Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 52 :

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Mary rời đi không bao lâu, chị em Bentley cùng Georgia na liền đến Pemberley. Bọn họ phong trần mệt mỏi được quản gia đưa vào cửa.



“Mary đâu, anh?” Georgia na nóng vội hỏi.



Sắc mặt Bentley tiểu thư trầm xuống. Nàng dọc theo đường đi đều lấy lòng Georgia na, nhưng nàng ta càng cảm thấy hứng thú đối với Mary, nhất định là Darcy cùng nàng nói qua cái gì. Chẳng lẽ hắn thật sự tính cùng nàng kết hôn?



Bởi vì tính cách Darcy cẩn thận, chị em Bentley đến bây giờ còn không biết hắn đã cầu hôn Mary.



“Mấy người về trễ, bọn họ vừa vừa rời khỏi. Bất quá ta mời nàng buổi sáng chín giờ ngày mai đến làm khách, đến lúc đó có thể thấy nàng.” Darcy đổ cho mình một chén nước, bỏ thêm rất nhiều băng. Trước mắt cả người hắn khô nóng.



“Phải không? Em đây phải làm chuẩn bị sớm một chút mới được!” Ngữ khí Georgia na có chút khẩn trương. Người khác không biết, nhưng nàng đã sớm từ chỗ anh trai hiểu biết, Mary sẽ là chị dâu của nàng.



“Jane đâu? Jane có cùng đến hay không?” Bentley kích động hỏi.



“Thật đáng tiếc, nàng ta lưu tại Lang Vaughn.” Darcy đem nước đá uống một hơi cạn sạch, thế này mới cảm thấy dễ chịu một chút. Hắn bắt đầu âm thầm lo lắng lần cầu hôn thứ hai của mình.



“Darcy, anh còn nhớ rõ lần trước nói với tôi sao?” Trên mặt Bentley tiểu thư nở nụ cười giả tạo.



“Nói cái gì?” Darcy vừa hỏi vừa ý bảo Raynolds phu nhân chuẩn bị bữa tối cho bọn họ.



“Anh nói ‘Mary tiểu thư gả cho ta là an toàn nhất. Anh đem Georgia na giới thiệu cho nàng, là chuẩn bị cầu hôn nàng sao?” Thanh âm Bentley tiểu thư phát run.



Darcy ý vị thâm trường liếc nàng một cái, cực kỳ nghiêm túc mở miệng, “Trên thực tế, tôi chuẩn bị cầu hôn nàng lần thứ hai. Tôi đã quên nói cho mọi người, lần cầu hôn đầu tiên của tôi bị nàng cự tuyệt.” Hắn nâng tay, ý bảo bọn họ dời bước đến nhà ăn.



Georgia na che miệng cười khẽ, cho rằng anh trai cường thế bị cự tuyệt là một chuyện phi thường thú vị.



Hồng trà trong tay Bentley thiếu chút nữa rời tay. Hắn trừng lớn mắt, ngạc nhiên nhìn bạn tốt nghiêm trang.




“Vì có được nó, ngài nhất định tiêu phí rất nhiều tinh lực.” Nàng thật cẩn thận lấy tay vuốt phẳng gáy sách.



Darcy nhìn chằm chằm đầu ngón tay nàng xanh nhạt, hầu kết hơi hơi giật giật. Động tác ôn nhu của nàng khơi dậy của hắn rất nhiều liên tưởng.



“Cũng không có tiêu phí bao nhiêu tinh lực, nếu nàng thích xin mời đem nó mang về nhà đi, ta phát hiện khối chữ hình vuông trên đó thể chữ Anh văn nàng viết có chút tương tự.” Darcy nói.



Mary nở nụ cười, nàng sở dĩ lựa chọn thể Gothic chính là vì nó góc cạnh rõ ràng cùng văn tự cố quốc cùng loại. Sức quan sát của Darcy phi thường sâu sắc.



“Cám ơn hảo ý của ngài, Darcy tiên sinh. Nhưng ngài dùng hòm tinh xảo như vậy đặt nó, có thể thấy được ngài đối với nó có bao nhiêu coi trọng. Ta cũng không đoạt đồ yêu thích của người khác.” Mary đem sách thả lại hộp gỗ, đưa tới trước mặt Darcy.



Trên thực tế, Darcy đối với quyển sách này tuyệt không coi trọng, trước khi Mary đến, nó vẫn đợi ở trong góc, chẳng qua nó sắp trở thành lễ vật đưa cho Mary mới có thể thay đổi cái đóng gói xa hoa.



Darcy cũng không có kiên trì, dù sao Mary sớm hay muộn sẽ là vợ của hắn, hết thảy của hắn đều sẽ thuộc về  nàng, bao gồm chính hắn. Hắn tiếp nhận hòm thả lại chỗ cũ, lại xuất ra mấy bản tranh chữ Đông phương cho Mary giám thưởng.



Mary đem tranh chữ phô ở trên bàn tròn, cúi người tinh tế xem xét. Darcy đứng ở phía sau nàng, tựa hồ là ánh sáng không đủ, hắn lần nữa tới gần nàng, thẳng đến sợi tóc màu vàng của nàng nhẹ nhàng đụng vào bờ vai của hắn. Hắn không dấu vết hít sâu, thu lấy mùi thơm mê người trên người nàng, nghiêng tai lắng nghe nàng phát biểu cái nhìn đối với họa kỹ, ngẫu nhiên thấp ứng hai tiếng. Tiếng nói nàng mềm nhẹ uyển chuyển ở trong đầu hắn quay cuồng, làm hắn tâm trì thần đãng, đến cuối cùng, hắn không biết nàng đến tột cùng nói cái gì, chỉ hy vọng thời gian có thể qua chậm một chút, lại chậm một chút.



“Nói tóm lại, đây là hai bản tác phẩm xuất sắc, nhưng không tính là tinh phẩm.” Ngữ khí Mary thoáng có chút tiếc nuối. Nàng thật cẩn thận đem bức hoạ cuộn tròn lại, thả lại chỗ cũ.



“Ta xem ngài có mấy bản sách lịch sử không tệ, có thể cho ta mượn đọc sao, Darcy tiên sinh?” Nàng chỉ vào một mặt tường nói.



Đọc sách ý nghĩa không thể đọc không. Darcy chần chờ một lát sau đó thành khẩn đề nghị, “Nàng không nghĩ đi hầm rượu của ta nhìn xem sao? Ta cất chứa rất nhiều danh rượu, nhưng tiếc nuối là vẫn tìm không thấy người cùng ta nhấm nháp.”



Mắt Mary sáng rực lên, nhẹ nhàng nói, “Đó là vinh hạnh của ta.”



Ở góc độ nàng nhìn không thấy, Darcy vừa lòng, khóe môi gợi lên.