Bàn Long

Chương 448 : Lạc cực sinh bi

Ngày đăng: 20:21 20/04/20


Bốn người Bá Nạp Tư, Áo Gia Văn, Hán Bố Lý Đặc và Cái Đằng đều trợn mắt há mồm.

Trận chiến vừa rồi bọn họ đều nhìn thấy, A Đức Kim Tư trước mặt Bối Lỗ Đặc giống như đứa trẻ con không có lực phản kháng Mà biến thái nhất chính là A Đức Kim Tư toàn lực một kích đâm vào đầu Bối Lỗ Đặc, mà Bối Lỗ Đặc không bị chút thương tổn nào.

"Buồn cười, thực buồn cười"

Bối Lỗ Đặc lắc đầu thở dài một tiếng, liền trực tiếp bay về phía Kim chúc tòa thành, thực ra Bối Lỗ Đặc đã sớm chuẩn bị đánh một trận. Nếu không như vậy, hắn sẽ không chủ động ra khỏi Kim chúc tòa thành, chiến đấu với A Đức Kim Tư ở giữa không trung.

"Hô ..." mấy người Áo Gia Văn thở dài một hơi.

May mắn là Bối Lỗ Đặc không nhìn bọn họ trực tiếp rời đi, nếu không bốn người bọn họ cùng lên, còn không chống được một côn của Bối Lỗ Đặc.

"Thực là đáng sợ" Hán Lý Bối Đặc cảm thán một câu.

Bá Nạp Tư nhìn hai thi thể không đầu bên dưới, vô cùng thống khổ "Thiếu gia". Bá Nạp Tư lập tức bay xuống phía dưới. Hắn và A Đức Kim Tư có cảm tình rất sâu đậm, ở cùng với nhau trong một thời gian rất dài. Bây giờ A Đức Kim Tư chết đi, trong lòng Bá Nạp Tư vô cùng bi thương.

Hai mắt Áo Gia Văn sáng rực lên.

"Không gian giới chỉ" Áo Gia Văn nhìn thấy trên ngón tay của Quang minh Thần phân thân có một quả Không gian giới chỉ: "Trong Không gian giới chỉ của A Đức Kim Tư có một quả Thượng vị thần Thần cách" Tim Áo Gia Văn đập mạnh lên.

Áo Gia Văn nằm mơ cũng muốn trở thành Thượng vị thần.

Mà bây giờ cơ hội đến.

"Nói không chừng, trong Không gian giới chỉ là Quang minh thuộc tính" Áo Gia Văn thầm nghĩ trong lòng, Áo Gia Văn lập tức liếc trộm về phía hai người Cái Đằng, Hán Bố Lý Đặc ở bên cạnh. Hai người đều giống như Áo Gia Văn, đều liếc nhìn những người xung quanh.

Ba người nhìn nhau một chút, cười cười.

Bọn họ đều hiểu rõ ý của nhau. Trong bốn thủ hạ của A Đức Kim Tư, sợ rằng chỉ có Bá Nạp Tư không nghĩ đến quả Thượng vị thần Thần cách đó. Dù sao nó không thích hợp để Bá Nạp Tư luyện hóa, mà ba người còn lại lúc nào cũng nghĩ đến.

"Hán Bố Lý Đặc, Cái Đằng. Các ngươi muốn viên Thượng vị thần Thần cách trong Không gian giới chỉ kia không" Áo Gia Văn trực tiếp thần thức truyền âm nói.

Trong mắt hai người Hán Bố Lý Đặc, Cái Đằng đều hiện tia mỉm cười.

Cái Đằng thần thức truyền âm nói: "Tuy nhiên, trước hết chúng ta phải giải quyết Bá Nạp Tư, thực lực của hắn cực mạnh, không giết chết hắn. Chúng ta không có khả năng lấy được Không gian giới chỉ"

"Được, mọi người đồng tâm hiệp lực, liên thủ giết chết Bá Nạp Tư. Còn về phần viên Thần cách đó, chúng ta sau khi có được xem nó có thuộc tính gì sẽ cho người đó" Hán Bố Lý Đặc nói, hai người Áo Gia Văn, Cái Đằng đều lập tức đồng ý.

Ba người nhìn nhâu, lập tức lao xuống bên dưới.

"A Đức Kim Tư Đại nhân" Cái Đằng ra vẻ thống khổ kêu lên.
Không kịp chạy.

"Chết đi" Lâm Lôi từ trên lao xuống, Hắc Ngọc trọng kiếm, Tử Huyết nhuyễn kiếm đồng thời bổ ra.

"Hừ, muốn chết" Áo Gia Văn cười lạnh trong lòng.

Trốn không thoát? Chạy, tại sao phải chạy?

Một tên Hạ vị thần mà thôi.

Thanh cự kiếm trong tay Áo Gia Văn mang theo một đạo Linh hồn lực cuối cùng không hề do dự đánh về phía Tử Huyết nhuyễn kiếm. hắn lựa chọn giống như tên An Lạp Tư lúc trước, với nhãn lực của hắn, rõ ràng nhìn ra Tử Huyết nhuyễn kiếm không bình thường.

"Thương" Tử Huyết nhuyễn kiếm và Cự kiếm chạm nhau trong chối lát. Áo Gia Văn bay ngược lại, muốn né tránh đòn tấn công từ Hắc Ngọc trọng kiếm.

"Ông"

Trên thân Hắc Ngọc trọng kiếm một đạo kiếm ảnh hư ảo màu vàng trực tiếp bay ra nhanh như tia chớp chui vào trong cơ thể Áo Gia Văn. Một kích mạnh nhất của Lâm Lôi.

Một kích cực mạnh dung hợp Đại địa mạch động và Thổ chi nguyên tố.

"Hư vô kiếm ba".

"Không"

Hai mắt Áo Gia Văn trợn trừng lên, hắn không kịp hối hận, tiếc nuối đã ầm ầm ngã xuống, hắn đã có thể trở thành Thượng vị thần, có thể tiêu diêu tự tại, làm một cao thủ trong Địa ngục, đáng tiếc.

"Nói về Linh hồn công kích, ngươi còn không bằng tên Trung vị thần đến ám sát ta" Lâm Lôi nhìn về phía thi thể của Áo Gia Văn.

"Tranh đoạt Thượng vị thần Thần cách?" Lâm Lôi nhìn mấy thi thể của Trung vị thần xung quanh, lắc đầu thầm than.

Hai mắt Áo Gia Văn vẫn trợn trừng, trước khi chết, trong mắt hắn vẫn tràn ngập tia khó tin, tuyệt vọng. hắn vừa rồi còn kích động đến phát run, tưởng tượng ra tương lai tươi đẹp, nhưng tất cả đều biến mất trong nháy mắt.

Áo Gia Văn hắn chết không nhắm mắt.