Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn

Chương 20 : Hiểu lầm

Ngày đăng: 01:03 22/04/20


Diệp Cốc Vũ ở trên giường, lần đầu tiên mất ngủ trong đời.



Trong đầu loạn cào cào cả lên, không thể khống chế nổi mà nhớ tới rất nhiều chuyện, không chỉ về Phong Thệ và Mafia.



Hắn chơi cái game này đã hơn nửa năm, hầu hết thời gian đều dành cho chém chém giết giết. Hắn đã từng là một thành viên của bang PVP lớn nhất Ác Nhân Cốc, hắn có tiền, có thế, có “bạn bè”,  có thể chẳng nói chẳng rằng thêm cừu sát người khác, có thể dẫn một đám phần tử hiếu chiến đi càn quét bản đồ, canh xác, có thể giết người đắc tội hắn tới mức phải rời khỏi server. Cho tới tận lúc này, vẫn luôn là hắn không ưa người khác, chưa từng nghĩ tới liệu có ai không ưa hắn hay không.



Mỗi việc Kiếm Đầu Tích Huyết làm đều là những việc hắn đã từng làm, chẳng qua đó là khi hắn còn có quyền có thế, chưa từng phải trải nghiệm cảm giác yếu thế.



Rời khỏi Quân Lâm là việc chỉ mới xảy ra hai tuần trước, nhưng hắn dường như đã quên mất mình từng là loại người gì.



Trước đây cái bang quèn này từng ghét hắn giống như bây giờ hắn ghét tên Kiếm Đầu Tích Huyết vậy.



Mời một người chơi PVP chuyên gây chuyện thị phi vào bang, nhất định Phong Thệ rất hối hận, vậy nên mới muốn rũ sạch quan hệ với mình, thanh toán 19W?



Nhưng vì sao phải trốn tránh, vì sao không nói cho rõ ràng mọi chuyện?



Diệp Cốc Vũ hoảng hốt nghĩ, quyết định ngày mai login nhất định phải hỏi Phong Thệ cho rõ.



Buổi chiều hôm sau không có tiết học, Diệp Cốc Vũ lên mạng thật sớm. Một mình hắn làm xong các nhiệm vụ hằng ngày, rồi lại đi đánh vài ván chiến trường. Thật ra hắn tới Mafia cũng chưa lâu, ngoại trừ Phong Thệ và đồ đệ nhỏ, dường như hắn chẳng có người nào đặc biệt thân quen.



Một mình hắn chán chết đi dạo bản đồ tới bảy giờ tối, vẫn không thấy Phong Thệ login. Vì vậy hắn gửi tin nhắn cho Bạch Lộ.



Diệp Cốc Vũ: Vì sao Phong Thệ chưa onl?



Bạch Lộ Vị Hi: o(/▽)o Chao ôi, loại giọng điệu hờn dỗi, trách móc này của cậu là sao thế?



Diệp Cốc Vũ: Tôi tìm anh ta có việc.



Bạch Lộ Vị Hi: Khụ khụ, chẳng ai quy định anh ấy phải login mỗi ngày…



Diệp Cốc Vũ: Chẳng phải tối nào anh ta cũng online sao?



Bạch Lộ Vị Hi: Chúng ta đã khai hoang xong rồi, đêm nay lại không có hoạt động bang hội, không online là rất bình thường mà~



Diệp Cốc Vũ: Thế nhưng tôi có việc muốn tìm anh ta.



Bạch Lộ Vị Hi: Ôi chao, có việc gì gấp thế~ Không phải ngày mai nói cũng được sao?



Diệp Cốc Vũ: Cô có cách liên lạc với anh ta không?



Bạch Lộ Vị Hi: À… Chuyện này…



Diệp Cốc Vũ: Sao thế?




Phong Thệ đột nhiên ngắt lời hắn: “Là tôi sợ cậu ghét cái bang quèn của chúng tôi.”



Thấy Diệp Cốc Vũ yên lặng, Phong Thệ nói tiếp: “Đúng là tôi đã không suy nghĩ kỹ, chưa từng hỏi ý kiến xem cậu có muốn chơi PVE hay không đã tiện tay mời cậu gia nhập. Hôm qua tôi đã đánh tiếng với Tiêu Thanh, nếu như cậu muốn chơi PVP, kỳ thực Thiên hạ thích hợp với cậu hơn.”



Diệp Cốc Vũ lầm bầm: “Tôi chẳng quen biết ai trong Thiên hạ hết…”



“Bang chúng tôi có thể không có người chơi PVP cùng cậu.”



“Tôi thấy chơi cùng tên Thiên Tru cũng khá vui…”



“Bang chúng tôi ngay cả một đoàn đi chiến trường cũng không thể thành lập được.”



“Tôi đi đánh lẻ cũng được mà.”



“Khi cậu bị canh xác, chúng tôi cũng không đánh nổi Quân lâm…”



“Đâu phải ngày nào tôi cũng bị canh xác…”



“Bang chúng tôi…”



“Đệch mợ! Rốt cuộc anh đã nói xong chưa?”



Phong Thệ cười khẽ một tiếng: “Lần sau bị canh xác nhở phải quay về doanh địa rồi thần hành.”



“Ông đây mặc xác mấy chuyện như thế.”



Diệp Cốc Vũ vừa dứt lời, trong YY vang lên liên tiếp mấy tiếng nôn mửa. Bạch Lộ, Thiên Tru, Đậu phụ nhỏ, … mấy người có quyền hạn chẳng biết từ lúc nào đã nhảy vào trong phòng nhỏ.



Thiên Tru: “Đệch! Ông đây vừa mới vào đã muốn ra ngoài rửa tai!”



Bạch Lộ: “Tôi có thể nói rất buồn nôn không?”



Đậu phụ nhỏ: “Lời tỏ tình của biệt nữu thụ muốn ầm ĩ tới mức độ nào chứ?”



Diệp Cốc Vũ ngửa mặt lên trời mà khóc.



Thật ra đây chỉ là một hiểu lầm chỉ vì một câu nói không rõ ràng mà thôi.



*Chú thích:



(1) Tín sứ: NPC hòm thư.