Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn

Chương 41 : Thề non hẹn biển

Ngày đăng: 01:03 22/04/20


Địch hoa thánh điện, thảm đỏ, pháo hoa hình trái tim.



Hai bóng người đứng giữa khói lửa—



Thất Tú: Hoa Gian Nhất Hồ Tửu.



Vạn Hoa: Phong Thệ Tình Trú Hải.



Tuy rằng lời thổ lộ không nói thành lời, nhưng một cái “Trái tim chân thành” đã đại biểu cho tất cả.



Phong Thệ cau mày, có chút hơi khó mở miệng, “Hoa Gian Nhất Hồ Tửu…” Anh ngập ngừng, lại không biết phải nói thế nào mới có thể phân rõ giới hạn với đối phương mà không làm tổn thương tới thể diện của cô.



“Anh đừng nói vội.” Hoa Gian Nhất Hồ Tửu miễn cưỡng lên tiếng, bày ra bộ dạng thản nhiên, không mảy may vương vấn, “Phong Thệ, cái “Trái tim chân thành” này coi như là lời cảm ơn anh đã dẫn bang chúng tôi thông qua toàn bộ Địch hoa.”



Phong Thệ có chút bất ngờ, anh cứ tưởng Hoa Gian Nhất Hồ Tửu sẽ mượn cơ hội để thổ lộ, kết quả ngược lại.



Bang chúng đứng vây xem cũng có chút hoang mang, không rõ bang chủ của bọn họ rốt cuộc muốn làm gì.



Chim lớn cỡ nào đã quan sát từ đầu đến cuối, lúc đầu cũng ồ ạt hùa theo mọi người muốn tác hợp cho hai người, sau đó hắn phát hiện ra Phong Thệ hoàn toàn không có ý đó, bang chủ nhà mình lại một sương tình nguyện thật khiến người ta chua xót thay. Hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, hiện tại Phong Thệ đã có người mình thích, tiếp tục dây dưa để làm gì? Chỉ tự rước nhục vào thân mà thôi. Cái Trái tim chân thành này quả thật đã thả sai thời điểm. Chim lớn cỡ nào thở dài một hơi, quyết định cứu vớt mặt mũi của bang chủ nhà mình. Hắn cũng thả con pet “Ngự đăng long” ra, sau đó mở mic cười to: “Đúng đó, phải cảm ơn Phong Thệ, tất cả mọi người cùng nhau phóng đi~”



Mọi người đồng ý, ai cũng tới ủng hộ.



Khanh Khanh lại nũng nịu nói: “Tiền mua Trái tim chân thành đâu cho vào được túi mình, tích cực thả Ngự đăng long như vậy làm gì?”



Cơm chiên trứng lén lút gửi tin cho cô: Em nói ít thôi!



Khanh Khanh đành phải ngậm miệng, mấy người trong bang cùng tới chỗ Ngự đăng long để mua Trái tim chân thành.



Trái tim chân thành, hay còn gọi là trái tim đại gia, một cái 9999 vàng, hoàn toàn là đạo cụ đốt tiền, ngoại trừ đẹp ra thì chẳng có tác dụng gì khác.



Dưới sự nỗ lực của mọi người, trước khi pháo hoa đốt trước cháy hết, Địch hoa thánh điện trong nháy mắt đã bị bao phủ bởi màu đỏ rực lửa.



Diệp Cốc Vũ đứng ngây ngô một bên, nhìn từng người bên cạnh mình đốt pháo hoa, vẻ mặt hoảng hốt.



Phong Thệ thở dài một hơi, nhấn vào đối phương yêu cầu giao dịch.



Diệp Cốc Vũ sửng sốt, do dự vài giây rồi mới chấp nhận. Trong khung giao dịch đặt một đạo cụ màu vàng kim lấp lánh, chính là “Thề non hẹn biển” 49999J — phiên bản cấp cao của “Trái tim đại gia” trong truyền thuyết.



Diệp Cốc Vũ có chút run rẩy, hỏi anh “Để làm gì?”



Phong Thệ đáp: “Cho cậu, phóng chơi đi.”



Diệp Cốc Vũ di chuột tới nút “xác nhận”, không biết rốt cuộc mình có nên nhấn xuống hay không.
Hoa Gian Nhất Hồ Tửu nhún vai, phóng khoáng xoay người, thần hành thiên lý đi mất, để lại hai người bị lộ bí mật đứng với nhau…



[Cận] Đường Vũ: Anh biết từ lâu rồi sao?



[Cận] Phong Thệ Tình Trú Hải: Ừ.



[Cận] Đường Vũ: Đùa giỡn tôi vui lắm à?



[Cận] Phong Thệ Tình Trú Hải: Diệp Cốc Vũ.



[Cận] Đường Vũ: Cái gì?



[Cận] Phong Thệ Tình Trú Hải: Tôi chỉ muốn biết, em theo tôi tới server Y, có phải đúng như những gì tôi đang nghĩ không?



[Cận] Đường Vũ: Tôi…



[Cận] Đường Vũ: Làm sao tôi biết được anh đang nghĩ cái gì…



Một giây sau, pháo hoa hình trái tim lặng yên nở rộ ở cửa thành Trường An, cánh hoa hồng nhàn nhạt bay theo gió, từng ngón đèn sáng lấp lánh, bóng ai mơ hồ trong khói mây.



Trong ánh lửa hoa mỹ, Diệp Cốc Vũ luống cuống đỏ mặt.



[Cận] Phong Thệ Tình Trú Hải: Chính là ý này.



Thề non hẹn biển, em đã không chịu phóng cho tôi, vậy đành để tôi tự phóng.



[Cận] Đường Vũ: …



Phong Thệ lẳng lặng nhìn hắn.



[Cận] Phong Thệ Tình Trú Hải: Không biết bây giờ tôi đã có thể nhận được đáp án chưa?



Diệp  Cốc Vũ mở túi ra nhìn.



[Cận] Đường Vũ: 5W, thật đắt…



[Cận] Đường Vũ: Tôi có thể về server X để mua không…



Phong Thệ nhìn hắn, cuối cùng khẽ mỉm cười: “Được”.



Đáp án này, không phải là quá tệ.