Bách Luyện Thành Thần

Chương 614 : Tử Tâm Thánh Địa

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Ma tộc đã bị đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, bây giờ đương nhiên đến đã lúc chia lại chỗ ngồi.



Lúc trước Ma tộc chiếm cứ 26 chỗ ngồi, như vậy 26 chỗ ngồi này được phân bổ thế nào?



Trong lòng mỗi người nắm giữ chỗ ngồi của các chủng tộc đều có tính toán riêng.



Đồng thời họ cũng2rất rõ, 26 chỗ ngồi này, La Chinh muốn phân bổ thế nào thì phân thế ấy!



Dựa vào cục diện hiện tại để phán đoán thì La Chinh chỉ phải kiêng dè duy nhất Yêu Dạ tộc mà thôi. Suy cho cùng thì trên thực tế, thánh địa Tử Tâm được thánh địa Thiên Vũ bảo hộ. Nếu Yêu5Dạ tộc không ra mặt thì Song Ma thánh địa vẫn đủ sức san bằng thánh địa Tử Tâm.



Tuy toà tháp Tội Ác này quan trọng, nhưng một thánh địa muốn nổi dậy thực sự thì còn cần phải có nền tảng mấy mươi năm, mấy trăm năm, thậm chí là hàng ngàn năm!



Cho nên người nắm giữ chỗ6ngồi của các chủng tộc khác dự đoán, 26 chỗ ngồi này sẽ có được phân bổ cho Yêu Dạ tộc một phần, một phần khác thì phân bổ cho Nhân tộc.



Còn về phần các chủng tộc khác… chỉ cần La Chinh không động vào chỗ ngồi của bọn họ đã coi như phải tạ ơn trời đất rồi.



Advertisement / Quảng cáo



Vô5số Chiến Tôn cấp cao dần dần tụ lại trong đại sảnh hình tròn, họ đều nhìn La Chinh bằng ánh mắt phức tạp, mỗi người đều có suy nghĩ riêng trong lòng.



Ai có thể ngờ được, người lập lại quy tắc lại là một Chiến Tướng Nhân tộc?



Đương nhiên vì để giành được một chỗ ngồi, các chủng3tộc đều dùng hết khả năng, thậm chí trả giá bằng tính mạng! Nhưng một Chiến Tướng Nhân tộc chỉ bằng tay không đã đuổi Ma tộc đi khỏi, một phát liền nắm giữ cả 26 chỗ ngồi.



Sự khác biệt này không phải quá lớn sao? Chiến Tôn cấp cao của vô số chủng tộc khác không thể không phục.



Vả lại, với năng lực hiện giờ của La Chinh, hắn thậm chí có thể đuổi hết toàn bộ các chủng tộc khác đi, bao gồm cả Yêu Dạ tộc.



Đương nhiên, rõ ràng La Chinh sẽ không làm vậy.



Đối với La Chinh mà nói, đuổi hết những tộc khác đi cũng không có quá nhiều lợi ích, huống hồ tuy tháp Tội Ác quan trọng, nhưng sự phát triển của thánh địa càng quan trọng hơn. Cũng như câu nói “còn da lông mọc, còn chồi nảy cây”*, mọi người xem trọng tháp Tội Ác, hay muốn phát triển thánh địa của chủng tộc mình hơn?



*Còn da lông mọc, còn chồi nảy cây: câu ca dao thể hiện ý chí không bao giờ khuất phục trước hoàn cảnh của người Việt.
Quan trọng hơn nữa là, không chỉ Nhân tộc có được chỗ ngồi vĩnh viễn, mà Yêu Dạ tộc cũng có. Điều đó đồng nghĩa với việc đặt Nhân tộc và Yêu Dạ tộc ngang hàng nhau. Nếu các chủng tộc khác không phục về chỗ ngồi vĩnh viễn, trước hết họ phải hỏi Yêu Dạ tộc đã. Đến lúc đó, Yêu Dạ tộc không cần nể mặt ai, là người đầu tiên bước ra củng cố cái gọi là chỗ ngồi vĩnh viễn.



Đây chính là dự định của La Chinh.



“Đúng vậy. Chỗ ngồi của Nhân tộc và Yêu Dạ Tộc không cần tranh giành, sẽ được giữ mãi. Làm như vậy có lợi cũng có hại. Có hại vì các ngươi sẽ không thể tranh giành chỗ ngồi vĩnh viễn của Nhân tộc và Yêu Dạ tộc. Ngược lại, có lợi vì Nhân tộc và Yêu Dạ tộc sẽ không mở rộng thêm chỗ ngồi của mình.” La Chinh thản nhiên nói.



Bây giờ La Chinh vẫn còn hai mươi sáu chỗ ngồi của Ma tộc phải phân chia, nếu đưa hết cho Nhân tộc thì Nhân tộc sẽ có ba mươi chỗ ngồi, vậy là đủ rồi.



“Có ai phản đối không?” La Chinh hỏi.



Đa số Chiến Tôn cấp cao đều không lên tiếng. Họ hiểu rằng dù có lên tiếng cũng vô dụng. Vả lại, La Chinh nói cũng có lý. Yêu Dạ tộc và Nhân tộc gộp lại cũng gần năm mươi chỗ ngồi, như vậy hơn bảy mươi chỗ ngồi còn lại sẽ do các chủng tộc khác phân chia.



Huống chi các chủng tộc khác lúc trước vẫn lo sợ Ma tộc và Yêu Dạ tộc sẽ không ngừng mở rộng thế lực, nếu như phát triển theo quy tắc cũ thì chỗ ngồi mà Yêu Dạ tộc và Ma tộc có được sẽ ngày càng nhiều, chỗ ngồi của các tộc khác sẽ ngày càng ít. Kết quả cuối cùng chính là tất cả các chỗ ngồi đều rơi vào tay Yêu Dạ tộc và Ma tộc.



Advertisement / Quảng cáo



Quy tắc mà bây giờ La Chinh đưa ra đã ngăn cản bước chân khuếch trương của Yêu Dạ tộc, đồng nghĩa với việc chỗ ngồi của Yêu Dạ Tộc và Nhân Tộc mãi mãi chỉ ở con số đó… Như vậy cũng không hẳn là chuyện xấu.



“Không có ý kiến…”



“Ta cũng không có ý kiến.”



Vốn dĩ La Chinh nói ra những điều này cũng không phải để mong họ đồng ý.



Hai mươi sáu chỗ ngồi của Ma tộc, La Chinh chỉ phân cho Yêu Dạ tộc tám chỗ, như vậy số chỗ ngồi của Yêu Dạ Tộc sẽ thành hai mươi bốn, còn Nhân tộc có được hai mươi hai, một bước trở thành thế lực thứ hai trong tháp Tội Ác.



Còn về phần Lăng Yên và Triệu Phần Cầm muốn phân chia số chỗ ngồi đó ra sao thì không cần La Chinh nhúng tay vào.



Lăng Yên thấy vẫn tốt. Có thêm tám chỗ ngồi là một chuyện tốt đối với Yêu Dạ tộc, nhưng vẫn chưa đến mức khiến nàng kích động.



Nhưng bốn người nắm giữ chỗ ngồi của Nhân tộc thì khác. Hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc cứ như tắm gió xuân, bỗng chốc có thêm mười tám chỗ ngồi, nên chia thế nào đây?