đông Vực, nàng vẫn đang trong quá trình rèn luyện, không ngừng chém giết Yêu tộc, không ngừng tôi luyện.



Còn ở trong tháp Tội Ác, Vân Lạc liên tục chiến đấu trên sàn đấu. Có nhiều ánh sáng tạo hóa như vậy, mà nàng lại không cố gắng luyện hóa, tu vi cũng luôn duy trì ở trình độ Chiến Tướng cấp mười, dường như vĩnh viễn sẽ không tăng lên!



Không ngờ những người này chỉ là phân thân của Vân Lạc mà thôi…



Nhiều phân thân cùng tu luyện như vậy, đến lúc thu hồi, kinh nghiệm đạt được có thể tích lũy đến giai đoạn kinh khủng bậc nào?



La Chinh không hình dung ra được mà chỉ có thể cảm thán thế giới to lớn không gì là không thể. Thiên tài chốn Thượng Giới thật sự nhiều không kể xiết, lại có thể nghĩ ra phương pháp tu luyện không thể tưởng tượng nổi như thế.



Tốc độ bay rõ ràng nhanh hơn đi bộ vô số lần, mặc dù thánh thụ nhìn qua thì ở rất xa, nhưng chỉ một nén nhang, mọi người đã bay đến.



Thánh địa Thiên Vũ có lẽ đã nhận được tin tức từ trước, trên thánh thụ khổng lồ có rất nhiều người của Yêu Dạ tộc đang đứng chờ.



Mà ở phần tán cây thô to nhất của thánh thụ có một tấm thảm đỏ rực chạy dọc theo thân cây, ở phía cuối thảm là một cô gái mặc áo tím, lẳng lặng đứng đó.



Cho dù cách xa nàng hơn nghìn trượng, nhưng La Chinh vẫn có thể cảm nhận được khí thế người này phát ra!



Khí thế kia không có ý gây hấn, nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được áp lực nặng nề, cho dù so với Chiến Thánh của Ma tộc hay Thôi Tà ở Sinh Tử Cảnh thì cũng mạnh mẽ hơn vô số lần!



Nhìn chằm chằm vào bóng dáng ấy, La Chinh đã đoán ra thân phận của nàng. Người này hẳn là người lãnh đạo của thánh địa Thiên Vũ, cũng là cường giả Thần Hải Cảnh – Lưu Vũ. La Chinh từng thấy tên nàng trên tấm bia thiên phú.