Bàn Long

Chương 433 : Đồng La Sơn

Ngày đăng: 20:21 20/04/20


Trong tửu quán ở Hách Tư thành. Tất cả mọi người bị bao vây đều kinh hãi.

Lôi Cách đại nhân vô cùng cường đại, ở trước mặt người thiếu niên đội nón cỏ giống như một đứa bé không hề có chút phản kháng, liền bị giết chết, hơn nữa nhìn bộ dáng vị thiếu niên đội nón cỏ rất nghe lời vị thanh niên đang ngồi kia, như vậy thực lực vị thanh niên kia lại càng thêm đáng sợ.

"Bọn họ?" Bối Lệ Tháp dựa vào người của phụ thân, kinh dị nhìn bọn Lâm Lôi.

Lúc này Lâm Lôi cũng cau mày.

"Đại nhân, sao người hãm hại ta?" Trung niên tóc dài màu bạc bị vậy bên trong bi thảm hỏi.

Hắn biết rằng nếu Lâm Lôi và Bối Bối muốn giết hắn, hắn chết chắc không nghi ngời gì.

"Lão đại của ta bảo ngươi lại đây." Bối Bối trừng mắt nói. Trung niên tóc dài màu bạc thân thể khẻ run lên, lập tức ngoan ngoãn đi tới trước mặt Lâm Lôi, cung kính chờ nghe Lâm Lôi sai bảo.

"Thưa đại nhân tên tôi là Tát Địch!" trung niên tóc dài màu bạc báo tên của mình ra.

"Ngươi đến từBa Đạt vi diện Đia ngục sao?" Lâm Lôi lạnh nhạt hỏi. Đồng thời Lâm Lôi cũng thi triển thần chi lãnh vực khiến cho những người trong tửu quán không nghe được bọn họ nói chuyện.

"Vâng, đúng vậy thưa đại nhân." Tát Địch có vẻ cực kỳ hợp tác.

Dù sao trên mặt đất còn nằm một cái thi thể, Tát Địch hiểu rõ ràng, hai người trước mặt là sát thần, Một khi họ bất mãn thì sợ rằng hắn có thể ra tay giết chết hắn. Bây giờ chỉ còn cách hết sức hợp tác với đối phương, mong làm cho đối phương hài lòng, thì như vậy mới có thể bảo toàn được mạng sống.

Lâm Lôi ánh mắt trở nên sắc bén nhìn lên dừng lại ở trên người Tát Địch. Trầm giọng nói: "Ta hỏi ngươi. Chủ nhân Đồng La Sơn là ai?"

Chủ nhân Đồng La Sơn!

Lâm Lôi có chút cảm thấy lo lắng về một người. Vừa rồi tên Lôi Cách trước khi chết hắn nói sư phụ hắn chính là chủ nhân Đồng La Sơn. Có thể trở thành sư phụ của thánh vực cường giả cực hạn thì tất nhiên không phải là nhân vật tầm thường. Giết chết Lôi Cách. Lâm Lôi phải tìm hiểu xem thân phận của chủ nhân Đồng La Sơn là như thế nào.

"Ngài hỏi về sư phụ?" Tát Địch có chút kinh ngạc.

Lâm Lội hơi gật đầu.

"Sư phụ của ngươi tên là gì, chúng ta cũng đều không biết, bởi vì người đó sống ở tại Đồng La Sơn. Cho nên, chúng tôi đều gọi là chủ nhân Đồng La Sơn." Tát Địch khi nói đến Đồng La Sơn chủ nhân trong mắt hiện lên vẻ sùng bái, "Sư phụ, theo ta thấy thì đó là một người rất mạnh."

"Nga?" ánh mắt Lâm Lôi trở nên mông lung.

Tát Địch tiếp tục nói: "Mặc dù chúng ta từ Ba Đạt vi diện Ngục giám, đến Ngọc Lan đại lục mới hơn 20 năm, nhưng trong khoảng thời gian này sư phụ chỉ điểm cho hai người thánh vực cực hạn, đột phá thành thần." Tát Địch lộ ra vẻ kính phục. "Có thể chỉ điểm cho một người đột phá bình cảnh. Một người có năng lực vĩ đại như thế sao lại không đáng được khâm phục?"

