Bần Hàn Tức Phụ
Chương 105 :
Ngày đăng: 23:41 21/04/20
Hoa nhị gia mới tiến vào Hải Châu thành, liền được người Hải Châu thương hội bẩm báo choTừ Oánh. La Tố đang cùng nàng thưởng thức trà, nghe tin tức này, cười nói, “Đây là đuổi theo đến?”
Từ Oánh cười, “Nếu ta tin là thật, vậy thì liền bạch cùng hắn phu thê một hồi.”
“Vậy hắn tới nơi này làm gì?”
“Không lợi không dậy sớm nổi, hắn là người coi trọng lợi ích hơn bất kỳ ai khác, tới nơi này tự nhiên là muốn kiếm lợi. Chỉ sợ cũng nhìn trúng cơ hội làm ăn ở Hải Châu thành này.”
La Tố vừa nghe, liền có chút buồn bực. “Ngươi nói hắn đây là muốn tới nhặt cái có sẵn?” Hoa nhị gia đúng là có khả năng này, nàng cùng Từ Oánh rất vất vả đem Hải Châu này trở nên sinh cơ bừng vừng, Hoa gia liền nghĩ đến chen một chân, thật đúng là nghĩ mỹ.
Hết lần này tới lần khác, nàng vẫn không thể không cho người ta đến. Dù sao Hải Châu thành này có thêm nhiều người đến buôn bán hơn, đối với sự phát triển nơi này cũng có thêm trợ giúp.
Mà Từ Oánh cùng họ Hoa, về mặt danh nghĩa vẫn là phu thê đâu.
Chỉ sợ cuộc sống của nàng cùng Từ Oánh cũng không thể bình thường được nữa.
**
“Chủ tử, bên trong Hải Châu thành hiện giờ có mười sáu khách điếm vừa được mở ra, lại càng không nói tới các cửa hàng lớn cùng quán cơm nho nhỏ khác. Chỗ này thật sự là biến hóa quá lớn. Hơn nữa các tửu quán và nhà xưởng do phu nhân mở đều chiếm phần lớn. Chúng ta muốn đặt chân ở chỗ này, còn phải xem ý tứ của phu nhân đâu.”
Hoa đại quản gia Hoa Đại Phúc cẩn thận hồi bẩm.
Hoa nhị gia đang thưởng thức trà, khẽ nhếch môi một cái, “Không nghĩ tới nàng đi ra ngoài một lần, chiến công ngược lại rất lớn.”
Hoa Đại Phúc vội vàng nói, “Nhị gia, phu nhân quả không phải là nữ tử bình thường. Hoa gia chúng ta có đương gia phu nhân như vậy, thực sự là một chuyện may mắn a.”
Thấy Hoa nhị gia cười như không cười nhìn sang hắn, hắn vội vàng ngậm miệng, cẩn thận cúi đầu.
Một lát sau, Hoa nhị gia mới nói, “Mà thôi, viết bái thiếp.”
“Đi gặp phu nhân còn phải viết bái thiếp ạ?”
“Người chúng ta đi gặp không phải là phu nhân, mà là hội trưởng Hải Châu thương hội.”
“La tỷ tỷ muốn đến Túc châu, đường xá gập ghềnh, ngươi như thế nào đi qua a.”
“Đi đường thủy, trên đường lại đi đường bộ, lúc này đúng là thời điểm thuận buồm xuôi gió, không đến hơn tháng là có thể đến Túc châu.”
Đầu óc La Tố xoay chuyển cực nhanh, rất nhanh liền vạch ra kế hoạch rõ ràng rành mạch. Lúc này nàng cảm thấy may mắn trong khoảng thời gian này không có bạch đợi, đem lộ trình Đại Chu cùng phương tiện giao thông đều hiểu rõ rất rõ ràng.
Từ Oánh lo lắng nói, “Nhưng bên đó đang có ôn dịch a, La tỷ tỷ, nếu không ngươi cứ lưu lại đây chờ tin tức đi.” Đây chính là ôn dịch, muốn mạng người đó.
La Tố nhìn ra ngoài cửa, nàng biết rõ, phương bắc xa xôi, có người ở chỗ đó chờ hắn.
“Lúc ấy ta đi vội vàng, đều không có gặp hắn một lần, nói đến đây, cũng là ta nợ hắn. Từ Oánh, ngươi biết không, hắn là người thân nhất của ta. Vẫn luôn là vậy.”
Từ khi nàng đến cái thời đại này, bị hắn suy đoán lai lịch, cùng nhau biểu lộ rõ ràng cõi lòng. Bọn họ vẫn luôn là người hiểu rõ đối phương nhất.
Từ Oánh thấy nàng đã quyết định đi, chỉ đành phải nói, “La tỷ tỷ, mặc dù ta không muốn để ngươi đi mạo hiểm, nhưng ta biết rõ, nếu như ngươi không đi, sau này chỉ sợ sẽ vô cùng hối hận. Bất kể như thế nào, ta cũng sẽ ủng hộ quyết định của ngươi.”
La Tố mím môi nhẹ nhàng gật đầu, “Từ Oánh, Hải Châu liền giao cho ngươi. Nếu ta còn có thể khỏe mạnh trở về, ta nhất định sẽ về lại đây.”
“Uh, ngươi yên tâm, ta nhất định đem nơi này xem trọng.”
Sau khi nói rõ với Từ Oánh, La Tố không hề chậm trễ một giây, nàng chỉ mang theo tiểu Lục cùng vài người tùy tùng thân cận, lên thuyền trực tiếp đến phía bắc.
Từ Oánh đứng ở bến tàu mới sửa, nhìn thuyền của La Tố đi càng lúc càng xa, đứng lặng người thật lâu.
Hồng Đào đang muốn khuyên nàng trở về, liền thấy Hoa nhị gia dạo bước mà đến, còn chưa mở miệng, thì thấy hắn khoát tay áo, chỉ đành cẩn thận lui xuống.
Từ Oánh nhìn một chốc, vẫn không nhịn được, bắt đầu lau nước mắt.
Mặc dù chưa quen với cuộc sống nơi đây, nhưng liên tục có La Tố ở cùng nàng, cho nên cũng chưa từng cảm thấy thân ở tha hương vì dị khách, hiện giờ La Tố vừa đi, mới thực sự cảm thấy lẻ loi hiu quạnh chỉ có một mình.
“Hồng Đào, ngươi nói La tỷ tỷ khi nào thì trở về, nếu nàng không trở lại thì phải làm sao? Ta sau này liền một thân một mình ở chỗ này cô độc sống quãng đời còn lại sao?”