Bàn Long

Chương 476 : Ngươi không thể giết ta

Ngày đăng: 20:21 20/04/20


Nguyệt Lượng Hồ Thành Bảo trận chiến đã tới, trong thời khắc cuối cùng. Toà thành chủ nhân đã hoá thành bản thể, một thân hình dài chừng vài trăm trước gai nhọn dữ tợn màu đen đó chính là một Hắc sắc cự long, cho dù hoá thành bản thể, Toà thành chủ nhân cũng không đủ tự tin cùng các Ác Ma đánh một trận.

Đại sảnh trống trải, trong căn phòng bí mật bên cạnh.

Lâm Lôi cùng bốn người đang lặng lẽ nhìn qua ô cửa bí mật nhìn ra ngoài. Thực ra các Ác Ma cũng không có phát hiện ra bọn họ. Nhưng hắn cảm ứng được khí tức nhân loại của bọn Lâm Lôi, đều là trung vị thần, nên Ác Ma mới chú ý đến.

"Hắn là Lục Y Tu Tư. Nói vậy vậy đầu Hắc long kia là chủ nhân toà thành?" Lâm Lôi có vẻ không hiểu nên hỏi.

Địch Lỵ Á bên cạnh giải thích nói: "Lâm Lôi, chàng vừa rồi tĩnh tu nên không biết. Chúng ta không dám quấy rầy chàng, khi đó toà thành chủ nhân đột nhiên bị đuổi giết chạy trốn vào trong đại sảnh này, ngoài toà thành chủ nhân còn có sáu tên ác ma, cho nên cũng không dám tin tưởng."

Lâm Lôi gật nhẹ đầu.

"Ài!" Lâm Lôi trong lòng vừa động.

"Nguyệt lượng hồ thành luân lạc đến nước này, Kim y vệ cho dù còn sống, sợ rằng cũng đã chạy khỏi toà thành." Lâm Lôi trong lòng hiểu được, mặc kệ tình huống như thế nào, Kim y vệ còn sống hay chết hết, sợ rằng hắn khó có thể thành lập lại được Kim y vệ.

Dù sao mấy trăm danh Kim y vệ cũng không phải ngu ngốc, Toà thành chủ nhân ra nông nổi như thế này, chẳng lẽ bọn họ lại không chạy trốn bảo toàn mạng sống?

"Bối Bối điều tra một chút." Lâm Lôi đưa ra một chiếc không gian giới chỉ cho Bối Bối, "Bên trong có ... hay không Ánh trang chỉ hoàn."

"Ài!" Bối Bối liền lấy máu nhận chủ.

Còn Lâm Lôi điều tra chiếc không gian giới chỉ khác.

Lúc đầu bọn Lâm Lôi cùng tham gia Ác ma khảo hạch thì bị bốn người đánh lén, bốn tên đánh lén thất bại, ngược lại bị nhóm người Lâm Lôi giết chết hai người, thu được hai chiếc không gian giới chỉ này.

"Chúng ta giờ mới có hai chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn còn thiếu một chiếc." Lâm Lôi trong lòng có chút lo lắng.

Địch Lỵ Á cũng nhìn Lâm Lôi và Bối Bối.

"Lão đại chiếc không gian giới chỉ này chỉ có một ít Mặc thạch, Trạm thạch, ta không tìm thấy Nguyệt Lượng chỉ hoàn." Bối Bối bất đắc dĩ nói.

Địch Lỵ Á và Bối Bối cùng nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi bây giờ đang nhìn vào bên trong chiếc không gian giới chỉ xem có hay không có Nguyệt Lượng chỉ hoàn.

"Có! Có một chiếc Nguyệt Lượng chỉ hoàn!" Lâm Lôi sau một hồi xem xét, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kích động. Chủ nhân của chiếc không gian giới chỉ này, là thủ lĩnh của bọn bốn người "Phí Đề Tư" do vậy Nguyệt Lượng chỉ hoàn được hắn cất vào chiếc không gian giới chỉ của hắn.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối cùng với Thuỵ Kim Na trực tiếp hướng Nguyệt Lượng Hồ thành phía trên chạy đi, trở lại tầng thứ ba ... tầng thứ hai, cho đến tối thì lên đến tầng thứ nhất, cuối cùng vượt qua song khẩu rời khỏi Nguyệt Lượng Hồ thành bảo. Thuỵ Kim Na hy vọng gặp được Kim Y Vệ.

Nhưng đến tận lúc này trng Nguyệt Lượng Hồ thành bảo không có lấy một tên Kim Y Vệ.

Ánh trăng chiếu trên chiếu trên bầu trời, những đám mây độc vụ màu hồng trên trời cũng hoàn toàn biến mất. Giờ phút này có năm vị tham gia Ác Ma khảo hạch đang đứng xung quanh trên Nguyệt Lượng hồ.

"Có người đi ra."

Năm người nhìn thấy bốn người bọn Lâm Lôi đi ra liền lập tức tiến tới..

"Các vị muốn làm gì?" Lâm Lôi nhướng mày đạm mạc hỏi, tại Nguyệt Lượng Hồ thành nội, Lâm Lôi có kinh nghiệm bị người khác tập kích, vì vậy hắn không thể tỏ ra chủ quan.

Người đứng giữa năm người mở miệng nói: "Ta muốn biết bốn vị có ... hay không Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn? Chúng ta có thể cùng bốn vị thương lượng trao đổi."

"Hừ! Ta còn muốn mà không được đây!" Thuỵ Kim Na hừ lên một tiếng.

Năm người nghe xong không khỏi có chút thất vọng, bọn họ nghe ra bọn Lâm Lôi đi ra cũng không có đủ Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn.

"Các người năm người cũng không nên ở bên ngoài chờ đợi, ta xem toà thành nội hẳn là không có người." Lâm Lôi nói, bọn họ lúc đi ra từ tầng thứ 4 cho đến tầng thứ nhất đại khái các vị trí đều nhìn qua một lần, nếu có người bọn họ đã phát hiện ra. Bọn Lâm Lôi coi như là đã xem qua hết tất cả.

Nói xong Lâm Lôi bốn người nhắm hướng Kim Chúc sinh Mệnh bay tới, rất mau Lâm Lôi bốn người đã thấy được huyền phù giữa không trung chính là Kim Chúc sinh Mệnh, nhìn xuyên qua Kim Chúc sinh Mệnh trong suốt thấy bên trong có vài bóng người.

"Thực ít người!" Lâm Lôi tận đáy lòng cảm thán thốt lên, liền tiến vào bên trong Kim Chúc sinh Mệnh.

Trong hành lang Kim Chúc sinh mệnh, Bạch phát lão giả thấy bọn Lâm Lôi bốn người, liền cười nói: "Chúc mừng các ngươi còn sống trở ra."

"Còn sồng trở ra? Chúc mừng" Lâm Lôi au khi bước vào Kim Chúc sinh mệnh ánh mắt đảo qua. Lúc này trong Kim Chúc sinh mệnh có rất nhiều vị trí, đủ để ngồi được 1000 người, song bây giờ bên trong chỗ trống rất nhiều, thực là thưa thớt: "Một ngàn người đến sống sót trở ra chưa đến một trăm người!"

Nhìn Địch Lý Á cùng Bối Bối bên cạnh thực lâu. Lâm Lôi cảm thấy bản thân mình thực may mắn, bản thân mình, thê tử cùng với huynh đệ đều còn sống. Đối với câu "chúc mừng" của vị Bạch phát lão giả thực đáng giá.