Bản Hòa Tấu Hôn Nhân
Chương 33 :
Ngày đăng: 21:13 21/04/20
Dây đồng hồ này chẳng phải thuộc nhãn hiệu đắt tiền nhưng nhìn ra được là cô ấy đã bỏ công lựa chọn . Trong hộp còn để một tờ giấy nhỏ viết “Sinh nhật vui vẻ”.
Không có ký tên nhưng đảm bảo là Đinh Mông, anh nhận ra nét chữ của cô ấy.
Nhiều năm qua, nét chữ của Đinh Mông so với lúc còn đi học cũng không thay đổi gì mấy, nhưng nhìn kỹ một chút thì bây giờ chữ viết có hơi xấu hơn.
Kiều Dĩ Thần vui vẻ cầm chiếc hộp để lên bàn, sau đó click chuột mở pass máy tính phát hiện Đinh Mông đang online QQ.
Anh gửi một tin nhắn đi qua.
Kiều Dĩ Thần: “Cậu đưa mình cái dây đồng hồ không hợp với đồng hồ một chút nào.”
Rất nhanh, anh nhận được tin nhắn trả lời của Đinh Mông.
Mông Mông Đát: “Vậy trả quà lại cho mình, mình đi tìm sợi dây thừng tặng cho cậu ( ´ ▽ ` )ノ “
Kiều Dĩ Thần: “Đưa dây thừng làm gì?”
Mông Mông Đát: “Bởi vì cậu đáng ăn đòn o(^▽^)o “
Kiều Dĩ Thần: “…”
Anh nhìn màn hình máy tính cười một chút, lại nhập một hàng chữ: “Tuy rằng cái dây đồng hồ của cậu không hợp với đồng hồ của mình, nhưng nể tình cậu đã bỏ tấm lòng ra lựa chọn, mình miễn cưỡng nhận vậy.”
Lần này Đinh Mông không có trả lời, hơn nữa đèn avatar cũng tắt , Kiều Dĩ Thần có chút không yên lòng, cô thật sự đi tìm dây thừng sao?
Anh đứng dậy khỏi ghế đi khóa trái cửa. :v
Sinh nhật vui vẻ trôi qua vẫn phải khẩn cấp diễn tập, Kiều Dĩ Thần đã lên lịch hẹn đặt hết các phòng thu âm có sẵn, anh đặt hơn phân nửa tinh lực vào buổi biểu diễn, còn lại hơn một nửa dùng viết ca khúc mới cho Đinh Mông.
Hôm nay Đinh Mông diễn tập xong lại đến trung tâm huấn luyện lên lớp, gần tới giờ tan học, một nhân viên công tác đến tìm cô nói Kiều Dĩ Thần hẹn cô đến văn phòng của anh.
Gần đây cô cũng thường xuyên đến văn phòng Kiều Dĩ Thần, ừ không sai, chính là đi cọ ghế sofa, nhưng mà với tính cách ông cụ của anh khẳng định không phải kêu cô đi ngủ hoặc là ăn gì đó .
Đinh Mông đoán một hồi, cuối cùng có chút chờ mong, có phải ca khúc mới cho cô đã hoàn thành?
Cô gõ cửa rồi đi vào. Kiều Dĩ Thần đang ngồi một mình ở văn phòng, anh đang chăm chú nhìn tài liệu trên tay , khi thấy Đinh Mông tiến vào, anh liền đưa tài liệu trên tay qua cho cô : “Tôi đã viết xong ca khúc mới cho em, xem thử đi.”
Đinh Mông nhăn mũi, đưa đũa qua kẹp thịt thái sợi xào tỏi mình vừa bỏ vào: “Vậy trả lại đây cho em.”
Kiều Dĩ Thần dùng chiếc đũa ngăn chặn đũa của cô: “Trong bát của tôi chính là của tôi.”
Đinh Mông: “…”
“Làm người không thể trơ trẽn như vậy.” Cô tận tình khuyên bảo.
Kiều Dĩ Thần đối với cô cười một chút: “Trong công ty này, người càng trơ trẽn, chức vị càng cao.”
Đinh Mông: “…”
Mẹ ơi, cô có phải hay không đã lỡ bán thân cho công ty kỳ quái?
“Với lại, anh thích nhất không phải thịt thái sợi xào tỏi.”
Đinh Mông nghi ngờ chớp chớp mắt, làm sao có thể, cô cùng anh sinh hoạt lâu như vậy, anh thích ăn nhất rõ ràng chính là thịt thái sợi xào tỏi nha. Cô ngước mắt nhìn về phía anh: “Vậy anh thích nhất là cái gì?”
Kiều Dĩ Thần cười nhìn nhìn cô, cũng chớp chớp mắt, không nói chuyện.
Đinh Mông bĩu môi, hứ, cố làm ra vẻ huyền bí, làm màu.
Hai người đều im lặng ăn cơm. Bàn bên cạnh có hai nữ đồng nghiệp đang trò chuyện về bản solo mới của Đường Thi Nhiên.
“Cậu đã nghe
“Wow, nghe rồi, phong cách so với khi Đường Thi Nhiên thi đấu chênh lệch thật lớn, tớ luôn cảm thấy cô ta hát thể loại nhạc này sẽ không phát huy được thực lực.”
“Người ta tự nguyện, hát thể loại này dễ nổi tiếng hơn.”
Đinh Mông vừa ăn cơm vừa vểnh tai hóng chuyện, bọn họ nói không sai, tuy rằng
Kiều Dĩ Thần đột nhiên mở miệng nói: “Đừng quan tâm chuyện người khác, tuy tôi thưởng thức giọng của Đường Thi Nhiên, nhưng tôi không tán thành thái độ đối đãi âm nhạc của cô ta. Cô ta không phải chân chính làm âm nhạc, cô ta chỉ là đang hưởng thụ cảm giác được fan tung hô”. Anh nói tới đây, ngẩng đầu nhìn về phía Đinh Mông, “Không nên gấp gáp, làm tốt việc của mình là đủ rồi.”
Đinh Mông liền bị mấy câu nói ngắn ngủi của anh an ủi rất nhiều. Cô nhìn anh, gật gật đầu: “Vâng, em đã biết !”