Bần Cùng Quý Công Chúa
Chương 32 :
Ngày đăng: 19:20 20/04/20
Đoàn người Bentley đi không đến vài ngày, Collins cũng cáo từ nhà Bennet. Ngắn ngủn vài ngày ở chung, hắn thế nhưng cùng Lucas tước sĩ trở thành bạn vong niên, cực lực mời hắn sau lễ Noel đi Hunsford chơi một chút. Lucas tước sĩ cao hứng đáp ứng.
Lại qua nửa tháng, vợ chồng Gardner xa ở Luân Đôn bỗng nhiên tiến đến bái phỏng, cũng tính cùng nhà Bennet cùng nhau qua lễ Noel, đây thật sự là một niềm vui ngoài ý muốn.
“Mary, đây là con nên được.” Gardner phu nhân kéo Mary vào phòng mình, đưa cho nàng một phong thư.
“Sao nhiều như vậy? Không phải nói phân bốn sáu sao?” Mary nhìn chằm chằm chi phiếu 200 bảng Anh, nhíu mày hỏi.
“Đứa nhỏ, chờ chúng ta ký tốt phần văn kiện này xong ta mới có thể lấy tiền của con.” Cậu Gardner bỗng nhiên đẩy cửa tiến vào, dưới nách mang theo một phần văn thư.
Mary tiếp nhận văn thư nhìn kỹ. Đây là dượng Philipps chế định, điều khoản phi thường rõ rang, cũng phi thường công bằng.
“Cậu, sao lại phân ba bảy?” Nàng thấp giọng hỏi.
“Ta nghe nói Collins đã tới.” Gardner tiên sinh sầu lo mở miệng, “Theo trong miệng ba con ta biết, hắn là một kẻ ngu xuẩn bất trị, vừa cầu hôn con, vừa cũng không có minh xác cự tuyệt Charlotte · Lucas theo đuổi hắn. Ta hy vọng con không cần gả cho hắn, đứa nhỏ. Tuy rằng đó là mẹ con chủ trương, nhưng ta phải nói thành thật nói, bà ngu xuẩn cùng Collins tương xứng! Ta chỉ có một đề nghị —— nên phân nhiều tiền hơn! Có tiền con còn sợ cái gì!”
“Đúng vậy, bảng Anh là bạn tốt nhất của nhân loại, con không nên cự tuyệt nó.” Mợ Gardner gật đầu đồng ý. Vợ chồng hai người hiển hết bản sắc.
Trong lòng Mary ấm áp hoà thuận vui vẻ, ôm bả vai mợ vô cùng thân thiết cọ cọ, “Con nhận đề nghị của hai người.”
“Vậy thật sự là quá tốt.” Cậu Gardner tăng thêm ngữ khí, “Một năm chỉ cần bốn năm kiện là đủ rồi, dù sao cũng là bức tranh thêu Đông phương xa ngàn dặm mà đến, số lượng khẳng định thực rất thưa thớt. Nhưng càng là thưa thớt càng có thể bán ra giá cao! Để cho ta tới tính tính toán…”
Hắn nắn vuốt ngón tay, chắc chắc nói, “Một năm ít nhất cũng có thể có tám trăm bảng Anh thu vào. Mary, chúc mừng con, con là tiểu phú bà.”
Tám trăm bảng Anh, vậy là đủ rồi. Bất an trong lòng Mary biến mất không còn một mảnh.
Kế tiếp đó là lễ Noel náo nhiệt cùng to nhỏ vũ hội. Wickham sau khi Darcy rời đi liền xuất hiện ở tại Lang Vaughn. Hắn là tình nhân trong mộng của các cô nương Lang Vaughn, đi đến chỗ nào đều được chú mục.
“Câuh cho là cậu rất dễ chịu sao?” Kim tiểu thư buồn bực reo lên.
Hai người đối diện, nhất tề cười rộ lên.
Wickham vẫn chôn ở trong đám nữ nhân, hắn phát hiện Kim tiểu thư không hề giống như thường ghen tuông đi tới kéo hắn đi. Nàng thậm chí không đem con mắt nhìn hắn, vẫn cùng cái nữ nhân kia ngồi cùng một chỗ nói chuyện với nhau, khi thì phát ra tiếng cười vui sướng. Nàng làm như không thấy hắn, loại thái độ này lại quá rõ ràng.
Một tia may mắn dưới đáy lòng Wickham cuối cùng cũng hết, khuôn mặt hắn vặn vẹo trong một cái chớp mắt lại rất nhanh điều chỉnh lại, càng ân cần đầu nhập cùng đám nữ sĩ nói chuyện.
9 giờ rưỡi, vũ hội đã xong, các tân khách lục tục đi đến trước cửa, lấy đi mũ cùng áo khoác đã gửi.
“Mary tiểu thư, chờ một chút.” Wickham gọi lại Mary.
“Anh có chuyện gì?” Đuôi lông mày Mary mang theo một chút chê cười.
“Phá hủy chuyện tốt của tôi, cô có phải rất đắc ý hay không?” Trên mặt Wickham mang cười, trong mắt màu lam lại tràn ngập oán hận.
“Đúng vậy, có điểm đắc ý.” Mary ăn ngay nói thật.
Hai tay Wickham đặt bên người gắt gao nắm lại, phát hiện Bennet tiên sinh đi tới chỗ bọn họ, chỉ đành vội vàng chốt hạ nói, “Mary tiểu thư, tôi dám cá, cô sau này nhất định sẽ hối hận!”
Mary không sợ hãi chút nào cười. Nàng từng là tướng môn hổ nữ, nàng từng là Nhân Hiếu công chúa, nàng từng chết đi trọng sinh. Trên thế giới này không có gì có thể làm nàng sợ hãi.
Wickham liếc nhìn nàng một cái thật sâu, lòng tràn đầy thất bại rời đi.
TP: Ta nhớ đến một câu nói “Không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương”!!