Bách Luyện Thành Thần

Chương 678 : Xoay chuyển

Ngày đăng: 21:37 20/05/20


Bốn võ giả Hư Kiếp Cảnh đồng thời vây đánh một mình La Chinh, hơn nữa trong bốn người còn có hai người là Hư Kiếp Cảnh trung kỳ. Như vậy cũng đủ để chứng minh rằng họ xem trọng La Chinh như thế nào.



Lúc trước, khi La Chinh vẫn còn là Chiếu Thần Cảnh đã có năng lực áp chế được thiên tài cấp Thần có tu vi Thần Đan Cảnh. Hiện tại, sau khi bước vào Hư Kiếp Cảnh, không2biết thực lực chân chính của hắn thế nào?



Chẳng qua bọn họ nghĩ, cho dù La Chinh có mạnh mẽ thế nào thì chắc chắn cũng khó có thể chống lại bốn cường giả Hư Kiếp Cảnh đồng thời ra tay.



Vẻ mặt Đại Mộng chân nhân lập tức biến đổi, vừa nhấc chân lên đã cảm thấy hơi mơ hồ, lập tức thi triển Huyễn Thần Bộ đến giúp La Chinh một tay. Nhưng Trác đại tiên sinh đã vượt lên trước,8đâm ra một thương, kiên quyết ép Đại Mộng chân nhân quay về!



Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người La Chinh, trên mặt đám Hoa Thiên Mệnh và Bùi Thiên Diệu đều hiện vẻ lo lắng. Cho dù trong thời gian hai năm này, tu vi của La Chinh đã tăng vọt đến mức khó tin, nhưng dù thế nào thì cũng đâu thể chống lại bốn cường giả Hư Kiếp Cảnh được?



Đối mặt với sự vây giết của6cường giả Hư Kiếp Cảnh, ánh mắt La Chinh nhẹ nhàng lóe lên, cơ thể hắn trôi nổi giống như chiếc lá rụng bập bềnh trên mặt nước, bóng dáng trên không trung không ngừng căng ra, cứ thế trôi nổi trên không!



“Là ảo giác sao?”



“Hay là một loại thân pháp đặc biệt?”



Trong đầu bốn võ giả Hư Kiếp Cảnh kia chợt hiện lên vô vàn suy nghĩ.



Chẳng qua, nếu đã ra tay rồi mà La Chinh lại không né không tránh3thì sao họ lại bỏ qua cơ hội này được?



Trong khoảnh khắc đó, mọi sự tấn công đều lao về phía cơ thể La Chinh!



Nhưng một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, tất cả các đòn tấn công dường như vốn không thể chạm được vào La Chinh vậy!




Thân là người của Vân Điện, làm sao Trác đại tiên sinh lại không biết chỗ đáng sợ của người tên La Chinh này chứ?



Chỉ cần người này không ngã xuống thì chỉ cần cho hắn thời gian, trong Trung Vực này còn ai có thể là đối thủ của hắn?



Nhưng Trác đại tiên sinh không phải là thần tiên, ông không thể tính được rằng La Chinh còn có thể trở về, hơn nữa còn về vào đúng thời điểm quan trọng này!



“La Chinh, tha cho ta! Ta tự mai danh ẩn tích, từ nay về sau sẽ không đặt chân đến Trung Vực nữa!” Trác đại tiên sinh vừa chạy trốn vừa xin La Chinh ở phía sau tha mạng cho mình.



“Ngươi nghĩ rất hay. Thực ra ta đã muốn giết ngươi từ lâu rồi, chẳng qua ngươi thân là trưởng lão của Vân Điện nên ta cũng không tiện ra tay. Còn đây là do ngươi tự đẩy mình vào đường cùng, lúc này xin tha còn có ích gì?” La Chinh lạnh lùng nói, bóng dáng không ngừng xuyên qua không gian. Mỗi lần hắn xuyên qua thì lại gần với Trác đại tiên sinh hơn một chút!



“Nếu ngươi giết ta, Trác gia chắc chắn sẽ không đội trời chung với Vân Điện! Tất cả các thế gia trong thành Vân Hải này đều sẽ thù Vân Điện!” Trác đại tiên sinh lại uy hiếp.



“Chỉ là một thế gia tam phẩm nho nhỏ mà thôi, chẳng lẽ các gia tộc khác trong thành Vân Hải cũng sẽ giống như Trác gia ngươi sao? Nằm mơ!” La Chinh phản bác lại, khoảng cách giữa hai người lúc này cũng chỉ có khoảng một trượng mà thôi.



“Chết đi!” Mắt thấy không thể chạy trốn, Trác đại tiên sinh bất chợt lấy ra một cây trường thương màu đen bên mình, xoay người lại rồi đâm một thương về phía La Chinh: “Diệt Nhật Chi Thương!”



Một thương này vừa đâm ra, mũi thương tỏa ra thứ ánh sáng như đoạt lấy ánh sáng của trời trăng, uy thế cực kỳ khác thường. Trác đại tiên sinh là một trong những trưởng lão mạnh nhất của Vân Điện, thực lực bản thân ông vẫn luôn là điều không thể nghi ngờ.



Đối mặt với một thương mà Trác đại tiên sinh dùng toàn lực để thi triển ra, La Chinh cũng không trốn không tránh, mà chỉ cười lạnh một tiếng, trực tiếp dùng lòng bàn tay mà nắm lấy mũi thương, sau đó dùng sức đẩy một cái. Dưới tác động của La Chinh, chỉ trong nháy mắt thanh tiên khí thượng phẩm này đã bị uốn cong, đồng thời còn bắt đầu gãy.



Nhìn thấy cảnh này, lòng Trác đại tiên sinh như chìm xuống vực sâu. Khác biệt thực lực giữa ông và La Chinh còn cách biệt rất lớn so với tưởng tượng của ông.