Bách Luyện Thành Thần

Chương 724 : Ác quỷ

Ngày đăng: 21:39 20/05/20


La Chinh không hề nhẹ tay với Thôi Tà, nhưng cũng không có sát ý quá lớn.



Để đối đầu với Thôi Tà, La Chinh đã điều chỉnh tâm trạng của mình tới trạng thái tốt nhất, không nổi giận, cũng không buồn không vui.



Một quyền này bất ngờ đánh ra, nhưng trong đó cương nguyên và lực vảy rồng đã đồng thời bùng nổ chỉ trong nháy mắt.



So với Nhân Hoàng Cực Ý Quyền kia của Thôi Tà thì xem ra quyền này của La Chinh không có uy thế quá lớn, nhưng vẫn mạnh hơn2quyền trí mạng của Thôi Tà nhiều!



Khi quyền này vừa đánh về phía Thôi Tà, trong cơ thể Thôi Tà bỗng nhiên tỏa ra từng làn sương mù đen, bao vây cả người hắn lại.



“Ầm!”



Khi nắm đấm của La Chinh đánh vào Thôi Tà thì lập tức cảm thấy bản thân như không phải đánh vào cơ thể hắn mà đánh vào đệm bông vậy. Một quyền vô địch vậy lại như ném đá xuống biển, biến mất không dấu vết!



“Chuyện gì xảy ra vậy?”



La Chinh khẽ nhíu mày.



Khí đen xuất hiện trong cơ thể Thôi8Tà vốn đã rất kỳ lạ. Lần trước, ở trong thành Hư Thiên, Hư Linh Thất Tử cũng sử dụng Khốn Long Sách để trói chặt Thôi Tà lại, sau đó dùng một chiêu cực mạnh để đánh nhưng lại không hề gây tổn thương cho Thôi Tà được!



Bây giờ La Chinh đã hiểu, vì sao lúc ấy trên mặt Hư Linh Thất Tử lại là vẻ kinh ngạc như vậy rồi.



Chẳng qua, trên mặt La Chinh vẫn không có biểu hiện gì. Đối mặt với Thôi Tà, chuyện kỳ lạ gì cũng có thể xảy6ra, việc hắn phải làm chính là ổn định tâm tính của bản thân, phát huy ra sức chiến đấu cực mạnh của bản thân!



Sau khi bị khí đen này bao phủ, dường như Thôi Tà không hề bị thương, nhưng La Chinh cũng không dừng tay lại mà tiếp tục tấn công lần nữa!



“Xuống cho ta!”



“Ầm!”



La Chinh bắt được Thôi Tà trong đám khí đen, cương nguyên trong cơ thể lại bộc phát ra, đè Thôi Tà xuống phía dưới!
Nhưng Thôi Tà trước mắt vẫn được bao phủ bởi khí đen, nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, không thể nhìn rõ khuôn mặt và vẻ mặt thế nào.



“Ha ha ha ha…”



Chỉ lát sau, trong đám khí đen truyền ra tiếng cười nặng nề của Thôi Tà. Tiếng cười của hắn từ trầm đến cao, từ nhẹ nhàng đến dồn dập, âm thanh càng lúc càng lớn!



Nghe được tiếng cười tràn đầy của Thôi Tà, sắc mặt Ninh Vũ Điệp lộ rõ vẻ nghiêm túc, lắc đầu: “Thôi Tà chưa hề bị thương.”



“Bị tấn công như vậy mà cũng không tổn thương gì, Thôi Tà này… thực sự sâu không lường được!” Đại Mộng chân nhân nhíu mày, xem xét động tĩnh dưới tường thành. Còn ông trùm thiên cổ và ba vị Minh chủ của Thiên Hạ Thương Minh thì dù biết rõ đòn tấn công của La Chinh không thể giết chết Thôi Tà, nhưng lúc này sắc mặt vẫn hơi mất tự nhiên. Thực lực của Thôi Tà vẫn vượt ngoài tưởng tượng của họ.



Về phía Vu Chiêm Hà thì không hề có biểu hiện gì. Trong lòng Vu Chiêm Hà tương đối mâu thuẫn. Đối với hắn, thực lực của Thôi Tà quá mạnh mẽ hay quá yếu ớt thì đều không phải là chuyện tốt.



Còn sắc mặt của rất nhiều võ giả độc lập Thiên Tà Tông thì vốn từ nhục nhã cũng dần dần khôi phục lại. Người mà họ tôn sùng là Quốc chủ, không thể yếu như vậy được!



Đám khí đen bao bọc bên ngoài Thôi Tà dần dần tiêu tan, thân hình vạm vỡ của hắn chậm rãi hiện ra. Lúc này, toàn thân Thôi Tà đều được che phủ bởi một tầng vảy màu đen, mà đỉnh đầu hắn lại có một chiếc sừng dài nhỏ hiện ra!



“Thực sự khiến người ta phải kính nể đấy. Hai năm mà đã có thể đe dọa tới sự tồn tại của ta, hóa ra trong Trung Vực còn có thiên tài như vậy!” Thôi Tà nói xong, cơ thể lại chậm rãi bay lên, hai mắt lóe lên một tia nguy hiểm: “Nhưng mà vẫn chưa đủ!”



Mắt La Chinh vẫn tĩnh lặng như nước, hỏi ngược lại: “Chưa đủ? Còn kém bao nhiêu?”



“Còn lâu lắm mới đủ!” Thôi Tà gầm lên một tiếng, xương cốt từ trên xuống dưới đều phát ra tiếng nổ. Chỉ trong nháy mắt, xương cốt của hắn dường như đã thay đổi vị trí, toàn bộ cơ thể đều có biến đổi khác thường. Ví dụ như dưới hai chân hắn bỗng nhô ra phía trước nửa đoạn, giống như hai chân của động vật nào đó, bắp thịt trên người cũng bắt đầu gồ lên, cả người đã to lớn hơn phải gấp hai lần!



Lúc này xem ra Thôi Tà đã hoàn toàn không phải loài người nữa rồi. Cả cơ thể to lớn có thể sánh ngang với người Ma tộc trên đại lục Hải Thần.



Nhìn chăm chú vào biến hóa trên cơ thể Thôi Tà, ánh mắt La Chinh lóe lên một sắc thái lạ thường: “Dường như Thôi Tà có được huyết thống đặc biệt. Là chủng tộc gì vậy? Ma tộc? Hay thậm chí là Long tộc? Hoặc cũng có thể là chủng tộc khác…”



Đúng lúc này, trong đầu La Chinh truyền đến một giọng nói thản nhiên của Thanh Long: “Ngươi đoán đúng rồi. Chẳng qua thứ mà Thôi Tà kích thích cũng không phải là huyết thống của trăm tộc trên Thượng Giới mà là của ác quỷ dưới hoàng tuyền.”



“Ác quỷ!” Lòng La Chinh hơi giật thót lên, ánh mắt bình thản nhìn chăm chú vào Thôi Tà cách đó không xa.