Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn

Chương 36 : Trận thứ chín

Ngày đăng: 01:03 22/04/20


Ba người bang Mafia đều chưa từng ngờ tới sẽ có lúc đụng phải Phong Thệ trong sân đấu danh kiếm.



Không vào luân hồi nhịn không được huýt sáo một cái, Bạch Lộ đã nhanh nhẹn lên tiếng trong kênh Cận: “YO~~~”



Người bên Phong Thệ không biết Bạch Lộ, chỉ coi như đối thủ quá kích động, không thèm quan tâm tới lời chào hỏi này.



Đám người trong bang của Hoa Gian Nhất Hồ Tửu đều là tay chơi PVP nhiều năm, nhất là mấy vị trong đội này, ai ai cũng là tinh anh trong tinh anh của bang. Nếu dựa trên số điểm trước đây của họ, nhất định hệ thống sẽ không xếp trận đấu với đội cấp thấp như đội của Diệp Cốc Vũ.



Khi Phong Thệ chuyển server sang có nhu cầu muốn đánh danh kiếm, Hoa Gian Nhất Hồ Tửu nghe xong, không nói hai lời lập tức kéo các cao thủ số một của bang tới hỗ trợ. Muốn lập đội mới thì phải rời khỏi đội cũ, số điểm trước đây vất vả lắm mới kiếm được cũng phải bỏ, vậy nên trong chuyện này, không chỉ mình Hoa Gian Nhất Hồ Tửu phải hy sinh khá lớn mà còn liên lụy tới các anh em trong bang.



Chính vì thế, lời đồn “bà chủ thích đại thần” mới bắt đầu xôn xao trong bang.



Đối mặt với sự trêu đùa của mọi người, Hoa Gian Nhất Hồ Tửu không thừa nhận cũng không phủ nhận, thái độ mập mờ, Phong Thệ thì không tiện đứng ra vạch trần sự thật, khiến con gái nhà người ta mất mặt với mọi người.



Các thành viên trong bang cố ý tác hợp, nể mặt Hoa Gian Nhất Hồ Tửu mới thành lập đội mới này, hôm nay là lần đầu tiên ra trận, đối với những người quen đánh nhau với cao thủ như họ thì có chút không quen, bị hệ thống sắp xếp cho một đối thủ quá yếu.



Chỉ huy bên này là khí thuần “Chim lớn cỡ nào”, hắn chỉ nhìn sơ qua sắp xếp và trang bị của đối thủ đã đưa ra kết luận ngay trên YY: “Gặp một đội mới rồi, 5V5 mà dám dùng buff đơn, còn là buff Vạn Hoa.”



Một giết mười cười nói: “Cậu đừng khinh thường buff Vạn Hoa, cẩn thận đại thần của chúng ta nổi giận.”



Chim lớn cỡ nào khinh miệt nói: “Cậu tưởng rằng ai cũng có thể trở thành đại thần sao?”



Một giết mười vừa đánh một trận cùng với Phong Thệ xong, cực kì hài lòng với thao tác của anh, thuận miệng nói: “Tôi thật sự khâm phục Phong Thệ, mặc lẫn trang bị 230 và 255 mà cũng có thể đánh hay như vậy, cực kì trâu bò.”



Hạc Đỉnh Hồng cũng biểu thị tán thành: “Đúng thế, trước đây bà chủ nói với chúng tôi rằng anh chưa từng chơi PVP, muốn chúng tôi kéo, nào ngờ vừa vào đội đã thấy, đúng là cao thủ!”



Phong Thệ thầm chấp nhận đánh giá của mọi người đối với thao tác của mình, chỉ khiêm tốn nói: “Tôi không có trang bị PVP, đều nhờ mọi người đánh giúp mới có.”



Một giết mười đột nhiên lại nổi hứng trêu đùa, ngả ngớn nói: “Giúp đỡ là đương nhiên, chuyện của bà chủ chính là chuyện của chúng tôi!”



Hoa Gian Nhất Hồ Tửu chưa kịp để Phong Thệ phản ứng đã vội vã đứng ra chắn, trong lời nói vẫn không giấu được sự vui mừng: “Các cậu nói bừa ít thôi.”



Cô dừng một chút để mình không quá căng thẳng, nói lảng đi: “Nói nhảm nhiều như vậy, mau chóng thêm buff trạng thái rồi vào đánh thôi.”




Từ đầu tới cuối, Phong Thệ đều lẳng lặng đứng ở một bên nhìn, không có bất kì động tác nào.



Một khắc màn hình trở nên xám xịt kia, Diệp Cốc Vũ phẫn nộ cực kì.



Hắn tự nói với mình rằng đây chỉ là trò chơi, nhưng vừa nghĩ tới người kia là Phong Thệ, hắn không tài nào bình tĩnh được.



Trong màn hình nhảy ra bảng điểm cuối cùng, hệ thống thông báo hắn bị tống ra khỏi bản đồ sân đấu.



Diệp Cốc Vũ không nhấn xác nhận, đợi tới khi thời gian đếm ngược kết thúc.



“Diệp Cốc Vũ, cậu có ý gì?” Trong YY truyền tới giọng nữ sắc bén, chính là Độc Tiểu Thất.



Hắn dùng giọng điệu khó chịu hỏi ngược lại: “Tôi làm sao?”



Độc Tiểu Thất đã bị hắn chọc tức giận từ lâu, lúc này nắm được điểm yếu há có thể nhả ra dễ dàng. Cô mở mic, cười khinh: “Cậu làm sao? Cậu cảm thấy mình rất trâu bò sao?”



Diệp Cốc Vũ lười cãi nhau với cô, chỉ nhàn nhạt đáp: “Đúng vậy, trâu hơn cô.”



Thanh âm của Độc Tiểu Thất rít lên cao quãng tám: “Không biết chỉ huy thì đừng nói lung tung.”



“Tôi không biết chỉ huy thì cô biết chắc?”



“Sao nào? Chỉ cho phép cậu được chê người khác, mắng người khác gà mờ, không cho phép người khác chửi lại cậu à? Trận này nếu không phải vì cậu thì chúng tôi có thua không?”



“Không thích thì cô phắn.”



Hệ thống thống báo: [Độc Tiểu Thất] rời khỏi đội ngũ.



Vừa vặn đánh xong chín trận, rời đội thật đúng lúc.



Diệp Cốc Vũ cười lạnh một tiếng, quay sang hỏi Sữa lạc: “Còn một người nữa? Muốn đi thì đi mau.”