Bài Học Yêu Đương Của Tiểu Ma Vương

Chương 1 :

Ngày đăng: 21:04 21/04/20


Nối tiếp mối tình về nàng “Heo con” và Diêm La Vương, Bài Học Yêu Của Tiểu Ma Vương là câu chuyện về Nghiêm Cẩn, cậu quỷ tử của cặp đôi oan gia này.



Nghiêm Cẩn là tên do ông bố Diêm La Vương của cậu đặt, với mong muốn hy vọng cậu làm việc phải nghiêm khắc cẩn thận, làm người phải nghiêm túc. Nhưng mà nghe nói đến khi cậu lên một, bố cậu đã hoàn toàn không còn trông chờ gì với việc cậu có thể trở thành người như thế này. Mọi người vẫn quen gọi cậu với biệt danh là Tiểu Ma Vương.



Năm bốn tuổi Nghiêm Cẩn bắt đầu quen biết Mai Khôi, cô bé vừa là hàng xóm vừa là bạn học cùng trường của Nghiêm Cẩn, mẹ Tiểu Tiểu của cậu rất yêu thương Mai Khôi vì bà luôn mong ước có một cô con gái ngoan ngoãn giống như cô bé, nhưng ông trời lại ban cho bà một hỗn thế Tiểu Ma Vương. Lúc đầu Nghiêm Cẩn không ưa gì cô bé, hai đứa trẻ có những xích mích nhỏ, nhưng sau thời gian tiếp xúc, cùng nhau chia sẻ những bí mật hai đứa trẻ dần dần trở nên thân thiết với nhau.



Nghiêm Cẩn cho cô bé biết mình không phải là đứa trẻ bình thường, cha mình là Thần tộc, còn Nghiêm Cẩn cũng biết Mai Khôi cũng là đứa trẻ đặc biệt, cô bé là Tâm ngữ giả - người có thể đọc được các suy nghĩ trong đầu người khác. Chính nhờ năng lực đặc biệt này mà hai đứa trẻ có thể gắn kết với nhau trong suốt quá trình trưởng thành dù có ở cách xa nhau đến mấy.



Tiểu ma vương Nghiêm Cẩn càng trở nên chín chắn trưởng thành hơn. Lúc đầu tình cảm của cậu và Mai Khôi chỉ đơn thuần là tình cảm anh em, khi còn nhỏ Tiểu Ma Vương vẫn luôn nuôi mộng tưởng sau này sẽ có hậu cung với ba nghìn mỹ nữ như các vua chúa ngày xưa, luôn nuôi mộng tưởng trở thành cao thủ tình trường. Cậu còn tưởng rằng mình là cao thủ tình trường thật sự, nhưng hóa ra không phải vậy. Trong công việc cậu nhạy bén thông minh, nhưng về mặt tình cảm thực ra cậu cũng rất ngốc nghếch ngờ nghệch (điểm này chắc được di truyền từ mẹ cậu).



Sau khi “qua lại” với vô số cô bạn gái tính từ thời mẫu giáo, mãi đến tận sau này cậu mới biết thực sự thích một người là cảm giác thế nào, và tình cảm thực sự của cậu dành cho Mai Khôi không chỉ có tình cảm anh em. Bất chi bất giác cô bé đã trở thành toàn bộ thế giới của cậu. Từ đây cậu bước vào chiến dịch tìm cơ hội để xác định rõ tình cảm của Mai Khôi đối với mình. Tuy nhiên vào lúc này, nguy hiểm đến từ năng lực tâm ngữ giả mới thật sự đe dọa đến cuộc sống của chính Mai Khôi. Mai Khôi bị bắt cóc.



Ai là kẻ đứng sau âm mưu bắt cóc Mai Khôi? Rốt cuộc cô bé có thân thế đặc biệt gì? Và cuộc chiến cam go để giải cứu “nàng dâu nhỏ” sẽ ra sao?....



Nghiêm Cẩn - con trai của Diêm vương Nghiêm Lạc và Chúc Tiểu Tiểu, được thụ thai ở dưới mười tám tầng địa ngục. Cậu vừa sinh ra đã có sức mạnh thần kỳ, một trí thông minh tuyệt đỉnh và những lý lẽ, cách suy nghĩ của người lớn về mọi mặt học được qua truyền hình và mạng Internet.



