Bách Luyện Thành Thần

Chương 717 : Bí mật lớn

Ngày đăng: 21:39 20/05/20


La Chinh không biết thằng bé này đã dùng phương pháp gì để phóng linh hồn của mình ra, phản chiếu trong tòa thành nhỏ này.



Nhưng nghĩ tới tình cảnh quái dị của mấy chục vạn người trong tòa thành, thằng bé này lại vừa nhắc tới cốc tinh thần… Vậy chắc hẳn chính thứ này đã khống chế mấy chục vạn linh hồn người phàm nên mới để linh hồn thằng bé xuất hiện ở nơi đây.



Loại thủ đoạn này không chỉ khó lòng tưởng tượng, mà còn cực kỳ tàn nhẫn.



Mặc2dù việc tranh chấp giữa các tông môn trong Trung Vực tạo ra thanh thế lớn, một khi bộc phát còn có thể ảnh hưởng tới mấy trăm vạn đệ tử của tông môn hai bên, thật sự là cảnh trăm họ lầm than, thây chất đầy đồng, song nó vẫn chưa liên lụy tới những người dân thường.



Thứ nhất, ở trước mặt võ giả, lực chiến đầu của dân thường gần như bằng không. Thứ hai, lạm sát người vô cớ sẽ dẫn tới quá nhiều sát khí, thật sự là mất8nhiều hơn được.



Huống chi những người phàm trần là nền móng của toàn bộ Trung Vực, vô số thiên tài cũng đều xuất thân từ đó, đây là cơ sở để cả Trung Vực phát triển. Dù sao Trung Vực cũng không giống đại lục Hải Thần, có loại thánh địa tu luyện siêu cấp như tháp tội ác, thế nên chỉ có thể dựa vào việc dần dần tích lũy trong thời gian dài, chậm rãi phát triển một cách vững vàng.



Nếu không phải do Thiên Tà Tông thì trăm năm nữa6thôi, có thể trong Trung Vực sẽ có một đến hai thánh địa ra đời. Lại thêm ngàn năm nữa thì có lẽ sẽ xuất hiện thánh địa thất phẩm và vô số cường giả Thần Hải Cảnh…



Nhưng hiện tại, Thiên Tà Tông lại đột phá giới hạn, căn bản bọn họ không hề kiêng dè.



Thấy thằng bé này có ý định chui vào đầu mình, La Chinh không hề phản kháng mà tùy ý để linh hồn có hình thái đứa trẻ này chui vào.



“Không phản kháng sao? Võ giả Hư Kiếp3Cảnh nơi Trung Vực các ngươi đúng là quá yếu. Không chỉ thực lực kém cỏi mà linh hồn cũng yếu ớt đến mức không thể tưởng tượng nổi!” Thằng bé kia cười lạnh. Trước đây, trong số những võ giả Hư Kiếp Cảnh bị nó giết chết, ít nhiều gì bọn họ cũng chống cự, nhưng tên võ giả trước mắt lại không hề phản kháng, thế nên thằng bé đoán có lẽ linh hồn La Chinh yếu hơn nhiều so với mấy vị võ giả Hư Kiếp Cảnh kia.



Linh hồn La5Chinh lẳng lặng trôi trong đầu, toàn thân lóe ra ánh sáng xanh. Linh hồn La Chinh chỉ còn cách Bích Hồn Cảnh một một khoảng cách nhỏ, nhưng Thanh Long lại để hắn ngừng rèn luyện linh hồn, đợi hồn chủng của nó luyện chế xong thì hợp thành một thể rồi mới tiến hành đột phá Bích Hồn Cảnh.



Luyện chế hồn chủng là một chuyện cực kỳ phiền phức, dù Thanh Long thông thái, uyên bác đến đâu thì tiến triển vẫn rất chậm.



Dù vậy, cường độ linh hồn của La Chinh cũng đã vượt xa những võ giả khác, cho dù là trong đại lục Hải Thần hay Trung Vực thì La Chinh cũng chưa từng gặp võ giả thứ hai có linh hồn Chiến Hồn Cảnh, ngay cả cường giả Sinh Tử Cảnh và Chiến Thánh trên đại lục Hải Thần cũng không hề có.



La Chinh đoán, có lẽ chỉ có nhóm đại năng Thần Hải Cảnh ở thánh địa Tử Tâm và thánh địa Thiên Vũ mới có thể có linh hồn Chiến Hồn Cảnh.




Trong tấm gương xuất hiện gương mặt của thằng bé kia!



“Vô Tâm thượng nhân! Ngài làm sao vậy?”



“Vô Tâm thượng nhân, ngài chờ một chút, ta mời quốc chủ tới!”



Mấy vị võ giả Hư Kiếp Cảnh đang đợi trong đại sảnh vội vàng phi thân rời đi. Vốn dĩ Vô Tâm thượng nhân này vô cùng quỷ dị, cho dù trong đại điện này hắn cũng chỉ phóng ra một phần linh hồn mà thôi, nhưng cứ ở bên kẻ biến thái này, hít thở thêm một lần là thêm một phần nguy hiểm. Trên danh nghĩa, những võ giả Hư Kiếp Cảnh này là đi tìm Thôi Tà, nhưng thực tế bọn họ đều muốn mượn cơ hội này để thoát thân.



Chỉ chốc lát sau, bóng dáng Thôi Tà liền xuất hiện trong đại điện.



Thấy gương bát quái trên bàn xuất hiện vết nứt, sắc mặt Thôi Tà cũng lộ vẻ kỳ quái, chắp tay với Vô Tâm thượng nhân, hỏi: “Thượng nhân, sao vậy?”



“Hừ! Một phần linh hồn mà ta phóng ra thông qua gương bát quái đã bị tiêu diệt rồi!” Thằng bé trong gương bát quái lạnh giọng nói.



Gương mặt Thôi Tà hơi lộ vẻ bất ngờ, ngay sau đó liền hỏi: “Cho dù chỉ là một phần linh hồn được phóng ra, nhưng cũng có thực lực Chiến Hồn Cảnh, trong Trung Vực ai có thể đủ sức giết chết linh hồn của thượng nhân?”



“Linh hồn người này không chỉ vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa ta còn phát hiện ra một bí mật lớn!” Thằng bé kia cười lạnh.



“Ồ? Thượng nhân phát hiện ra bí mật gì?” Thôi Tà cũng tỏ vẻ hứng thú.



“Chuyện này ngươi không cần biết, đến khi Bạo Loạn Tinh Hải kết thúc, ta sẽ đích thân tới Thiên Bắc Vực! Tên thiếu niên kia cứ để cho ta!” Thằng bé khẽ cười tà, sau đó khuôn mặt dần dần tan biến trong gương bát quái.



Nghe được lời Vô Tâm thượng nhân nói, sắc mặt Thôi Tà liền trở nên u ám, âm trầm. Không phải Thôi Tà không đoán được kẻ Vô Tâm thượng nhân gặp phải là ai, trong đám thế hệ trẻ ở Trung Vực, linh hồn có thể mạnh tới mức đó cũng chỉ có La Chinh mà thôi.



Nhưng bí mật trong lời Vô Tâm thượng nhân rốt cuộc là gì?