Bần Cùng Quý Công Chúa
Chương 16 :
Ngày đăng: 19:20 20/04/20
Netherfield, Bentley cùng Darcy đứng ở cửa khách phòng rộng mở, Haustein phu nhân cùng Bentley tiểu thư ngồi vây quanh ở bên giường, lo lắng nhìn Jane mê man bất tỉnh.
“Thượng đế a, Jane thế nhưng bệnh nặng như vậy, tôi nên làm cái gì bây giờ?” Con mắt hắn hôi lam sắc nước mắt lưng tròng, vẻ mặt vô thố.
“Nàng đã uống thuốc, nếu ngày mai tình huống còn không có chuyển biến tốt, tôi nghĩ cậu hẳn là lại gọi bác sĩ đến nhìn một cái. Ngoài ra, cần phải đưa một phong thư cho nhà Bennet, để cho bọn họ biết tình huống xác thực.” Darcy thận trọng nói. Mùa này sinh bệnh, làm không tốt sẽ xảy ra vấn đề lớn.
“Đúng vậy, hẳn là để cho bọn họ biết.” Haustein phu nhân ra khỏi phòng, đè thấp tiếng nói nói, “Nếu Bennet tiểu thư ở Netherfield xảy ra chuyện, chúng ta cũng không thể ăn nói.”
Bentley tiểu thư dựa lên cửa phòng, biểu tình ưu sầu mang theo vài phần bất mãn, “Thượng đế, loại thời tiết này nàng thế nhưng còn cưỡi ngựa lại đây, ý đồ của nàng rất rõ ràng! Vì theo đuổi một vị nam sĩ mà lấy thân thể của chính mình ra đùa, tôi thật sự là không thể lý giải ý tưởng của nàng.”
Darcy nhíu mày, trong mắt lộ ra thần sắc phản cảm.
Bentley chẳng những không có tức giận, trong lòng ngược lại nảy lên một cỗ ý ngọt, thay Jane biện giải, “Thời tiết biến hóa vô thường, nàng nhất định không dự đoán được. Tốt lắm, chúng ta đi thôi, để cho nàng im lặng ngủ một hồi đi. Tôi còn muốn viết thư cho nhà Bennet.”
Thư đưa ra ngoài, ngày hôm sau, Elizabeth chật vật không chịu nổi sáng sớm liền gõ vang cửa lớn Netherfield. Nữ quản gia đem nàng đưa tới phòng khách, nàng đã bị mọi người chú mục.
“Một mình cô?” Tầm mắt Darcy nhìn ra sau nàng tìm kiếm.
Ngữ khí hắn lãnh đạm, thái độ xa cách, ánh mắt thâm thúy cực độ áp bách, làm cho Elizabeth cảm giác thực không được tự nhiên. Rõ ràng, ở trong lòng hắn, mình là người không được hoan nghênh. Trong lòng Elizabeth bốc hỏa, đẩy đẩy làn váy, che khuất giầy dính đầy bùn.
“Mau mời vào, Elizabeth tiểu thư. Không nghĩ tới cô tới nhanh như vậy!” Bentley nhiệt tình đón nhận.
“Đã quấy rầy Bentley tiên sinh, Jane thế nào?” Nàng cố ý xem nhẹ Darcy, lo lắng hỏi.
“Nàng ở trên lầu, sôt vẫn không lui, bác sĩ lúc này đang chẩn đoán.” Bentley một bên giải thích một bên mang theo Elizabeth đi lên lầu.
Trong phòng khách, Haustein phu nhân cùng Bentley tiểu thư canh giữ ở bên giường, bác sĩ đang ở đo lượng nhiệt độ cơ thể Jane, mày nhíu chặt biểu hiện ra hắn không vui.
“Tôi sẽ kê đơn thuốc mạnh hơn, nếu hôm nay còn không thể hạ sốt, tôi cũng không có biện pháp.” Xem qua nhiệt kế, bác sĩ ra khỏi phòng, đè thấp tiếng nói nói với Bentley.
Tầm mắt Darcy dừng ở hình ảnh Bentley bắt lấy tay Mary, thần sắc khó dò.
“Bentley tiên sinh, mời ngài tin tưởng Mary! Tôi đã từng được chữa khỏi!” Elizabeth đi lên khuyên giải.
Tay Bentley không có chút thả lỏng, kiên định lắc đầu, “Không, có lẽ kia chính là vận khí nhất thời, tôi không thể lấy sinh mệnh Jane mạo hiểm!” Này vừa thấy chính là độc dược đúng không?
“Jane là chị gái tôi, nếu chị ấy uống thuốc xuất hiện vấn đề gì, tôi nguyện ý lấy mệnh mình đến bồi thường!” con mắt Mary trạm lam thẳng tắp nhìn lại Bentley, bên trong hai luồng hỏa diễm thiêu đốt, nâng cằm dùng mệnh lệnh nói, “Hiện tại, mời ngài buông tay Bentley tiên sinh!”
Bentley trừng mắt.
Darcy bỗng nhiên mở miệng, “Bentley, buông tay!”
Bentley giống như bị nóng nhảy ra.
Mary che chở chén thuốc trong tay, vội vàng đi đến phòng khách, một đám người chậm rãi theo ở phía sau, nhíu mày nhìn nàng đem nước thuốc ghê tởm đưa vào miệng Jane. Bentley tiểu thư thậm chí phát ra vài tiếng nôn khan.
Trên thực tế, nước thuốc ngọt ngào chát chát cũng không khó uống, Jane cơ hồ không có gì kháng cự đã đem chúng nó nuốt xuống. Cầm chén đưa cho Elizabeth, Mary làm ướt khăn tay giúp Jane chà lau mồ hôi trên người, cuối cùng đem khăn đặt lên trên trán nàng nóng bỏng.
“Cách mỗi hai giờ uống thuốc một lần, dùng ba lượt có thể hạ sốt.” Mary đứng lên, chắc chắc nói.
Bentley bán tín bán nghi gật đầu.
Mary không đi quản hắn, chuẩn bị lại hái một ít cỏ trở về.
“Mary tiểu thư, không cần tùy ý lấy tính mạng mình thề. Không có chuyện tình gì đáng giá nàng buông tha sinh mệnh mình, cũng không có chuyện tình gì đáng giá nàng lấy sinh mệnh đi làm lợi thế.” Khi đi thoáng qua, Darcy bỗng nhiên trầm giọng nói.
Ca ca nói câu ‘Sống sót’ quanh quẩn ở trong đầu, trái tim Mary bị đánh thật mạnh một chút. Nàng quay đầu, nhìn chằm chằm Darcy. Vài lần hiểm tử mà sinh, nàng đương nhiên biết sinh mệnh có bao nhiêu đáng quý.
Darcy bị tầm mắt của nàng làm bỏng, bạc môi không được tự nhiên mân lại, nhẹ gật đầu liền vội vàng rời đi.