Từ ngày còn bé, Tiểu Ma Vương kiêu ngạo ngây thơ đã có một mong ước, sau này phải có một hậu cung với ba nghìn người vợ. Nhưng ước mơ ấy đã biến mất với sự xuất hiện của Mai Khôi, cô nhóc Rùa đáng yêu ngốc nghếch, cũng rất hiền lành ngoan ngoãn. Từ những ngày đầu gặp gỡ, hai đứa trẻ có những xích mích nhỏ (trên thực tế chỉ do Tiểu Ma Vương ngây thơ thích chứng tỏ bản thân). Họ cùng ở bên nhau, cùng nhau chia sẻ những bí mật để rồi cả hai dần dần trở nên thân thiết. Kể cả khi phải học ở hai nơi khác nhau, hai người vẫn luôn yêu thương và trân trọng đối phương. Nghiêm Cẩn cho Mai Khôi biết mình không phải là đứa trẻ bình thường với sức mạnh phi phàm và người cha Thần tộc, còn Nghiêm Cẩn cũng biết Mai Khôi cũng là đứa trẻ đặc biệt, cô bé là Tâm ngữ giả - người có thể đọc được các suy nghĩ trong đầu người khác. Mẹ của Mai Khôi đã phải bỏ đi để bảo vệ cho cô bé khỏi một thế lực xấu xa luôn lùng bắt những người có siêu năng lực. Công ty Nhã Mã của cha Nghiêm Cẩn và hiệp hội siêu năng lực vẫn chưa điều tra ra được manh mối của tổ chức này. Mối đe dọa với những người có siêu năng lực vẫn đang tiềm tàng.



Hai đứa trẻ lớn dần, cùng biết bao câu chuyện vui buồn, những bất ngờ trong cuộc sống. Rồi họ cũng nhận ra tình cảm của mình dành cho đối phương đã không chỉ là tình anh em như ngày nào. Chính lúc đó tổ chức bí ẩn lại trồi lên và bắt cóc Mai Khôi. Nghiêm Cẩn sẽ phải làm gì để cứu cô bé cậu yêu? Liệu tổ chức thần bí kia có bị lôi ra ánh sáng, và những bí ẩn vẫn còn giấu kín có được làm sáng tỏ?



Cái tên Nghiêm Cẩn này do ông bố Diêm La Vương của cậu đặt cho, với hy vọng cậu làm việc phải nghiêm khắc cẩn thận, làm người phải nghiêm túc. Nhưng mà nghe nói đến khi cậu lên một, bố cậu đã hoàn toàn không còn trông chờ gì vào việc cậu có thể thành người như thế nữa.



Năm nay Nghiêm Cẩn đã bốn tuổi rồi, đang đi học ở trường mầm non Giai Thú. Cậu sinh ra trong một gia đình đặc biệt, bố cậu là Diêm La Vương, đúng, chính là Diêm La Vương cai quản Địa Phủ, không phải biệt danh, cũng chẳng phải cái tên kiểu xã hội đen, mà là Diêm La Vương thực sự theo đúng ý nghĩa trên mặt chữ. Còn bà mẹ đáng yêu kia của cậu là người phụ nữ có năng lực hàng ma, nghe nói mấy kiếp trước đó từng là một heo con thần dũng của Thần giới.



Câu chuyện của bố mẹ cậu, theo tin đồn, mắt bà mẹ heo ngốc kia của cậu bị dử che mờ nên mới nhìn trúng bố cậu trước, liền lao đến hôn ông, bố cậu không chịu, giam giữ bà. Kết quả là chiến thần của Thần giới – Cửu Thiên Huyền Nữ quan tâm đến năng lực của bà mẹ heo ngốc của cậu, và đưa bà đi huấn luyện. Nhưng hóa ra bố cậu thực sự cũng rất để ý và bận tâm đến mẹ cậu. Lúc Thần – Ma đại chiến, bố cậu không thể cam lòng khi mẹ cậu sắp đi vào chỗ chết, liền đưa bà vào đường luân hồi chuyển sinh, sáu trăm năm sau hai người tái ngộ, và thế là rất không may đã sinh ra cậu.




Nghiêm Cẩn bĩu môi, cúi thấp đầu, cậu ghét xem thời sự, người trong đó đều không xinh đẹp, sự việc được nói đến cũng chẳng thú vị.



“Được rồi, đi tắm rửa trước đi, hôm nay đã muộn, ngày mai lại tìm người đến sửa tường.” Tiểu Tiểu đẩy cậu con trai vào trong phòng: “Con không được nghịch ngợm nữa, ngày mai đến trường học, phải xin lỗi cô giáo và bạn học, đã biết chưa?”



“Nhưng mà, những bạn nữ đó đều không tức giận, bọn họ còn cười với con nữa, họ rất vui mừng, con đi xin lỗi sẽ rất kỳ quái.”



