Bán Ác Ma Và Triệu Hoán Thú Tà Ác Của Hắn

Chương 13 :

Ngày đăng: 09:42 18/04/20


Pháo đài Ma vương bị một mảnh rừng cây âm trầm bao quanh. Mảnh rừng này rất lớn, đặc biệt là sau khi trải qua đương nhiệm Ma vương phát điên xây dựng thêm, càng lớn đến nông nỗi làm người giận sôi.



Ngày ấy rừng cây xây dựng thêm xong xuôi, Ma vương liền tuyên bố hết thảy trong rừng cây đều thuộc về hắn, đồng thời ban hạ lệnh cấm, cấm chỉ tất cả ác ma tiến vào rừng cây, như vậy mới có thể biểu lộ ra thân phận tôn quý của hắn.



Kỳ thực không cần hắn nói, từ sau khi hắn liên tiếp đánh ngã hết đám ác ma cấp cao từng tự xưng “ác ma mạnh nhất”, người ta nghe tiếng đã sợ mất mật, hận không thể cách Ma vương xa xa.



Ngày đó, trong rừng cây thuộc lãnh địa Ma vương ít dấu chân người vang lên một tiếng kêu phẫn nộ.



“Cậu muốn chết sao — “



Xuyên qua hai giới sẽ trung hoà toàn bộ phép thuật có tính kéo dài trên người, hoá hình thuật của quản gia mất đi hiệu lực, đã khôi phục thân thể ác ma, so với thanh niên cao gầy đầy đủ lúc trước cao hơn một cái đầu, khớp xương ở tay chân đột xuất, bộ phận cứng đờ, đỉnh đầu một đôi sừng nhọn. Khuôn mặt ngược lại là rất giống ngụy trang nhân loại của y, mà giờ khắc này cũng không trùng lặp sự thong dong tao nhã nhất quán, nửa câu y mới vừa vặn mắng ra tại nhân giới chưa kịp ra khỏi miệng kia, đột nhiên dừng lại.



Ivan lại không có thời gian nghĩ nhiều như thế, cậu vẫn còn đang đầu váng mắt hoa, vừa mới cảm giác được rơi xuống đất, liền thuận kế hoạch của mình lập tức phát động tấm truyền tống trận kia.



Trận truyền tống tùy cơ, ngay cả người phát động cũng không biết sẽ rơi xuống nơi nào.



Một chiêu này tương đương nguy hiểm, mà Ivan cũng biết, dù tính khí ác ma này có tốt đến mấy, sau khi bị cậu “cưỡng ép đi nhờ xe” cũng nhất định sẽ tức giận, chỉ bằng mấy tấm trận pháp dùng để thoát thân trên người cậu, căn bản không phải đối thủ, còn không bằng truyền tống đến những nơi khác hợp lại so vận khí.



Ivan biến mất, quản gia hoàn hồn từ trong khiếp sợ.



Nếu như y không hoa mắt, vừa nãy ác ma kia — không đúng, nhân loại kia! Hình thể cậu ta căn bản không có biến hóa!



Phàm là xuyên qua quá hai giới, nhất định sẽ hiện ra chân thân.



Vừa nãy người trẻ tuổi kia không phải là cái gì mà hoá hình thất bại, cậu ta căn bản không hoá hình. Vậy thì là một nhân loại!



Tại sao nhân loại muốn hao tổn tâm cơ đi đến Ma giới?




Quản gia nhìn lướt qua hai bộ quần áo kia: Một cái nạm đầy bảo thạch, chói mù mắt người, một cái là lụa mỏng đỏ như máu, phi thường mê hoặc (như đi hẹn hò:v).



Thẩm mỹ của đám ác ma thật là cần gọi người nắm bắt gấp mà.



Quản gia yêu quý văn hóa nhân giới, kiến thức rộng rãi lắc đầu than thở, nói: “Bộ nào cũng không thể. Bệ hạ, ngài có sắp xếp hành trình gì sao? Tôi có thể may cho ngài một bộ quần áo thích hợp.”



Ma vương thở phào nhẹ nhõm, hắn thực sự không thích hợp suy nghĩ chuyện như vậy, ném hai bộ quần áo kia nói: “Ta muốn đến nhân giới bắt một người.”



“Có phải kẻ thù không?” Xem ra hình như bệ hạ lữ hành nhân giới không vui nha. Quản gia nhìn ra được giờ khắc này không phải thời cơ để báo cáo, chuyên nghiệp đè vấn đề chất đầy bụng xuống, nói: “Xin cho phép tôi hướng ngài đề cử bộ lễ phục chiến bào màu đen này, nó có thể hoàn mỹ làm nổi bật lên khí chất tàn bạo hung ác của ngài. Trên thực tế, đây là năm đó tôi cố ý tới nhân giới tìm thợ thủ công làm theo yêu cầu vì đại điển kế vị của ngài, mà ngài ngại phiền phức cũng không cử hành đại điển…”



Ma vương đột nhiên nhìn một hướng khác bên ngoài cửa sổ, mắt lộ ra kinh ngạc.



Hắn cảm nhận được khế ước triệu hoán, tại Ma giới?!



Quản gia còn đang tận hết sức lực đề cử lễ phục năm đó mình bỏ ra công phu rất lớn, phát giác Ma vương bệ hạ thần sắc không đúng, hỏi: “Bệ hạ, làm sao vậy?”



Ma vương vội vã nói: “Ta đi ra ngoài một chút.”



“Cái gì? Vậy…” Quản gia còn chưa kịp nói cái gì, Ma vương đã trực tiếp từ cửa sổ trước tầng 5 nhảy xuống.



Sau một phút, hắn đẩy cửa sổ mở ra trở về.



Quản gia không để ý tới việc hỏi hắn tại sao lại trở về, vội vàng nói: “Chờ đã bệ hạ! Có chuyện rất quan trọng, vừa nãy lúc tôi trở lại Ma giới…”



“Trở lại hẵng nói đi.” Ma vương không nhịn được nói, rút kiện lễ bào màu đen trên tay y ra, một cơn gió mạnh tựa như phá tan cửa xông ra ngoài.