Bách Luyện Thành Thần

Chương 670 : Tiểu thư khê gia

Ngày đăng: 21:37 20/05/20


Những võ giả đó nhìn thẳng vào viên đá chân nguyên này, trong đầu là một mớ hỗn độn.



Cho dù bọn họ thân là võ giả Chiếu Thần Cảnh thì đá chân nguyên đối với bọn họ cũng là một món tài sản rất lớn.



Dù gì2không phải mỗi một võ giả đều có khả năng kiếm tiền như La Chinh. Lúc đầu, khi hắn ở Đông Vực dựa vào Thiên Diễn Tinh Hoa có thể nhẹ nhàng kiếm được đá phương tinh xa xỉ, sau khi đến Trung Vực học được8thuật thần văn, với trình độ vẽ thần văn của hắn hiện giờ chỉ cần hắn mở miệng thì bất kỳ tông môn nào cũng đều sẽ bỏ ra một số tiền lớn để mời hắn bố trí đại trận hộ tông!



Giống như tông môn tam6phẩm thuộc loại tuyến hai như Ngư Long Tông thì đến tư cách mở lời cũng không có…



“Muốn, muốn, nhưng không nhiều như vậy…” Một võ giả trong đó nuốt ngụm nước, lắp bắp nói.



“Đều là của các ngươi.” La Chinh nhàn nhạt nói.



Ánh mắt mấy3võ giả lập tức bùng cháy lên, giống như có hai ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt bên trong “Thật, thật sao?”



La Chinh gật đầu.



Không ngờ mấy võ giả đó lại cùng lúc lắc đầu, không ngờ lại từ chối. Những võ giả này rất5cảnh giác, đột nhiên có một miếng bánh lớn không thể tưởng tượng được từ trên trời rơi xuống, là con người đều sẽ cảm thấy nguy hiểm, đây có thể là một mồi nhử trí mạng, hoặc La Chinh là một thằng ngốc, nhưng những võ giả này rõ ràng cảm thấy La Chinh không phải là thằng ngốc!



“Ta không có yêu cầu gì, chỉ là muốn nghe chuyện của tiểu thư Khê gia, nói cho ta biết thì đá chân nguyên cực phẩm này chính là của các ngươi.” La Chinh thản nhiên nói.



“Đơn giản vậy sao?” Một võ giả hỏi.



“Đúng.” La Chinh gật đầu.



Trên mặt mấy vị võ giả cùng lúc hiện vẻ vô cùng quái dị, một người trong đó trừng mắt nhìn La Chinh nói: “Ngươi vừa đến thành Hư Thiên à?”



La Chinh gật đầu: “Đúng, ta vừa đến thành Hư Thiên.”



“Chả trách, chuyện này cũng không phải bí mật gì, hiện giờ cả thành Hư Thiên đều đang bàn luận chuyện này…” Võ giả kia nói.
“Ngủ với nàng ta thôi mà!” Huân cười, thản nhiên nói.



Trong Yêu Dạ tộc nam ít nữ nhiều, mặc dù Huân là Vương giả của Yêu Dạ tộc nhưng trên phương diện ngôn ngữ cũng không có gì kiêng kỵ, đây cũng là sự khác biệt do sự bất đồng tập tục mang tới.



“Vậy thì cũng phải tìm một người đàn ông.” La Chinh cũng vô cùng rối rắm.



Hắn vừa dứt lời thì ngón tay thon dài lại chỉ về phía La Chinh.



“Ta?” La Chinh vội vã lắc đầu, “Ta không được.”



“Vậy ngươi định làm thế nào?” Huân nháy mắt hỏi.



“Xem đã rồi tính.” Lông mày La Chinh nhíu lại. Mấu chốt là tiểu thư Khê gia có thân phận đặc biệt, lại không biết Thanh Hư đạo chân có tính toán gì? Lẽ nào cứ mặc kệ tiểu thư Khê gia tùy ý, đến cuối cùng để Thôi Tà cướp đi mới cam tâm?



Điều La Chinh không hiểu chính là bản thân Thanh Hư đạo nhân cũng vô cùng khổ não!



Còn về chuyện Khê gia xuất hiện một cô gái Âm Thể Tử Cực đột nhiên bị truyền ra ngoài, chặn cũng không chặn nổi!



Nếu là ngày trước, trong tộc xuất hiện một Âm Thể Tử Cực thì chắc hẳn là chuyện vô cùng vui vẻ. Thế nhưng, sao cứ phải vào thời điểm mẫn cảm này, cứ phải lúc Thôi Tà vừa hay thiếu một Âm Thể Tử Cực thì có thể kết thành đại trận Thiên Ma Hợp Hoan.



Cho dù là điện chủ Vân Điện hay là minh chủ của Thiên Hạ Thương Minh thì cũng vô cùng quan tâm đến chuyện này. Bọn họ đã liên tiếp thúc giục Thanh Hư đạo nhân hai ba lần nhanh chóng gả cô chắt gái bảo bối của mình đi.



Thanh Hư đạo nhân cũng thúc giục vô số lần, thậm chí để gia chủ của Khê gia dùng gia pháp để “hầu hạ”, cũng đã dọa nạt, những tính khí của cô chắt này cũng vô cùng cương liệt, thà chết không nghe theo, nói gì mà không gặp được người vừa ý.



Chắc chắn là đọc quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình, đọc nhiều đến nỗi đầu óc hồ đồ! Thanh Hư đạo nhân sống mấy trăm năm rồi làm sao hiểu được tâm tư cô nương mười mấy tuổi?



Nhưng cho dù thế nào, cô chắt này gả sớm một ngày thì Thanh Hư đạo nhân sớm được an tâm hơn!