Bần Hàn Tức Phụ

Chương 80 :

Ngày đăng: 23:41 21/04/20


Editor: Đô Đô



Bắc Đô thành cách Xuyên Châu thành rất xa, nếu ngồi xe ngựa, cũng phải mất hai mươi ngày mới tới, bất quá Triệu Từ dùng khoái mã cấp báo, ngày đêm đi không ngừng nghỉ, tin tức này mới sáu bảy ngày công phu, liền truyền đến Bắc Đô Thành.



Hiện giờ Chiêu Vũ Đế hết sức để tâm tới chuyện Tây Nam, nghe nói khâm sai Xuyên Châu Triệu Từ sai người đưa tin gấp tới, cơm trưa cũng không ăn, vội vàng triệu kiến người đưa thư.



Mẫu thân Tề vương Tiết quý phi ngồi ở bên cạnh, thấy Chiêu Vũ Đế đọc thư xong sắc mặt đỏ bừng, liền đoán được đây là chuyện tốt. Môi son khẽ mở nũng nịu nói: "Nhìn mặt rồng vui mừng như thế, nhất định là có chuyện vui rồi."



"Chính là chuyện tốt, bất quá là chuyện của triều đình." Chiêu Vũ Đế nhìn nàng một cái: "Trẫm không đói bụng, phải đi xử lý quốc sự, ái phi nàng tự mình dùng bữa đi, không cần chờ trẫm."



Nói rồi phân phó Ngô Dung ra truyền gọi lục bộ thượng thư vào yết kiến.



Nhìn bước chân Chiêu Vũ Đế nhẹ nhàng, trên mặt Tiết quý phi hiện lên sự vui vẻ.



Tây Nam Triệu Từ chính là người của hoàng nhi, hiện giờ Tây Nam luôn gửi về tin tức tốt, có thể thấy được lần này hoàng nhi không nhìn lầm người, hắn quả thật là một người tài có thể dùng.



Chiêu Vũ Đế triệu kiến lục bộ thượng thư. Chuyện này rất nhanh liền truyền khắp triều đình, mỗi cái đảng phái lại bắt đầu hiểu lầm lẫn nhau. Lại từ trong cung biết được chuyện có liên quan tới Tây Nam, đều rối rít thở dài nói: "Này Tây Nam tại sao lại có chuyện."



Trong ngự thư phòng, Chiêu Vũ Đế thần thái thanh sảng nhìn đại thần đứng phía dưới.



Lục bộ thượng thư đều là cựu thần trong triều, tuy có đảng phái riêng, nhưng đối với hoàng đế, vẫn luôn trung thành tận tâm.



Thấy tâm trạng bệ hạ tốt, hộ bộ thượng thư nói: "Bệ hạ, không biết ngài triệu kiến vi thần đến đây, là có chuyện gì?"



Chiêu Vũ Đế cười vuốt vuốt chòm râu, khó có khi vui vẻ ôn hòa như vậy: "Các ngươi cứ xem thư khâm sai Xuyên Châu Triệu Từ gửi về trước đi."



Nói xong nhường Ngô Dung đem tin tức cấp những người khác chờ.
La Tố nhận lấy nhìn xem, đọc hết nội dung trong thư, kinh ngạc nói: "Có phái hoàng thượng quá đề cao chúng ta rồi hay không?" Ực, đây cũng không phải là chuyện nhỏ a, nhưng là dính dáng đến toàn bộ Đại Chu a. Hoàng thượng thế nhưng liền để cho bọn họ nghĩ cách.



Mặc dù trong lòng La Tố rất cao hứng khi Triệu Từ được trọng dụng, nhưng là trong lòng cũng cảm thấy áp lực như núi. Nói hảo làm ruộng trồng trọt, đem Tây Nam tiến lên con đường giàu có liền thành, hiện tại còn muốn quan tâm chuyện quốc gia đại sự.



Điều này có khác nào dùng hết tiền lương đi mua cải trắng, bán mạng làm việc hùng hục như trâu đâu. Khó trách hắn ra tay hào phóng như vậy, nguyên lai còn có hậu chiêu này.



Triệu Từ nghe nàng nói hai chữ chúng ta, trong lòng khẽ ấm áp, cười nói: "Bệ hạ cũng không phải bắt buộc chúng ta nghĩ cách, chẳng qua hắn thấy Tây Nam hiện tại phát triển tốt đẹp, Xuyên Châu càng ngày càng giàu có và đông đúc, lúc này mới động tâm tư mà thôi. Nếu không, đã không gửi mật thư đến." Không có phóng tin tức ra bên ngoài, hết thảy đều có nguyên do của nó.



La Tố nhíu lông mày: "Tuy nói như thế, nhưng lão nhân gia hắn đã lên tiếng, nếu thật sự một chút chuyện đều không hoàn thành, quay đầu lại còn nhớ thương chúng ta không tốt." Tương lai của nàng và Triệu Từ còn vô cùng chông gai đâu, nếu lúc này chọc cho đại boss mất hứng, nhả một câu nói, vậy thời gian dài cố gắng của nàng cùng Triệu Từ liền uổng phí.



Càng nghĩ, trong lòng La Tố càng thấy sốt ruột, lại có chút ủy khuất. Nàng cùng Triệu Từ mệt chết mệt sống giúp đỡ dân chúng kiếm kế sinh nhai, cái gì cũng không cầu, chỉ mong có một ngày có thể quang minh chính đại, tay trong tay xuất hiện trước con mắt thế nhân mà thôi.



Triệu Từ thấy nàng nhíu mày, biết trong lòng nàng lo lắng, ôn nhu cười trấn an: "Không cần lo lắng, bệ hạ là minh quân, sẽ không làm khó chúng ta. Huống chi chuyện này, trong lòng ta cũng có một vài chủ ý. Đợi ta suy nghĩ cẩn thận, sẽ nõi chi tiết cho ngươi."



La Tố nghe hắn nói đã có chuẩn bị, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm: "Sớm biết rằng có một ngày như vậy, ta liền hảo hảo học buôn bán, còn có thể giúp ngươi ra một vài chủ ý."



Trên khuôn mặt tuấn tú của Triệu Từ tràn đầy vui vẻ, trong mắt mang theo vài phần thâm tình, đưa tay vuốt ve mái tóc của nàng: "Ngươi hiện giờ đã rất khá."



La Tố nghe vậy, đỏ mặt cúi đầu.



Nếu Triệu Từ đã nói có kế sách, La Tố cũng không cần vì những chuyện này mà hao tâm tổn trí. Sau khi khai hoang xong, nàng bắt tay vào việc bón phân và gieo trồng bông giống.



Lúc này con người đối với thức ăn có một loại khao khát mù quáng, đối với cây bông chống lạnh gì đó không có coi trọng như vậy. Dù sao phải ăn no, mới sẽ nghĩ mặc ấm.



Cho nên lúc được La Tố dạy cách trồng bông, dân chúng địa phương không cảm thấy mấy hưng phấn. Ngược lại bọn họ cảm thấy có chút đáng tiếc, nếu đem loại lúa mạch thì tốt biết bao, năm sau còn có thể thu thêm chút lương thực đâu.