Bạch Nhật Sự Cố

Chương 11 :

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Nhìn thấy người ngoài cửa, phản ứng đầu tiên của Chu Tuệ là sững sờ, sau mới hoàn hồn cuống quýt né người sang một bên: “Ôi trời, sao mà uống nhiều thế, mau vào nhà đi.”



Dịch Triệt gọi một tiếng “dì” rồi trực tiếp dìu Hứa Đường Thành vào phòng. Chu Tuệ cởi áo lông trên người Hứa Đường Thành xuống, để Dịch Triệt đỡ Hứa Đường Thành nằm xuống giường.



“Biết tửu lượng của mình kém thì phải uống ít một chút chứ, sao cứ phải uống nhiều như này…”



Dù miệng không ngừng lên tiếng phàn nàn nhưng Chu Tuệ vẫn không quên giúp Hứa Đường Thành cởi áo khoác, lại đi về phòng ôm tới một chiếc chăn mỏng đắp lên người y. Góc chăn che hết mũi Hứa Đường Thành, Dịch Triệt thấy Chu Tuệ nhẹ nhàng kéo chăn xuống để dưới cằm Hứa Đường Thành.



“Sao con lại đưa áo khoác cho nó rồi?” Lo cho Hứa Đường Thành xong Chu Tuệ mới xoay người nhìn thấy Dịch Triệt chỉ mặc mỗi đồng phục, bị lạnh tới đỏ bừng cả mặt, bà nhíu mày, thở dài nói: “Ôi, lỡ bị cảm thì phải làm sao bây giờ.”



“Không có sao đâu dì, con không lạnh.” Áo lông của Dịch Triệt lúc nãy bị Chu Tuệ đặt trên ghế, hắn bước tới hai bước, cầm áo lông vào tay.



Thấy hắn muốn đi, Chu Tuệ đưa lại muốn ngăn lại: “Con đừng đi vội, dì có hầm canh, uống vào ấm người, con uống một bát rồi hãy đi.”



“Dạ không cần đâu dì…”



“Uống một bát không mất bao nhiêu thời gian đâu,” Chu Tuệ cắt ngang câu từ chối của hắn, cười cười, “Dù sao cũng nấu xong rồi, để dì đem ra cho con uống.”



Advertisement / Quảng cáo



Không đợi Dịch Triệt có phản ứng gì, Chu Tuệ xoay người mở cửa đi ra ngoài. Dịch Triệt bị nhốt lại trong phòng há miệng không nói nên lời, lại không tiếng động khép miệng lại.



Chu Tuệ rời khỏi khiến bầu không khí trong phòng yên tĩnh tới lạ thường, Dịch Triệt tay cầm áo lông đứng cạnh giường, rất tự nhiên dời mắt xuống người đang nằm trên giường ngủ. Không biết là bị đèn chiếu vào mắt ngủ không ngon hay là uống say không thoải mái mà biểu hiện lúc ngủ của Hứa Đường Thành không hề thả lỏng hoàn toàn, hai bên mày từ đầu đến cuối đều nhíu lại có vẻ rất đau khổ.



Dịch Triệt mím mím môi, thả nhẹ bước chân đi tới gần.



Dịch Triệt cúi người, bóng hắn vừa vặn bao lấy người Hứa Đường Thành, đứng trong bóng tối nhìn chằm chằm Hứa Đường Thành. Lát sau, Dịch Triệt nhìn thoáng qua cửa phòng đang đóng chặt, trong không gian yên tĩnh khẽ đưa tay lên.



Đầu ngón tay chậm chạp tiến đến, lúc gần chạm tới trán thì người trên giường giống như bị thứ gì đó quấy nhiễu, đột nhiên lẩm bẩm gì đó rồi níu lấy chăn trở mình.
Y uống nhiều quá, sau đó Dịch Triệt đưa y về nhà?



Y vuốt vuốt thái dương, đại khái có thể nhớ lại chuyện xảy ra lúc nãy, nhưng vẫn không thể phân biệt rõ cái hình ảnh mờ ảo đến cùng là cảnh tượng như thế nào.



Ngoài cửa sổ vọng đến một trận âm thanh làm mạch suy nghĩ của y bị cắt ngang. Y quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng thấy lạ, giờ này mà còn có người chơi pháo hoa?



Y vén chăn lên, đi tới cạnh cửa sổ, đến khi nhìn thấy một loạt ánh sáng rực rỡ, đầu mới đỡ đau hơn một chút. Hình dạng pháo hoa có chút đặc biệt, ở trên bầu trời hiện ra toàn bộ đều là hình trái tim.



Advertisement / Quảng cáo



Cứ thế trong màn đêm yên tĩnh, nổ ra nhiều trái tim như vậy hẳn là có ý nghĩa đặc biệt đi. Hứa Đường Thành dựa vào vách tường bên cạnh, ngẩng đầu lên nghĩ, chẳng lẽ là cầu hôn?



Mặc dù rất lãng mạn, nhưng mà…



Y cười cười, chịu chơi như vậy, ngày hôm sau có khi nào bị mấy hộ gần đó khiếu nại hay không.



Bên trong một gian phòng khác, có một thân ảnh cao cao đứng cạnh cửa sổ thật lâu, hắn trầm mặc nhìn từng đợt pháo hoa tỏa sáng giữa nền trời tối đen.



Pháo hoa, náo nhiệt. Sắp hết năm rồi.



Ngoài cửa lại vang lên tiếng phụ nữ mắng chửi, phát ra từng chữ không mấy rõ ràng, hẳn là đang đắp mặt nạ, dù miệng không có mở ra nhưng cũng không cản trở bà ta thăm hỏi mười tám đời tổ tông nhà người đốt pháo hoa.



Dịch Triệt chết lặng nghe tiếng mắng chửi càng lúc càng kịch liệt của bà ta, cũng gần như chết lặng nhìn pháo hoa ngoài cửa sổ.



“Sau này trải qua cuộc sống mà mình thích, không phải tốt sao?”



Nhắm mắt lại, trong đầu Dịch Triệt lặp đi lặp lại câu nói này thật nhiều lần.