Tiểu Tiểu thở dài chán nản, chỉ là đứa trẻ mấy tuổi đầu, có thể hiểu gì chứ? Có lẽ còn cho rằng đây là chuyện rất thú vị ấy chứ. Chỉ có điều hôn một lượt khắp các bạn nữ trong trường, cậu con trai của cô thật sự là quá khoa trương. Cô thấy hơi lo lắng, một ngày nào đó cậu sẽ đánh một lượt khắp cả trường thì phải làm thế nào? Cho nên sau sự việc này, cô đã nói chuyện tử tế với cậu một giờ đồng hồ, thật sự hy vọng cậu có thể tiếp thu.



Nghiêm Cẩn ở trong bụng cô đến một năm trời mới chịu chui ra, bắt đầu từ lúc sinh ra đã biểu hiện các năng lực đặc biệt phi thường. Cô là con người, còn Nghiêm Lạc là thần, vậy mà Nghiêm Cẩn này sinh ra hình như lại không thuộc cả hai giới. Nhưng mà khi cậu hai tuổi, bởi vì giận dỗi mà đá bay một chiếc xe máy, sau đó cô còn phát hiện được cậu có thể điều khiển nước sai khiến lửa, di chuyển nhanh như chớp, những điều này, căn bản là việc loài người không thể làm được. Nhưng trên người cậu lại không có thần quang màu trắng bao quanh, nếu như nói cậu là Thần tộc, điều này cũng không bình thường lắm.



Với tình hình này, vốn dĩ Nghiêm Lạc muốn để đứa trẻ bên cạnh đích thân dạy dỗ, đợi lớn một chút nữa thì để cậu bắt đầu luyện công tu hành, nhưng Tiểu Tiểu lại không hy vọng con trai trưởng thành cô đơn tẻ nhạt giống như thần khí, cô muốn để cậu có được sự vui vẻ của trẻ con, được thể nghiệm cuộc sống của người bình thường. Thế là cô nói chuyện nghiêm túc với con trai, cậu phải kiềm chế hành vi của mình, phải học được cách điều khiển mồm miệng, không thể để người khác phát hiện ra điểm khác người của cậu, một khi phát hiện cậu không làm được, vậy thì cứ theo như lời bố cậu nói, không đi học nữa, để cho bố cậu đích thân dạy dỗ cậu.



Đối với Nghiêm Cẩn mà nói, giao cậu cho bố mình, đó thực sự là cực hình tàn nhẫn nhất trên thế gian, cho nên chỉ cần không để cậu phải đối diện với bố, bảo cậu làm gì cậu đều sẽ đồng ý. Thế là bắt đầu từ lúc ba tuổi, cậu được đến trường mẫu giáo như ý nguyện. Ở nơi đó dựa vào khuôn mặt tiểu mỹ nam đáng yêu, cậu đã giành được vô số cảm tình của mọi người. Thêm vào đó, cậu thông minh khéo léo, dám chơi dám làm, đã xưng vương xưng bá với các bạn nam trong toàn trường. Đương nhiên cậu cũng rất biết điều tiết, nên trong mắt người lớn, cậu chỉ là một đứa bé ngoan có chút bướng bỉnh nghịch ngợm mà thôi.



Nhưng cậu không ngờ rằng, khuôn mặt lão mỹ nam của bố cậu cũng rất hữu dụng. Bố cậu chỉ đi đón cậu một lần, giáo viên đã hạ giáo mác ngay rồi, phàm là chuyện của cậu bất luận lớn nhỏ, cô ấy đều nghĩ trăm phương ngàn kế để báo hết với bố cậu. Thậm chí cậu còn nghe thấy khi mấy giáo viên cùng nói chuyện đã nhắc đến: “Nghiêm Cẩn à, có biết, chính là cậu bé có ông bố rất đẹp trai đó.”



Hóa ra mỹ nam kế này nam giới tuổi tác khác nhau đều có thể dùng. Nghiêm Cẩn cảm thấy đây là một đạo lý quan trọng cậu lĩnh ngộ được trong hai năm là học sinh mẫu giáo của mình.



Lúc này lão mỹ nam đang nhìn bức tường bị phá ra thành một hốc lớn, tiểu mỹ nam lại thấy ngứa ngáy rồi: “Bố, bố lợi hại như vậy, có thể nào khua tay một cái, biến hốc tường bị phá hủy này về nguyên vẹn như cũ không, như vậy bớt phiền phức biết bao”.



Ông Nghiêm nhìn con trai một cái, nói: “Ta khua tay một cái, đem con biến thành ‘không thấy nữa’, như vậy càng bớt phiền hơn”.



Nghiêm Cẩn vừa nghe thấy liền rụt cổ lại, ôm lấy quần áo chạy biến vào trong phòng tắm.