Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 22 :

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Sau lưng nói bậy người khác còn bị đương sự bắt gặp, loại trường hợp này không thể nghi ngờ là cực kỳ xấu hổ. Sắc mặt Bentley tiểu thư biến ảo, cuối cùng bài trừ tươi cười, nhìn ba chị em gật đầu thăm hỏi.



“A! Mấy người cũng đi ra tản bộ sao? Thật sự là khéo…” Bị Elizabeth nhìn chằm chằm, nàng dần dần tiêu âm.



Darcy hết sức chăm chú nhìn Mary, phụ tay phải ở sau lưng nắm chặt thành quyền. Hắn đang chờ đợi Mary phản ứng, kỳ vọng nàng có thể dùng lời nói sắc bén hung hăng trào phúng mình, vừa thông suốt, sau đó mình có thể thuận thế xoay người, dùng ngôn ngữ chân thành tha thiết nhất khẩn thiết cầu được nàng tha thứ.



Mary có thể nói cái gì đây? Cùng người bên ngoài tranh cãi mình có thể gả vào nhà người tốt hay không? Nàng lòng dạ cao tới đâu cũng không có da mặt dày như vậy, huống chi Darcy nói tất cả đều là sự thật, cũng không có nói xấu mình.



Nàng thở sâu, mỉm cười với hai người, sau đó xoay người, tao nhã mà nhanh chóng rời đi.



Jane cùng Elizabeth vội vàng đuổi kịp.



Darcy trầm mặc vài phút, nhìn Bentley tiểu thư xoay người nói, “Thật có lỗi, xin cho tôi rời đi trước.”



Rút ra cánh tay mình, hắn đi đến Netherfield, bộ pháp vội vàng.



Bentley tiểu thư rủa thầm một tiếng, xách váy đuổi theo.



Trong phòng khách, Mary đang chào hỏi quản gia, thu thập tốt quần áo, cùng hai người chị đóng gói.



Thấy bóng dáng của nàng, Darcy do dự vài giây, sau đó chậm rãi đi qua, thắt lưng cúi xuống thật sâu, khẩn cầu nói, “Mary tiểu thư, tôi có thể cùng nàng nói chuyện riêng một lát sao?”



Quản gia kinh ngạc nhìn hắn một cái, đang chuẩn bị biết điều tiêu sái rời đi, trên lầu truyền đến Elizabeth gọi, “Mary, Jane cần em hỗ trợ, mau lên đây.”



Mary nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu với Darcy, ôm quần áo rất nhanh lên lầu.



Darcy nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng, bạc môi mân thành một đường thẳng tắp. Như vậy, đợi sau cơm trưa lại xin lỗi Mary tiểu thư đi, có lẽ tới lúc đó, nàng hẳn là không có tức giận như vậy.



Mary đi vào phòng Jane, nhìn Elizabeth nói, “Eliza, chị kêu rất là lúc.”




“Cha, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, hiện tại cũng không phải là thời điểm phiền não.” Mary vỗ vỗ bả vai Bennet tiên sinh, “Đi thôi, chúng ta đi mã tràng nhìn xem, vừa mua đến một đám cỏ khô, là lúc chuẩn bị bánh cỏ.”



“Chúng ta còn chờ cái gì? Đi thôi.” Lực chú ý của Bennet tiên sinh lập tức bị dời đi.



Vài ngày sau, Mary lâm vào bận rộn chưa từng có, hoàn toàn ngăn chặn đủ loại xã giao tụ hội.



Chờ chuyện cỏ nuôi súc vật xong xuôi một thời gian, nhiệt độ không khí cũng lại giảm xuống. Sáng sớm đầy sương khí, một vị khách nhân trẻ tuổi đến Lang Vaughn, gõ vang cửa nhà Bennet.



“Xin hỏi ngài là?” Elizabeth tò mò đánh giá nam nhân ngoài cửa.



Người tới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vóc người trung đẳng, diện mạo cùng Bennet tiên sinh có vài phần tương tự. Có thể thấy được, hắn cực lực muốn cho chính mình có vẻ càng thêm tinh thần một chút, đứng ngược ánh mựt trời, thắt lưng thẳng thắn.



“Xin chào, xin hỏi đay là nhà Bennet sao?” Thấy khuôn mặt tú lệ của Elizabeth, mắt hắn sáng rực lên.



“Đúng vậy.” Elizabeth nhíu mày.



“A, là Collins sao?” Thấy được diện mạo người ngoài cửa, Bennet phu nhân mỉm cười đón nhận.



“Đã lâu không thấy, phu nhân!” Collins cởi mũ trên đầu, cúi đầu với mấy vị nữ sĩ đi đến bên cửa, đồng thời dùng dư quang khóe mắt đánh giá nhóm em họ mình, trong lòng vừa ý cực kỳ. Mỹ mạo cô nương nhà Bennet quả nhiên cùng nghe đồn giống nhau, một chuyến này của hắn không có đến không.



“Đây là anh họ các con, mau mời hắn tiến vào.” Bennet phu nhân đảy các con gái ra, mời thanh niên vào nhà.



Collins cùng nhóm em họ nhất nhất chào hỏi, sau đó vừa cùng Bennet phu nhân đáp lời vừa ở trong phòng khách chuyển động, không chút câu nệ mới đến.



Hắn khen ngợi hết thảy nhà Bennet, dùng ngữ khí chủ nhân tương lai. Cảnh này khiến sắc mặt Bennet phu nhân cực kỳ khó coi.



Khi Mary vào cửa, đối diện biểu tình tham lam của hắn, chán ghét sâu sắc không thể ngăn chặn nảy lên lòng của nàng.