Bần Hàn Tức Phụ
Chương 109 :
Ngày đăng: 23:41 21/04/20
Editor: Đô Đô
"Từ nhi tiến cung?" Triệu Từ vừa ra cửa, Triệu mẫu liền lo lắng đến tìm La Tố.
Dù sao lần trước nhi tử mới bị hoàng đế phạt ở nhà suy nghĩ lỗi lầm đâu. Nếu nhi tử lại chọc giận Hoàng thượng, lần này còn không biết phải chịu cái hình phạt gì.
La Tố biết trong lòng Triệu mẫu lo lắng, trong lòng chính nàng cũng hết sức lo lắng. Dù sao xã hội vương quyền, cái gì đều kém quan trọng hơn tâm tình hoàng đế lão đại.
Có lẽ nàng cùng Triệu Từ có bên nhau hay không, đối với hoàng đế mà nói ảnh hưởng không lớn, hình như người ta chính là không ưa bọn họ ở một chỗ. Nếu bọn họ vẫn muốn cùng một chỗ, đây cũng là □□ trắng trợn đánh thể diện hoàng đế.
Bất quá nàng cũng không dám để Triệu mẫu một bó tuổi còn đi theo quan tâm, chỉ có thể lừa gạt lừa gạt bà nói, "Nương, không có chuyện gì, Triệu Từ tiến cung chính là bái kiến bệ hạ, sẽ không có chuyện gì, ngài cứ yên tâm đi."
"Chao ôi, ta lúc nào mới có thể thả xuống được." Triệu mẫu thở dài, lại nhìn La Tố, "Bất kể như thế nào, chúng ta đều là người một nhà, đại nha a, ngươi cũng đừng đi nữa. Liền hảo hảo cùng Từ nhi sống qua ngày a."
La Tố mím môi thẹn thùng gật đầu, "Biết rõ, nương."
Triệu mẫu cảm thấy an tâm đôi chút, lại nghĩ tới Triệu Từ, trong lòng cuối cùng bất an. Bà biết rõ, nếu như nói ra chân tướng, trước mặt chuyện này liền có thể giải quyết, Từ nhi cùng đại nha cũng sẽ không bị làm khó. Nhưng trong lòng bà vẫn không nỡ bỏ a, không bỏ được không có đứa con trai này. Cái nhi tử từ nhỏ liền thông minh có hiểu biết, là sinh mạng của bà a.
Hai người đang nói chuyện, gian ngoài Đại quản gia vội vội vàng vàng chạy đến, thấy Triệu mẫu liền cắm đầu ngã quỳ xuống đất, "Lão phu nhân, người trong cung đến."
Triệu mẫu vừa nghe, sợ hết hồn, gấp rút nhìn La Tố, "Chẳng lẽ lại muốn truyền đại nha tiến cung đi?"
La Tố vội hỏi, "Nương, ngươi đừng lo lắng, ta không sao." Tiết quý phi lần này gọi nàng vào cung, nhất định cũng là nhắc lại lời nói cũ mà thôi.
Đại quản gia vội vàng nói, "Phu nhân, không phải là truyền La đại nhân tiến cung, mà là gọi ngài vào cung. Lần này Tiết quý phi triệu kiến ngài tiến cung."
"A, gọi ta vào cung?"
Bên trong Phượng cung, Tiết quý phi đang mong chờ tin tức của Chiêu Vũ Đế. Không đầy một lát liền nghe tin Chiêu Vũ Đế chạy tới. Nàng vội vàng sửa sang sơ lại, liền đi ra ngoài điện nghênh đón.
Chiêu Vũ Đế thấy Tiết quý phi, thần sắc vội vàng nói, "Ái phi, lời ngươi nói là thật? Nhi tử Tiết Nam chính là Triệu Từ?"
Tiết Nam trong miệng Chiêu Vũ Đế chính là Tiết quý phi thân huynh trưởng, Định quốc hầu quá cố.
Tiết quý phi đỏ hồng mắt nói, "Chuyện này thần thiếp cũng không phải là hoàn toàn khẳng định, nhưng theo lời Triệu lão phu nhân nói tình hình lúc đó, thời gian như vậy, còn có địa phương nhìn thấy hài tử, thậm chí vải tơ bao lấy hài tử, đều hết sức trùng hợp. Cho nên thần thiếp làm suy đoán, nhi tử huynh trưởng còn sống, lúc trước vú nuôi của đại tẩu mang theo hắn trốn đi, còn không tìm được huynh trưởng, đã chết ở Bì Lăng huyện."
Chiêu Vũ Đế nghe vậy, trong lòng chấn động, "Thật sự là vậy, Định quốc hầu ở dưới suối vàng có biết cũng vui mừng."
Tiết quý phi nghe vậy, quỳ xuống đất, "Bệ hạ, thần thiếp khẩn cầu bệ hạ điều tra chuyện này, nếu như huyết mạch của huynh trưởng thật sự còn ở nhân gian, cầu xin bệ hạ giúp hắn nhận tổ quy tông, kéo dài huyết mạch phủ Định quốc Hầu."
Chiêu Vũ Đế đỡ nàng dậy, đồng ý nói, "Đây là tự nhiên. Lúc trước Tiết Nam vì Đại Chu, chết trận sa trường, đại tẩu ngươi tuy là nữ nhân nhưng lại không hề thua kém đấng mày râu. Nếu như quả thật là cốt nhục của bọn họ, trẫm tất nhiên sẽ không để cho hắn lưu lạc ở bên ngoài."
Tiết quý phi lúc này mới yên tâm lại, động tình nói, "Thiếp xin tạ ơn bệ hạ trước."
Triệu Từ ở cung Thái Cực chờ mãi không thấy Chiêu Vũ Đế đến, trong lòng đang âm thầm tính toán làm thế nào mới khiến hoàng đế gật đầu đồng ý cho hắn quy ẩn, Ngô Dung liền vội vội vàng vàng chạy đến truyền lời, "Triệu đại nhân, bệ hạ truyền chỉ bảo ngài mau chóng hồi phủ, chờ đợi triệu kiến."
Triệu Từ trong lòng buồn bực, thầm nói "Chẳng lẽ bệ hạ muốn dùng kế hoãn binh?"
Mặc dù trong lòng do dự, nhưng hoàng đế không biểu hiện ra ngoài, Triệu Từ tự nhiên cũng chỉ có thể trở về.
Dọc theo đường đi, hắn đều suy đoán chuyện này có khả năng chuyển biến tốt. Trước hắn rõ ràng đã phát giác được thái độ của hoàng đế thoáng có chút dãn ra. Nếu kiên trì thêm một phen nữa, rất có thể sẽ được việc. Chỉ là không biết, tại sao hoàng thượng lại rời đi?
Triệu Từ nhíu mày, lần trước sở dĩ hắn có thể ở trước mặt La Tố biểu hiện tự tin như vậy, vì biết rõ, mình và La Tố ở trong lòng của hoàng thượng có giá trị sử dụng. Hoàng thượng không phải là hôn quân, sẽ không vì những chuyện này mà chém đầu bọn họ, cho nên hắn mới phóng tay một lần. Chỉ là không biết lần sau có còn cơ hội như vậy hay không.