Bài Học Yêu Đương Của Tiểu Ma Vương

Chương 43 :

Ngày đăng: 21:05 21/04/20


Tin tức mà Ôn Tử Kiều mang đến khiến trái tim Nghiêm Cẩn loạn nhịp. Thực sự là không sao kìm nén được niềm vui trong lòng, cậu trực tiếp chạy đến tòa ký túc xá nữ, xông thẳng một mạch lên ký túc của Mai Khôi, nhưng bị Mẫn Lệ quát đuổi ra ngoài: “Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, đây là ký túc xá nữ, không phải là phòng của Mai Khôi ở nhà cậu, cậu không thể muốn đến là đến”.



Nghiêm Cẩn vừa nhìn thấy Con Rùa Nhỏ nhà cậu không có ở đây, liền quay đầu đi luôn, đâu có quan tâm xem Mẫn Lệ phàn nàn gì phía sau chứ. Cậu chạy đến phòng học, nhìn thấy Mai Khôi đang ngồi ở đó tự học, một chàng trai ngồi đối diện với cô bé mặt đỏ ửng không biết đang nói gì, nhưng Thẩm Phi đi đến nói mấy câu gì đó, đưa cậu ta đi. Dẫu sao Nghiêm Cẩn cũng là người có kinh nghiệm, vừa nhìn thấy bộ dạng của cậu con trai kia, chẳng chín thì tám phần là đang tỏ tình rồi. Cậu vội vàng xông qua đó, kịp đụng mặt với Thẩm Phi đang kéo người. Lúc đi ngang qua bên cạnh, Thẩm Phi còn cười cười với cậu.



Nghiêm Cẩn nhếch khóe môi, trong lòng thầm nghĩ coi như bọn họ biết điều, đi rất nhanh. Cậu bước vội mấy bước, vừa đặt mông xuống vị trí bên cạnh Mai Khôi, liền hỏi cô bé: “Vừa rồi hai cậu trai kia muốn làm gì?”.



Mai Khôi thấy cậu đến, vui mừng gọi thành tiếng: “Anh trai”, rồi cười: “Em không quen bạn nam kia, cậu ta nói thích em, hỏi em có muốn làm bạn gái của cậu ta không”.



“Vậy em trả lời sao?”



“Em nói không muốn. Sau đó cậu ta ấp a ấp úng không biết muốn nói gì, Thẩm Phi đi đến giúp em gọi cậu ta đi rồi.” Mai Khôi ngẫm nghĩ, lại bổ sung thêm: “Thẩm Phi thật tốt, em đang lúng túng không biết nên làm thế nào”.



“Ờ, ờ.” Trong lòng Nghiêm Cẩn hơi rối loạn, không tự chủ đã dùng câu cửa miệng của Mai Khôi. Con Rùa Nhỏ nhà cậu cũng thật là dứt khoát, từ chối chẳng hề nói vòng nói vo chút nào, nhưng đối phó với người khác thì rất tốt, chỉ hy vọng đừng dùng với cậu. Bây giờ cậu cũng không biết nên xử trí ra sao, lẽ nào phải trực tiếp hỏi cô bé rằng “Nghe nói em thích anh?”.



Mai Khôi không để ý đến cậu, dù gì nếu như có chuyện thì anh trai sẽ nói thẳng ra, nếu không có chuyện thì ngồi ngây người bên cạnh cũng là chuyện bình thường, cho nên cô bé tiếp tục làm bài tập.



Nghiêm Cẩn không còn mất bình tĩnh như lúc vừa rồi nữa, cậu đã điềm tĩnh hơn, ngẫm nghĩ chuyện này, vì sao Mai Khôi lại nói thích mình với Ôn Tử Kiều? Vì sao không nói với người bạn thân thiết hơn như Mẫn Lệ chẳng hạn? Nhưng mà, Ôn Tử Kiều chẳng có lý do nào để lừa cậu cả, tuy cô nàng có ý với cậu, nhưng nói dối là Mai Khôi thích cậu thì chẳng có điểm nào có lợi với cô nàng cả. Lẽ nào, lẽ nào vấn đề chính là ở đây?



Lẽ nào nói Con Rùa Nhỏ thực ra cũng giống như cậu, trong lòng thích cậu, nhưng bởi vì trước đây cậu có nhiều bạn gái như vậy, Con Rùa Nhỏ sợ hãi, không biết mình có tình cảm giống em ấy hay không, cho nên đành lặng lẽ trông chừng, muốn đợi một ngày thời cơ chín muồi sẽ thổ lộ với mình, kết quả lại phát hiện Ôn Tử Kiều có ý với mình, thế là, Con Rùa Nhỏ không kìm nén được, liền đi thị uy Ôn Tử Kiều.



