Bách Luyện Thành Thần

Chương 91 : Dung luyện

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Hơn hai trăm món huyền khí được đặt chỉnh chỉnh tề tề cùng một chỗ.



Chưởng quầy trung niên cầm một cái bàn tính kim loại trên tay, ngón tay gảy loạn không ngừng, tạo thành tiếng vang lách ca lách cách.



“Tổng cộng hai trăm hai mươi món huyền khí. Chỗ huyền khí này có phân giá cao thấp, ta cứ chia đều một huyền khí là một trăm viên Phương Tinh mà tính, thì tổng cộng là hai vạn hai nghìn viên Phương Tinh.” Chưởng quầy trung niên tính xong, lại nói với La Chinh: “Ngài mua một lúc nhiều như vậy, Thiên Cơ Các chúng ta theo lý sẽ chiết khấu cho ngài mười phần trăm. Dựa theo đó làm tròn số, sẽ thu của ngài hai vạn viên Phương Tinh, ngài xem giá này đã hài lòng chưa?”



Ưu đãi mười phần trăm, cũng không tệ lắm. La Chinh gật đầu tỏ vẻ đồng ý.



Sau đó La Chinh đi cùng chưởng quầy trung niên ra khỏi Thiên Cơ Các, tiếp đó tìm được một cửa hiệu đổi tiền Thiên Lộc nằm trong một góc của khu phố chợ.



La Chinh vào hiệu đổi tiền Thiên Lộc, lấy miếng lệnh bài màu vàng ra, thái độ người trong cửa hiệu cũng lập tức thay đổi. Người trong hiệu đổi tiền Thiên Lộc đều hiểu rất rõ, người giữ loại lệnh bài màu vàng này không giàu có thì cũng có thân phận cao quý, bọn họ tất nhiên phải tiếp đãi thật cẩn thận.



Sau đó hiệu đổi tiền Thiên Lộc lập tức viết một tờ ngân phiếu định mức hai vạn viên Phương Tinh đưa cho La Chinh. La Chinh lại giao qua tay cho chưởng quầy trung niên.



Như vậy vụ làm ăn này mới xem như hoàn thành.



Người đàn ông trung niên cố nén hưng phấn trong lòng. Tuy hắn ở Thiên Cơ Các cần cù nhiều năm, leo lên được cái chức chưởng quầy, nhưng lúc này bán đi được một số lượng lớn huyền khí thượng phẩm như thế, cũng đủ khiến hắn có được một khoản thu xa xỉ.



Trở lại Thiên Cơ Các, La Chinh liền dùng nhẫn tu di thu lại đống huyền khí trước mắt.



Không gian trong nhẫn tu di không lớn, thu hết hơn hai trăm món huyền khí thượng phẩm vào trong đó thì gần như đã sử dụng hết tất cả không gian bên trong.



Sau đó La Chinh liền rời đi.



Chờ sau khi La Chinh rời khỏi, một vị lão nhân với chòm râu dê đi từ lầu hai xuống, nói với chưởng quầy trung niên: “Ngươi nói vị đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông này, mua một lúc nhiều huyền khí như vậy để làm gì?”



Chưởng quầy trung niên cũng không thể hiểu nổi, chỉ có thể suy đoán và nói: “Chẳng lẽ thiếu niên này mua nhiều huyền khí thượng phẩm như vậy để đem lên phân phát trong Thanh Vân Tông?”



Lão nhân lắc đầu, hiển nhiên không hài lòng với đáp án này.



Chuyện này, có lẽ cả đời bọn họ cũng không thể đoán được.



Lúc La Chinh trở lại Thanh Vân Tông, trèo lên được Tiểu Vũ Phong thì đã là đêm khuya.




Mặc dù La Chinh cho rằng Chương Vô Huyền đáng tin, hắn thậm chí có thể trực tiếp giao Thiên Diễn Tinh Hoa cho Chương Vô Huyền, nhưng Chương Gia cũng không phải do một mình Chương Vô Huyền làm chủ, nếu người ta muốn có càng nhiều thì sẽ lần theo nguồn cung để tìm tới hắn, đến lúc đó nghĩ thôi cũng thấy phiền toái.



Cho nên chuyện bán đấu giá Thiên Diễn Tinh Hoa còn cần tính toán kỹ hơn.



Đã nhiều ngày trên Tiểu Vũ Phong sóng yên gió lặng, các đệ tử cũng đều đang khắc khổ tu luyện, thể ngộ.



La Chinh cũng không ngoại lệ.



Công pháp thánh giai Thiên Ma Thần Quyền có uy lực cường hãn, nhưng cũng đặc biệt khó luyện.



Mặt trời mọc từ phía Đông mang theo những tia nắng đầu tiên, La Chinh vận chuyển tâm pháp, đánh từng quyền vào không khí.



Sau khi tiêu hao hết chân khí Thiên Ma trong cơ thể, La Chinh mới ngồi tại chỗ, vận chuyển tâm pháp Tử Đàn Quyền, tu luyện ra chân khí Tử Đàn. Sau đó hắn lợi dụng đặc tính của chân khí Thiên Ma để nó cắn nuốt chân khí Tử Đàn, nhanh chóng bổ sung chân khí Thiên Ma.



Tuy rằng Thiên Ma Thần Quyền rất khó tu luyện, nhưng sau khi La Chinh không ngừng luyện tập, đến giờ cũng dần thông thạo.



Không chỉ luyện thuần thục chiêu thứ nhất Ma Động Thiên Hạ, hắn còn nắm giữ thêm được chiêu thứ hai: Vạn Ma Dũng Động.



Chiêu thứ hai tuy rằng không có uy lực to lớn giống như Ma Động Thiên Hạ, nhưng một lần lại có thể công kích nhiều mục tiêu, vô cùng hiệu quả khi đối mặt với kẻ địch có số lượng đông đảo.



Ngay lúc La Chinh còn đang một mình luyện tập ở trong một góc của Tiểu Vũ Phong, trên sườn núi bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông rung.



“Tiếng chuông này là muốn triệu tập tất cả đệ tử ngoại môn, không biết là có chuyện gì?” La Chinh đứng trên vách đá nhìn về chỗ sườn núi. Không ít đệ tử nối đuôi nhau mà ra, tụ tập về phía quảng trường trên núi, La Chinh cũng dừng việc tu luyện, nhảy xuống khỏi vách đá, chạy về phía quảng trường.



Trên quảng trường, dường như tất cả đệ tử ngoại môn đều đã tụ tập tại đây.



Tô Linh Vận mặc bộ đồ màu lam nhạt đang đứng sừng sững giữa quảng trường, mà bên cạnh Tô Linh Vận, còn có vật to lớn.



Nhưng giờ phút này, nó bị một tấm vải màu vàng phủ kín bùa chú che kín, đệ tử ngoại môn không thấy được trong đó rốt cuộc là có thứ gì.



(1)thất phu vô tội, hoài bích có tội: Kẻ không biết không có tội, nhưng chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội – chỉ người vốn không có tội, nhưng người có vật quý bên mình sẽ mang lại tai hoạ, sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng, nhan sắc,… cũng có thể mang đến tai hoạ.