"Cái gì?"
Lâm Lôi trịnh trọng nhìn về phía toà phủ đệ kia, Tát Địch chỉ là thánh vực cực hạn, lại không tu luyện Đại địa pháp tắc, toà phủ đệ này được địa nguyên tố hình thành như thế nào, nhưng Lâm Lôi lại biết rất rõ.

"Mặc kệ là có phải là Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải hay là cấm ky ma pháp địa nguyên tố ngưng tụ thành Đại Địa Thủ Hộ đều chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian hạn chế." Lâm Lôi khó có thể tin. Người ta muốn kiến tạo toà phủ đệ thì không có khả năng duy trì quá một giờ. Sau một giờ lại ngưng tụ thêm một lần nữa sao.

"Hơn nữa nếu do địa nguyên tố ngưng tụ thành thì sao màu sắc lại ..." Lâm Lôi nhìn thấy toà phủ đệ cổ phác kia lại là màu đen. "Đây là màu của Hắc ngọc!" Lâm Lôi biết khi đạt đến thấn cấp nếu sử dụng Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải thì Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải có màu đen tức là Hắc Ngọc cấp bậc.

Hắc Ngọc cấp bậc Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải thi triển ra sẽ duy trì không được bao lâu.

Nhưng mà người ta lại lại dùng để hình thành nên một toà phủ đệ?

"Lại có người đến?" đại môn của phủ đệ vang lên tiếng mở cửa. Một cái đầu trọc lóc bóng lượng thò ra ngoài. Nhác thấy người đó Tát Địch liền cung kính hành lễ bái kiến: "Bái kiến Bá Tư Cát đại nhân."

"Lại là ngươi?" Đại hán đầu trọc lóc bóng lưỡng nhướng mày. "Oh. Cũng đúng. Lần trước ngươi đến cũng đã trên mười năm>". Nói xong vị đại hán đầu trọc lóc bóng lưỡng nhìn về phía Bối Bối và Lâm Lôi hai người. Ánh mắt ẩn chứa tia tò mò, đánh giá Bối Bối và Lâm Lôi hồi lâu.

Lâm Lôi và Bối Bối cũng khiêm tốn hành lễ.

"Ta là lão Tam, ta cho hai người các ngươi đi vào. Về phần ngươi, hãy kiếm một chỗ nào đó tạm nghĩ ngơi." Đại hán đầu trọc lóc bóng lưỡng nói.

"Chúc mừng hai vị đại nhân." Tát Địch không chút phiền não ngược lại quay qua chúc mừng bọn Lâm Lôi và Bối Bối.

Đến bái kiến Đồng La Sơn chủ nhân. Không phải ai cũng đến lần đầu là được cho vào gặp mặt, cho nên Tát Địch lúc này khom người hành lễ một mình rời đi.

"Ba Cát Tư tiên sinh?" Lâm Lôi mở miệng nói.

"Thực không hiểu chuyện gì xảy ra. Lão tam ta thấy hai người các ngươi vận khí thực là tốt." Đại hán đầu trọc lóc bóng lưỡng mở miệng nói, đồng thời dẫn bọn Lâm Lôi và Bối Bối hai người đi vào trong. "Nghe đây, nhìn thấy lão Tam ta thì phải cung kinh."

Lâm Lôi và Bối Bối hai người nhìn nhau. Mỉm cười cùng quan sát toà phủ đệ.

Toà phủ đệ này hoàn toàn do Thổ nguyên tố ngưng tụ thành. Những người ở trong toà phủ đệ này đều cảm thấy toàn thân vô cùng dễ chịu. Lúc này ở trong sân có hai vị trung niên đang cùng nhau nói cười nói.

"Một người trong số họ là Đồng La Sơn chủ nhân phải không?" Ánh mắt Lâm Lôi dừng lại ở trên người hai người kia.