Bách Luyện Thành Thần

Chương 699 : Bóng dáng quen thuộc

Ngày đăng: 21:38 20/05/20


“Nên ra tay rồi!” Nhìn thấy bộ dạng kia của Ninh Vũ Điệp, trong lòng La Chinh bắt đầu lo lắng không8yên. Nếu linh hồn bị thương thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến võ giả, thậm chí còn tạo nên những thương tổn không thể hồi phục.



“Chờ một lát.” Huân vẫn ngăn cản, nói: “Mặc dù Ác Mộng Kiếp này đang tấn công Ninh Vũ Điệp, nhưng cũng đang tôi luyện nàng ấy, cách tôi luyện này cũng có lợi cho bản thân nàng ấy.”



Võ giả có lẽ nên trưởng thành trong việc6tôi luyện, Huân cũng hiểu rõ, đắn đo cũng cần có chừng mực.



Sao La Chinh lại không hiểu điều này? Chẳng qua quan tâm quá ắt sẽ loạn, hắn quan tâm Ninh Vũ Điệp nên nào có thể bằng lòng nhìn nàng bị tổn thương?



Khi những cánh hoa không ngừng đụng vào Ninh Vũ Điệp, nàng chợt lấy ra một viên đan dược màu đồng cổ rồi nuốt vào. Ngay lập tức, trên3mặt Ninh Vũ Điệp lóe lên vẻ ửng hồng!



Trước khi xông vào Sinh Tử Cảnh, trong lòng Ninh Vũ Điệp đã tự căn dặn bản thân nghìn vạn lần rằng chỉ có thể thành công, không được phép thất bại!



Bây giờ Thiên Tà Tông đang vùng dậy ở phía đông, đã trở thành mối uy hiếp lớn nhất trong Trung Vực. Toàn bộ Trung Vực đều rơi vào hỗn loạn, mà sư phụ5của nàng lại gặp phải đại kiếp Sinh Tử nên phải ra bên ngoài tìm cơ duyên!



Vì tìm kiếm cơ duyên, tám chín phần chính là sẽ ngã xuống ở bên ngoài. Ninh Vũ Điệp hiểu, Ngọc bà bà cũng hiểu, cho nên đó là lý do trước khi Ngọc bà bà rời đi, bà đã dặn dò rõ ràng mọi việc trong Vân Điện trước rồi.



Khi đi Ngọc bà bà đã thở dài một hơi. Bà biết, một hơi này là than thở cho bản thân, cũng than thở cho Ninh Vũ Điệp.



Nếu tên nhóc kia vẫn còn thì tốt rồi…



Từ chuyến đi Tiên mộ của Thiên Miểu Tiên Nhân, sau khi La Chinh biến mất một cách quỷ dị, Ninh Vũ Điệp đã từng đến Bạo Loạn Tinh Hải để tìm kiếm vài lần, nhưng lần nào cũng không có kết quả.



Chẳng qua nàng vẫn tin tưởng rằng La Chinh nhất định sẽ không ngã xuống, nhất định một ngày nào đó hắn sẽ trở về!



Đáng tiếc là thoáng một cái đã hai năm trôi qua, bóng dáng La Chinh chẳng hề thấy đâu. Một Trung Vực lớn như vậy mà lại chẳng có được tin tức gì về La Chinh, giống như hắn đã hoàn toàn tan biến vào hư không vậy. Mặc dù nàng tin tưởng, nhưng nàng vẫn lo lắng.
Sau khi nuốt xong, tác dụng mạnh mẽ của đan dược lập tức hòa vào cơ thể, trong nháy mắt đó, nàng cảm thấy linh hồn mình mạnh mẽ hơn rất nhiều, cảm giác với mọi thứ xung quanh cũng rõ ràng hơn.



Nhưng Ninh Vũ Điệp không thể lãng phí lực linh hồn để cảm nhận xung quanh được. Nếu nàng làm như vậy thì chắc chắn cũng có thể phát hiện ra La Chinh đã đứng trong Băng Cung.



Đối mặt với Sinh Tử Kiếp, Ninh Vũ Điệp không dám chậm trễ, nàng hoàn toàn bỏ qua mọi thứ bên ngoài, tập trung toàn bộ tinh thần để chống lại những đóa hoa chết tiệt này…



Sau khi Ninh Vũ Điệp nuốt xong Chân Hồn Đan, hiệu quả ăn mòn của những đóa hoa kia quả thực yếu đi vài phần. Trong ánh mắt vốn đã lộ vẻ sắp gục ngã của nàng lại tỏa ra ánh sáng đẹp đẽ, một lần nữa chịu đựng sự tấn công của những đóa hoa này.



Lúc này Ninh Vũ Điệp đã chịu đựng được một trăm đợt tấn công của cơn ác mộng rồi…



Chỉ là những đóa hoa trước mắt dồn dập ập tới, dường như vô cùng vô tận. Nàng lại không xác định được rằng mình thực sự có thể sống sót được không.



Sau khoảng thời gian một nén nhang, gương mặt vốn tràn ngập huyết sắc của Ninh Vũ Điệp lại hơi tái đi.



“Vẫn không chống lại được sao?” Trên mặt Ninh Vũ Điệp hiện lên một chút xót xa. Nàng cảm thấy tác dụng của Chân Hồn Đan đang dần mất đi, nhưng những đóa hoa trước mắt thì vẫn không ngừng kéo tới, không hề có dấu hiệu suy giảm.



Đương nhiên Ninh Vũ Điệp không hiểu được rằng Ác Mộng Kiếp này khó vượt qua thế nào, lúc này nàng chỉ cho rằng thực lực của mình không đủ.



Theo từng đợt tấn công của cơn ác mộng, Ninh Vũ Điệp dần dần không chịu đựng được nữa, nàng cảm thấy trong đầu mình dường như có từng ngọn lửa nhét vào, cả đầu như bị đốt đến mức vỡ ra.



“Vẫn thất bại sao?” Trên mặt Ninh Vũ Điệp lộ vẻ khổ sở. Nàng hiểu rõ kết quả thất bại là gì, đa số võ giả Sinh Tử Cảnh trong Trung Vực không chết vì hết tuổi thọ mà là chết dưới đại kiếp Sinh Tử.



Thoáng chốc, vẻ mặt nàng bỗng trở nên hoảng hốt, ánh mắt cũng dần dần rã rời. Trong khoảnh khắc này, nàng cảm giác mình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.