Bàn Long
Chương 452 : Mặc thạch
Ngày đăng: 20:21 20/04/20
Kính Nguyệt nhai, khu đất trống ở giữa tòa thành màu tím tụ tập mấy trăm người áo tím, làm cho hơn trăm sinh vật vừa mới tới địa ngục cảm thấy sợ hãi.
"Sao cường giả lại nhiều như vậy? Người nào tối thiểu cũng là trung vị thần, còn mấy người nhìn như là thủ lĩnh, rất có thể là thượng vị thần!" Bối Bối đôi mắt đảo liên tục, đồng thời dùng linh hồn trao đổi với Lâm Lôi. Lâm Lôi cũng dùng linh hồn truyền âm lại: "Bối Bối, đừng động đậy nhiều, cứ từ từ mà đợi. Bây giờ trời cũng đã sáng, bọn họ cũng nên đưa chúng ta đi".
Lâm Lôi rất rõ, đối phương thực lực quá mức cường đại.
Đặc biệt khí tức mỗi người mặc đồng phục màu tím tỏa ra rất rõ khiến trong lòng Lâm Lôi cảm thấy một nỗi sợ hãi khó hiểu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Im lặng!" Một thanh âm hùng hậu vang lên, tất cả những người áo tím đều im lặng không dám lên tiếng, đồng thời mấy trăm người áo tím này đều tập trung lại một cách có trật tự, lúc này đột nhiên xuất hiện thêm sáu người áo tím nữa.
"Sáu người này hẳn là nhân vật thủ lĩnh" Lâm Lôi đã gặp qua A Đức Kim Tư, Tát Địch Tư Tháp, cũng đã gặp qua Thanh Hỏa. Hắn cảm giác được, sáu người áo tím này cho hắn cảm giác tương tự.
Sáu người áo tím này trong đó có bốn nam, hai nữ.
"Lần này từ các bề mặt vật chất tới, tố chất không tệ, ngay cả trung vị thần cũng có hai người" Một người phụ nữ trong đó vóc dáng cao cao, tóc cắt ngắn liếc đám người Lâm Lôi một cái, rồi nhìn về phía năm người bên cạnh cười nói, "Lần này, hẳn là do ta đưa đi".
"A Mễ Lỵ Á, không ai giành với ngươi đâu!" Một nam nhân to mập trong số đó cười to nói.
A Mễ Lỵ Á này nhoẻn miệng cười. rồi sau đó lớn tiếng nói: "Kính nguyệt đội số hai, chuẩn bị xuất phát!"
"Vâng, đội trưởng!" Một bộ phận trong mấy trăm người lớn tiếng đáp.
A Mễ Lỵ Á quay đầu nhìn về phía cánh cửa ở xa xa, chỉ thấy một nam tử mặc đồ vàng từ cửa viện đi ra, rất nhanh đã đi tới trước mặt A Mễ Lỵ Á, lập tức trực tiếp quỳ xuống, cung kính nói: "Chủ nhân!"
"Chuẩn bị xuất phát đi" A Mễ Lỵ Á nói.
"Vâng. Chủ nhân!" Nam tử mặc đồ vàng này đáp.
Lập tức, nam tử áo vàng này trực tiếp bay lên trời, bay đến trên không tòa thành màu tím. Chỉ thấy một đạo kim quang lóe lên, nam tử áo vàng này trực tiếp biến thành một con rồng vàng khổng lồ dài cả trăm thước, dưới ánh mặt trời huyết sắc chiếu rọi xuống, màu vàng trên vảy rồng tản ra ánh sáng chói mắt, con rồng vàng này uốn lượn xoay quanh trên không trung của tòa thành màu tím.
"Hô!"
Con rồng màu vàng này dưới bụng đột ngột xuất hiện một cái động lớn cỡ mười thước.
Đám người mạnh kể cả Lâm Lôi ở trong đó đều bị dọa đến nhảy dựng. Lâm Lôi chăm chú nhìn nói: "Vừa rồi là nam tử áo vàng, rõ ràng chỉ là cấp bậc thánh vực. Bây giờ lại biến thành kim long, hơn nữa bụng lại xuất hiện một cái động?"
Lâm Lôi tận đáy lòng tràn đầy sự nghi hoặc.
"Những ai từ các mặt vật chất, đều đi vào đó" A Mễ Lỵ Á nói.
"Đến Diệp Mộ phủ rồi!" A Mễ Lỵ Á đứng lên, thư giãn cơ thể cười nói, "Diệp Mộ phủ chúng ta may mắn là cách Kính Nguyệt nhai tương đối gần, chứ mà đến Tuyết Hồ phủ ở biên giới phía Bắc, bay cũng phải đến vài chục năm".
Thanh niên áo tím gầy gò nọ đứng lên nói: "Chín người đạt tới thần cấp đứng lên".
Chín người trong đám người Lâm Lôi lập tức đứng lên.
Thanh niên áo tím gầy gò tay vừa lật, trong tay đã xuất hiện chín mảnh đá lớn bằng đầu ngón tay: "Các ngươi mỗi người một viên, viên mặc thạch này là đồ tốt, cố giữ cho tốt. Chỉ có đạt tới thần cấp mà đi tới địa ngục, mới có" Sau đó phân cho chín người mỗi người một viên.
"Mặc thạch?"
Lâm Lôi kinh dị nhìn viên mặc thạch trong tay.
Mặc thạch, có hình lập phương, chỉ lớn vài ly. Thoạt nhìn chỉ là quáng thạch rất bình thường, chỉ là Lâm Lôi từ trong cảm giác thấy được một cổ khí tức đáng sợ trong đó.
"Hô!"
Bụng kim long đột nhiên xuất hiện cái động lớn, mấy chục kẻ mạnh đến từ các mặt vật chất bị đẩy ra ngoài. Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người còn đang ở trong bụng kim long, bọn họ cũng hơi giật mình. Thanh niên áo tím gầy gò cười nói: "Đừng nóng vội, đợi lát nữa các ngươi sẽ ra".
Kim long không ngừng phi hành, một lát sau lại đẩy ra mấy chục người.
Tới nhóm thứ tư, rốt cục đã đến phiên đám người Lâm Lôi.
"Hô!" Phía dưới chỗ ngồi biến mất, phía trên xuất hiện một cổ khí lưu cực mạnh trực tiếp đẩy mấy chục người Lâm Lôi bay xuốngl; Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhanh chóng khống chế thân hình, sau đó liền nhìn kỹ lại phía dưới.
"Trời ơi, đó là cái gì!"
Đó là một ngọn núi, mà trên ngọn núi lại nổi lên hàng trăm cái lằn màu đen, nhìn sơ qua, tuyệt đối là có tới mấy ngàn cái lằn đen như vậy. Mấy ngàn lằn đen này bố trí dày đặc, cơ hồ che kín cả thị giác của Lâm Lôi. Ngay lúc này một bóng người từ trong những cái lằn đen này bay lên cực nhanh.
Đây là một vị lão giả tóc bạc, hắn cười nói: "Ba vị, các ngươi là người mới đến địa ngục. Hoan nghênh các ngươi tới Hắc long bộ lạc! Nếu muốn gia nhập bộ lạc Rồng đen chúng ta, mỗi người xin giao ra một khối Mặc thạch. Chúng ta sẽ phụ trách bảo vệ các ngươi, nếu không muốn tự mình xông pha tại chốn địa ngục này!"
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người không khỏi kinh ngạc.