Vừa nghĩ như thế, Nghiêm Cẩn lại thấy dao động, cho nên tình cảm của Con Rùa Nhỏ nhất định là giống như cậu. Nghiêm Cẩn không kìm được len lén cười, cảm thấy trong lòng dễ chịu, rất hạnh phúc. Vậy cậu nên thổ lộ với cô bé, Con Rùa Nhỏ hay xấu hổ như thế, nhất định sẽ ngại ngùng khi nói những điều này với cậu, lại lo lắng cậu thích cô gái khác, trong lòng nhất định là rất sốt ruột.



“Anh trai, anh có thích em không?” Nghiêm Cẩn đang muốn quan tâm một chút, không ngờ lại nghe thấy Mai Khôi trực tiếp hỏi cậu như thế. Trái tim Nghiêm Cẩn như bị lỡ một nhịp, nhìn sang cô bé thẹn thùng, nhìn thẳng vào cặp mắt to sáng của Mai Khôi, ánh mắt ấy trong suốt thẳng thắn. Tiểu Ma Vương không có bản lĩnh, trong lòng đã vang lên tiếng trống “tùng tùng tùng”, cảm thấy mặt mình đỏ lên, Con Rùa Nhỏ này thổ lộ tình cảm chẳng có chút e dè gì, khí thế rất mạnh mẽ!



“Anh, anh đương nhiên là thích em”, Nghiêm Cẩn không kìm nổi hơi lắp bắp.


“Bố, lúc đầu bố theo đuổi mẹ như thế nào?”



Nghiêm Lạc ngẩng đầu lên nhìn con trai, tiểu tử này bắt đầu hiểu biết rồi ư? Sốt ruột sao? Người làm bố đáp: “Mẹ con theo đuổi bố”.



Ý, vậy tình hình rất giống của cậu, Nghiêm Cẩn vội vàng chột dạ: “Bố, vậy lúc đó bố phản ứng như thế nào?”.



“Chuyện không liên quan đến con.”



Nghiêm Cẩn lại đi tìm mẹ: “Mẹ ơi, lúc đầu mẹ theo đuổi bố con như thế nào?”. Nữ theo đuổi nam, chiêu thức chắc là gần giống nhau nhỉ.



“Bố con theo đuổi mẹ.”



Ý, vì sao “khẩu cung” không khớp nhau? Cho dù như vậy, Nghiêm Cẩn vẫn phải hỏi: “Vậy mẹ phản ứng như thế nào?”.



“Để cho ông ấy theo đuổi thôi.”



“Để cho bố theo đuổi là theo đuổi thế nào?”



“Trẻ con không cần hỏi nhiều như vậy.”



Nghiêm Cẩn không vui, cậu không còn là trẻ con nữa, cậu sắp tròn mười sáu tuổi rồi, chỉ còn hai năm nữa là đến mười tám tuổi rồi. Nghiêm Cẩn đột nhiên phản ứng lại, ha ha, đúng, hễ đến sinh nhật mình, thì chỉ còn hai năm thôi. Vậy lần trước cậu tính nhầm rồi, có thể giảm bớt được một năm, phát hiện này khiến cậu vui mừng rất lâu. Cho nên sinh nhật lần này quan trọng biết bao nhiêu, cậu hết lòng trông ngóng, Con Rùa Nhỏ sẽ tặng gì cho mình?



Tiểu Ma Vương bấm đầu ngón tay tính toán, ừm, cậu cần rất nhiều cái ôm, còn cần rất nhiều nụ hôn, cần cái kiểu chạm lưỡi kia, cần Con Rùa Nhỏ nói với cậu thật nhiều lời lẽ ngọt ngào, các ví dụ như yêu cậu nhất này, đúng rồi, hay là tiện thể bàn một chút chuyện sau khi tốt nghiệp, dù gì Con Rùa Nhỏ cũng chẳng có bản lĩnh gì, cô bé không thích giao tiếp, đi làm thì thôi đi, hay là tốt nghiệp xong, kết hôn với cậu luôn rồi làm bà chủ gia đình là được rồi…



Tiểu Ma Vương tính toán rất nhiều, một lòng chờ mong đến ngày sinh nhật mình.